câu 1: Đối tượng trữ tình của bài thơ là người học trò và người thầy.
câu 2: Những điều mà "ngày mai con xuống núi", con sẽ gặp: đất rộng, trời thấp; phố phường ngã ba, ngã tư; lòng người đỏ, vàng, đen, trắng; mo cơm, tay nải trên đường xa; nụ cười; biển
câu 3: Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ ẩn dụ trong đoạn thơ: làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho lời thơ; thể hiện tình yêu thương sâu sắc mà học trò dành cho người thầy kính mến.
câu 4: Trong cuộc sống, chúng ta có thể học hỏi từ rất nhiều đối tượng và người cha chính là một trong những tấm gương sáng để con cái noi theo. Người cha luôn đóng vai trò trụ cột trong gia đình, họ phải lo toan nhiều công việc để đảm bảo cuộc sống. Không chỉ vậy, người cha còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho mỗi đứa con của mình. Tình thương của người cha thường không mang tính bành trướng như người mẹ mà nó thấm nhuần qua hành động, con cái có thể cảm nhận được điều đó nếu biết quan sát và thấu hiểu. Đoạn trích “Rồi ngày mai con xuống núi” đã khắc họa thành công hình ảnh người cha giản dị, mộc mạc nhưng chan chứa tình yêu thương dành cho con. Qua đó, tác giả cũng gửi gắm đến bạn đọc thông điệp ý nghĩa về bài học làm người.
Người cha trong câu chuyện này là một người nông dân chất phác, quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời. Ông có một cậu con trai đang tuổi trưởng thành nên lúc nào cũng mong ngóng con trở về nhà. Khi thấy bóng dáng con ở dưới chân núi, ông liền chạy thật nhanh lên đỉnh núi gọi con. Lúc này, ông không còn giữ thái độ nghiêm khắc như mọi ngày nữa mà thay vào đó là giọng nói đầy xúc động, nghẹn ngào: “Con ơi! Con ơi!” Có lẽ ông đang muốn chạy thật nhanh để đỡ lấy con, ôm chầm lấy con và nói với con thật nhiều điều. Nhưng thân thể thì muốn chạy thật nhanh mà miệng lại nói không thành lời vì quá xúc động. Sau đó, ông quay sang nói với người vợ của mình - cũng là người mẹ của cậu con trai rằng: “Bà nó ơi, ra mà xem con tôi nó xuống tới núi rồi”. Câu nói này vừa cho thấy được niềm hạnh phúc của người cha khi đón nhận đứa con của mình, vừa cho thấy được mối quan hệ hòa thuận, hạnh phúc giữa hai vợ chồng.
Khi nhìn thấy con tiến gần về phía mình hơn, người cha không kìm được nước mắt, ông bật khóc nức nở. Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ của người nông dân cả đời lam lũ thể hiện nỗi xúc động, tự hào khôn xiết của một người cha bình thường khi chứng kiến sự trưởng thành của con. Ông vui mừng vì cuối cùng con cũng đã lớn khôn, đã có thể tự mình bước đi trên con đường đời phía trước. Vui mừng là thế nhưng ông vẫn không quên nhắc nhở con: “Rồi ngày mai con xuống núi, ngỡ ngàng đất rộng, trời cao, bước đầu tiên con vấp ngã vào đời, con ơi!”. Lời dặn dò của người cha khiến cho người đọc không khỏi xót xa. Ông biết rõ rằng con trai mình suốt bao nhiêu năm ở trên núi chắc hẳn vẫn còn nhiều bỡ ngỡ khi tiếp xúc với cuộc sống bên ngoài. Bởi vậy, ông mới dùng cách nói ví von “đất rộng trời cao” để gợi mở cho con về một thế giới rộng lớn đang chờ đợi con khám phá. Bên cạnh đó, ông cũng không quên nhắc nhở con rằng con đường phía trước sẽ có nhiều khó khăn, thử thách, thậm chí là vấp ngã. Nhưng ông tin rằng con sẽ vượt qua được tất cả bởi con đã có hành trang là những bài học quý giá mà người cha đã dạy dỗ suốt bao nhiêu năm qua.
Đoạn trích tuy ngắn nhưng đã đem đến cho bạn đọc nhiều cảm xúc. Hình ảnh người cha trong truyện hiện lên thật giản dị, chân chất nhưng lại vô cùng sâu sắc. Ông không trực tiếp nói ra những lời dạy bảo con cái nhưng qua những hành động, cử chỉ và lời nói, người đọc đều có thể cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm mà ông dành cho đứa con của mình.
câu 5: Từ nội dung của câu thơ “Mỗi lần vấp, một bước đi”, ta có thể rút ra bài học cuộc sống cho bản thân đó là: Cuộc đời vốn dĩ không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng mà luôn ẩn chứa những khó khăn, thử thách. Vì vậy, chúng ta cần phải biết vượt qua những khó khăn, thử thách để vươn tới thành công.