Thanh Tịnh (1911 - 1988), tên khai sinh là Trần Văn Ninh, quê ở xóm Gia Lạc, ven sông Hương, ngoại ô thành phố Huế. Ông là nhà giáo, nhà văn, nhà thơ. Sáng tác của ông toát lên vẻ đẹp đằm thắm, tình cảm êm dịu, trong trẻo. Các tác phẩm chính của Thanh Tịnh gồm: Hận chiến trường (tập thơ, 1937), Quê mẹ (tập truyện ngắn, 1941), Ngậmngải tìm trầm (tập truyện ngắn, 1943)... Trong đó Quê mẹ là tập truyện gắn bó nhiều kỉ niệm với tác giả. Truyện ngắn Cô hàng xén là một trong những truyện ngắn hay nhất của Thanh Tịnh, rút từ tập Quê mẹ. Tác phẩm kể về Tâm, một cô gái nghèo, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, kiếm sống bằng nghề bán hàng xén. Tuy vậy, cô vẫn giữ vẹn nguyên nét đẹp người con gái Việt Nam: chịu thương, chịu khó, giàu đức hi sinh. Qua đó, tác giả ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa. Thạch Lam (1910 - 1942), tên khai sinh là Nguyễn Tường Vinh, sau đổi là Nguyễn Tường Lân, sinh tại Cẩm Giàng, Hải Dương. Ông là cây bút chủ lực của Tự lực văn đoàn. Thạch Lam là cây bút thiên về tình cảm, ghi chép những cảnh sinh hoạt thường nhật của đất nước và con người. Thế giới nhân vật của ông là thế giới của những con người bé nhỏ, những kiếp người lam lũ, cơ cực trong xã hội cũ. Những truyện ngắn của ông mang vẻ đẹp chân thực, bình dị mà tinh tế, độc đáo. Các tác phẩm chính của Thạch Lam gồm: Gió đầu mùa (tập truyện ngắn, 1937); Nắng trong vườn (tập truyện ngắn, 1938); Sợi tóc (tập truyện ngắn, 1942); Ngày mới (tiểu thuyết, 1939); Theo dòng (bình luận văn học, 1941). Cô hàng xén là một trong những truyện ngắn xuất sắc của Thạch Lam, in trong tập truyện ngắn Què mẹ (1941). Nhân vật trung tâm của truyện là Tâm, một cô gái nghèo, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, kiếm sống bằng nghề bán hàng xén. Dù cuộc sống vất vả, cô vẫn giữ trọn vẹn nét đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam.