phần:
câu 1: Trong đoạn trích, lời người kể chuyện là lời của nhân vật xưng "tôi", tức là nhân vật chính trong câu chuyện. Đoạn trích chủ yếu được kể từ điểm nhìn của nhân vật "tôi", người có mối quan hệ gần gũi với con chó và cảm nhận sâu sắc về tình cảm của nó cũng như sự xót xa, ân hận của bản thân khi nhớ về con chó mà mình đã bỏ lại. Nhân vật "tôi" thể hiện sự đồng cảm và trách nhiệm đối với con chó, từ đó tạo ra một cái nhìn sâu sắc về tình yêu thương và sự trung thành của loài vật.
câu 2: Nhân vật "tôi" trong đoạn trích đã thể hiện sự tự nhận thức sâu sắc về bản thân và cách sống của mình. Qua những suy nghĩ và cảm xúc của mình, nhân vật đã nhận ra sự ích kỷ và thiếu trách nhiệm của bản thân đối với con chó mà mình đã nuôi.
Ban đầu, khi gia đình phải bỏ lại con chó trong lúc chạy giặc, nhân vật "tôi" đã không nghĩ nhiều về số phận của nó. Tuy nhiên, khi trở về và biết được rằng con chó đã chết một cách thảm thương, nhân vật đã cảm thấy xấu hổ và ân hận. Anh nhận ra rằng mình đã không đối xử tốt với con chó, mặc dù nó đã trung thành và yêu thương mình vô điều kiện.
Cảm giác thương xót và hối hận khi thấy con chó gầy gò, yếu ớt, và cuối cùng là cái chết của nó đã khiến nhân vật "tôi" phải đối diện với sự thật về bản thân mình: anh là một người ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân và gia đình mà quên đi tình cảm và trách nhiệm đối với những sinh vật khác.
Qua đó, nhân vật "tôi" đã có một bài học quý giá về tình yêu thương, lòng trung thành và trách nhiệm, từ đó tự nhìn nhận lại cách sống của mình và cảm nhận được giá trị của tình nghĩa đối với những người và vật xung quanh.
câu 3: Trong câu văn "tiếng con chó da diết, nhọn hoắt xói vào ruột gan tôi. 'thôi để chuyến này về tao nuôi. tao sẽ nuôi mày, tao không bỏ mày đâu...'", có sự hiện diện của biện pháp tu từ so sánh và nhân hóa.
1. Biện pháp tu từ so sánh: Câu "tiếng con chó da diết, nhọn hoắt xói vào ruột gan tôi" sử dụng hình ảnh so sánh để diễn tả cảm xúc của nhân vật "tôi". Âm thanh của con chó không chỉ đơn thuần là tiếng kêu mà còn mang nỗi đau, sự khổ sở, khiến cho nhân vật cảm thấy như có một cái gì đó xói vào ruột gan mình. Điều này làm nổi bật sự day dứt, ân hận của nhân vật về việc đã bỏ rơi con chó.
2. Biện pháp tu từ nhân hóa: Khi nhân vật "tôi" nói "thôi để chuyến này về tao nuôi. tao sẽ nuôi mày, tao không bỏ mày đâu...", con chó được nhân hóa như một người bạn, một thành viên trong gia đình. Điều này thể hiện tình cảm và trách nhiệm của nhân vật đối với con chó, đồng thời cũng bộc lộ sự ân hận và quyết tâm không bỏ rơi nó trong tương lai.
Tác dụng của các biện pháp tu từ:
- Gợi cảm xúc mạnh mẽ: Sự so sánh và nhân hóa giúp người đọc cảm nhận sâu sắc nỗi đau, sự day dứt của nhân vật "tôi" khi nhớ về con chó. Nó không chỉ là một con vật nuôi mà còn là một biểu tượng của tình yêu thương và sự trung thành.
- Khắc họa tâm trạng nhân vật: Qua những câu nói và cảm xúc này, tác giả khắc họa rõ nét tâm trạng ân hận, xót xa của nhân vật "tôi", từ đó làm nổi bật chủ đề về tình yêu thương và trách nhiệm đối với những sinh linh xung quanh.
- Tạo sự đồng cảm: Người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật và cảm nhận được sự thiệt thòi của con chó, từ đó suy ngẫm về mối quan hệ giữa con người và động vật, cũng như những giá trị của tình yêu thương và sự trung thành.
câu 4: Trong câu chuyện "Con chó xấu xí" của Kim Lân, người vợ của nhân vật "tôi" thể hiện những đặc điểm đáng chú ý về tính cách và tâm lý. Dưới đây là một số nhận xét về nhân vật này:
1. Tình cảm và sự đồng cảm: Người vợ có tình cảm với con chó, mặc dù nó xấu xí và không được lòng mọi người. Khi quyết định xích con chó lại trước khi rời khỏi làng, có thể thấy rằng cô không muốn con chó phải chịu cảnh lang thang, mặc dù cô cũng biết rằng việc để lại nó là một quyết định khó khăn.
2. Sự lo lắng và trách nhiệm: Khi gia đình phải bỏ lại con chó, người vợ có thể cảm thấy lo lắng về số phận của nó. Điều này cho thấy cô có trách nhiệm với những gì mình đã nuôi dưỡng, mặc dù trong hoàn cảnh khẩn cấp, cô phải đặt gia đình lên hàng đầu.
3. Sự im lặng và chịu đựng: Sau khi trở về, người vợ không nhắc đến con chó, có thể là do cô cũng cảm thấy đau lòng và không muốn nhắc lại nỗi buồn. Điều này cho thấy cô có một tâm lý chịu đựng, không muốn làm tổn thương thêm cho chồng.
4. Tình yêu thương và sự hy sinh: Cuối cùng, khi nghe tin con chó đã chết, người vợ thể hiện sự thương xót và đau lòng. Điều này cho thấy cô có một trái tim nhân hậu, biết yêu thương và cảm thông, không chỉ với con chó mà còn với những gì đã xảy ra.
Tóm lại, người vợ của nhân vật "tôi" là một nhân vật có chiều sâu tâm lý, thể hiện sự đồng cảm, trách nhiệm và tình yêu thương, mặc dù trong hoàn cảnh khó khăn, cô vẫn phải đối mặt với những quyết định đau lòng.