câu 1: Luận đề của đoạn trích: Giá trị hiện thực trong Truyện Kiều của Nguyễn Du.
câu 2: Trong câu văn "đồng tiền mà trước đây Nguyễn Bỉnh Khiêm đã tố cáo tác dụng phá hoại đạo đức phong kiến: Còn bạc còn tiền còn đệ tử, Hết cơm hết rượu hết ông tôi.", người viết đã sử dụng cách trích dẫn trực tiếp. Cách trích dẫn này giúp giữ nguyên vẹn lời lẽ gốc của Nguyễn Bỉnh Khiêm, tạo cảm giác chân thực và tăng tính thuyết phục cho luận điểm. Đồng thời, việc trích dẫn đầy đủ nguồn gốc (tên tác giả, tác phẩm) giúp khẳng định tính chính xác và đáng tin cậy của thông tin.
câu 3: Nguyễn Du (1765-1820) tên chữ là Tố Như hiệu là Thanh Hiên quê ở Tiên Điền, Nghi Xuân, Hà Tĩnh. Ông xuất thân trong một gia đình đại quý tộc, nhiều đời làm quan và có truyền thống về văn học. Cha là nguyễn nghiễm làm tới tể tướng dưới triều Lê, anh là nguyễn khac dung cũng từng làm quan to dưới triều Lê-Trịnh. Bản thân Nguyễn Du từng sống phiêu bạt khắp nơi, từng lăn lộn trên mọi địa bàn, tiếp xúc với đủ các tầng lớp khác nhau, đặc biệt là từng sống nghèo khổ gần hai mươi năm. Đó chính là cơ sở thực tế để Nguyễn Du có vốn sống phong phú và niềm cảm thông sâu sắc với nỗi khổ đau của những người bất hạnh. Nguyễn Du là người có kiến thức sâu rộng, am hiểu nền văn hóa dân tộc đặc biệt là những tinh hoa của tiếng việt. Ông giỏi thơ chữ Hán và thành công ở nhiều thể loại như thất ngôn bát cú Đường luật, ngũ ngôn, câu đối... Thành công nhất ở Nguyễn Du là Truyện Kiều. Tác phẩm vừa mang giá trị hiện thực cao vừa mang giá trị nhân đạo sâu sắc. Giá trị hiện thực của tác phẩm được thể hiện qua bức tranh hiện thực về xã hội bất công vô lí, đàn áp người dân. Xã hội ấy đầy rẫy những bọn người thao túng, nhũng nhiễu nhân dân. Bọn quan lại tham lam, nhũng nhiễu, ăn hối lộ, xử kiện thiếu công bằng. Bọn buôn thịt bán người như Tú Bà, Bạc Bà, Mã Giám Sinh,... lợi dụng lỗ hổng của luật pháp để kiếm chác, trục lợi cá nhân. Chúng cấu kết với nhau tạo thành một chuỗi mắt xích dài bóc lột phụ nữ, chà đạp lên nhân phẩm của họ. Bức tranh hiện thực về xã hội ấy được tái hiện chân thực qua đoạn trích "Thúy Kiều báo ân báo oán". Đoạn trích kể về việc Thúy Kiều đền ơn đáp nghĩa những người đã cưu mang giúp đỡ mình, trừng phạt những kẻ đã gây ra tội lỗi cho mình. Qua đó, Nguyễn Du đã gián tiếp phơi bày hiện thực xã hội đương thời. Trước tiên, Nguyễn Du phơi bày hiện thực xã hội phong kiến thối nát, mục ruỗng. Trong xã hội ấy, quan lại là những kẻ cầm cân nảy mực nhưng lại là những kẻ tham lam, nhũng nhiễu nhân dân. Điển hình là viên quan xử kiện vụ án của Vương ông. Hắn đòi ba trăm lạng bạc mới xử kiện cho. Chính vì vậy, gia đình Vương ông đã bị đẩy vào bước đường cùng, tan cửa nát nhà. Không chỉ vậy, hắn còn là kẻ vô trách nhiệm, xử kiện thiếu công bằng. Khi nghe Thúy Kiều trình bày rõ ràng ngọn ngành, hắn vẫn khăng khăng cho rằng nàng vu khống. Phải nhờ đến Từ Hải can thiệp, hắn mới chịu thả Kiều ra. Nhưng ngay sau đó, hắn lại lén lút tư thông với Hoạn Thư, khiến cho Hoạn Thư có thai. Có thể thấy, viên quan xử kiện kia là đại diện tiêu biểu cho giai cấp thống trị trong xã hội phong kiến. Chúng là những kẻ tham lam, vô trách nhiệm, lộng quyền, ức hiếp nhân dân. Bên cạnh đó, Nguyễn Du còn phơi bày hiện thực xã hội đồng tiền chi phối tất cả. Đồng tiền trở thành sức mạnh vạn năng, chi phối mọi hoạt động của xã hội. Nó có thể đổi trắng thay đen, biến kẻ có tội thành người vô tội và ngược lại. Điều này được thể hiện rõ nét qua phiên tòa xét xử của Thúy Kiều. Những kẻ như Sở Khanh, Bạc Bà, Bạc Hạnh, Mã Giám Sinh đều là những kẻ buôn thịt bán người, đẩy Thúy Kiều vào lầu xanh, khiến nàng phải chịu bao nhiêu cay đắng, tủi nhục. Thế nhưng, chúng lại được xử trắng án. Còn những người như Thúc Sinh, Gấm Hồng lại được thưởng vì đã cưu mang giúp đỡ Thúy Kiều. Tất cả đều bởi vì chúng có tiền, có thế lực chống lưng. Ngược lại, những người nông dân thấp cổ bé họng như Thúy Kiều lại không có tiền, không có chỗ dựa nên đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Hiện thực ấy đã được Nguyễn Du phơi bày một cách chân thực qua đoạn trích. Cuối cùng, Nguyễn Du còn phơi bày hiện thực xã hội bất công, tàn bạo. Trong xã hội ấy, những người hiền lành, lương thiện như Thúy Kiều luôn bị chèn ép, hãm hại. Nàng là một cô gái xinh đẹp, tài hoa nhưng lại phải chịu bao nhiêu bất hạnh. Đầu tiên, nàng bị Mã Giám Sinh lừa gạt, bán vào lầu xanh. Sau đó, nàng bị Tú Bà, Sở Khanh lừa gạt, đánh đập, đày đọa cả thể xác lẫn tinh thần. Tiếp theo, nàng bị Hoạn Thư ghen tuông, đày đọa, hành hạ. Cuối cùng, nàng phải bán mình chuộc cha, em, rơi vào vòng tay của những kẻ vô lại, lưu manh. Cuộc đời của Thúy Kiều là minh chứng rõ nét nhất cho hiện thực xã hội bất công, tàn bạo. Tóm lại, Nguyễn Du đã phơi bày hiện thực xã hội phong kiến thối nát, mục ruỗng, đồng tiền chi phối tất cả, xã hội bất công, tàn bạo qua đoạn trích "Thúy Kiều báo ân báo oán" một cách chân thực, khách quan.
câu 4: Qua đoạn trích trên, người viết muốn khẳng định giá trị hiện thực của Truyện Kiều. Tác giả Nguyễn Du đã sử dụng ngôn ngữ và nghệ thuật miêu tả tinh tế để tái hiện chân thực bức tranh xã hội phong kiến Việt Nam cuối thế kỷ XVIII đầu thế kỷ XIX. Đoạn trích tập trung vào các yếu tố chính như bối cảnh lịch sử, đặc điểm xã hội, vai trò của nhân vật chính Thúy Kiều, và ảnh hưởng của Truyện Kiều đối với đời sống văn hóa và xã hội đương thời.
câu 5: Từ văn bản trên, em rút ra bài học về cách ứng xử với cái xấu, cái ác trong cuộc sống hiện nay là: Không nên dung túng hay bao che cho cái xấu, cái ác; luôn đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác.