câu 1. Thông tin chính được cung cấp trong đoạn trích là về tác hại của phân biệt chủng tộc và cách nó ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của mọi người trên toàn thế giới. Đoạn trích tập trung vào việc nêu bật những hệ lụy xã hội và kinh tế do phân biệt chủng tộc gây ra, bao gồm tỷ lệ tử vong cao hơn, khó khăn trong việc truy cập vào các dịch vụ y tế, giáo dục và công việc, cùng với việc hạn chế quyền lợi chính trị và quyền cơ bản của con người. Tác giả nhấn mạnh rằng phân biệt chủng tộc không chỉ là vấn đề của Mỹ hay người da trắng, mà còn lan rộng khắp thế giới và ảnh hưởng tiêu cực đến tất cả mọi người.
câu 2. Phương tiện phi ngôn ngữ được sử dụng trong đoạn trích là biểu đồ. Biểu đồ này cung cấp dữ liệu trực quan về tỷ lệ tử vong do COVID-19 giữa người Mỹ gốc Phi và người Mỹ gốc Âu, giúp minh họa rõ ràng hơn mức độ chênh lệch về nguy cơ tử vong giữa hai nhóm dân tộc này.
câu 3. Trong nhan đề "Vương quốc của sự chia rẽ", tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ để miêu tả một cách tinh tế về tình trạng xã hội đầy mâu thuẫn, bất hòa.
* "Vương quốc": Hình ảnh này gợi liên tưởng đến một cộng đồng rộng lớn, nơi mọi người cùng sinh sống, nhưng lại tồn tại sự phân chia, tách biệt giữa các tầng lớp, nhóm người.
* "Chia rẽ": Từ ngữ này ám chỉ sự xung đột, bất đồng quan điểm, tạo nên khoảng cách giữa các cá nhân, tập thể.
Sự kết hợp hai hình ảnh này tạo nên một bức tranh ẩn dụ về một xã hội phức tạp, đầy rẫy những mâu thuẫn, bất hòa. Vương quốc không còn là nơi đoàn kết, hòa thuận mà trở thành nơi chứa đựng những rạn nứt, xung đột, khiến cuộc sống của mỗi người trở nên khó khăn, mệt mỏi.
Biện pháp tu từ ẩn dụ giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho nhan đề, khơi gợi trí tưởng tượng và suy ngẫm của người đọc về vấn đề xã hội đang được đề cập. Nó góp phần tạo nên ấn tượng mạnh mẽ, thu hút sự chú ý của độc giả ngay từ cái nhìn đầu tiên.
câu 4. Phân biệt chủng tộc không phải là vấn đề riêng của nước Mỹ hay của người da trắng nói chung, mà là của cả thế giới. Đây là một nhận định hoàn toàn đúng đắn và cần được nhìn nhận một cách khách quan. Phân biệt chủng tộc là một vấn đề xã hội tồn tại từ lâu đời và đã ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống của hàng triệu người trên khắp hành tinh. Nó không chỉ giới hạn ở một quốc gia cụ thể hay một dân tộc nào đó, mà lan rộng ra toàn cầu.
Trong lịch sử, phân biệt chủng tộc thường gắn liền với sự kỳ thị và bất công. Người da đen, người da nâu, người da đỏ... đều từng phải chịu đựng sự khinh miệt và đối xử bất bình đẳng do màu da của mình. Điều này đã tạo nên một môi trường xã hội đầy căng thẳng và chia rẽ. Tuy nhiên, ngày nay, phân biệt chủng tộc không chỉ đơn thuần dựa vào màu da nữa. Nó còn bao gồm nhiều yếu tố khác như ngôn ngữ, tôn giáo, văn hóa, và thậm chí cả ngoại hình.
Trên thế giới, chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy rằng phân biệt chủng tộc vẫn đang diễn ra ở nhiều nơi. Ví dụ, tại Hoa Kỳ, nơi mà phong trào Black Lives Matter nổi tiếng, nạn phân biệt chủng tộc đã gây ra nhiều vụ án đau lòng và khiến cộng đồng người da đen phải đấu tranh để đòi lại công bằng. Ngoài ra, ở Châu Âu, Châu Á, Châu Phi và nhiều khu vực khác trên thế giới, phân biệt chủng tộc vẫn tồn tại dưới nhiều hình thức khác nhau.
Tuy nhiên, điều đáng mừng là nhận thức về tầm quan trọng của việc chống phân biệt chủng tộc đang dần được nâng cao. Nhiều tổ chức quốc tế và các quốc gia đã đưa ra những biện pháp nhằm ngăn chặn và loại bỏ sự kỳ thị dựa trên chủng tộc. Các chương trình giáo dục về đa dạng và hòa hợp cũng được triển khai rộng rãi, giúp mọi người hiểu rõ hơn về giá trị của sự khác biệt và tôn trọng lẫn nhau.
Tóm lại, phân biệt chủng tộc không chỉ là vấn đề của một quốc gia hay một dân tộc cụ thể, mà nó là một thách thức toàn cầu. Để xây dựng một xã hội công bằng và đoàn kết, chúng ta cần cùng nhau nỗ lực chống lại sự kỳ thị và bất công dựa trên chủng tộc. Chỉ khi tất cả mọi người được coi trọng và đối xử bình đẳng, thì thế giới mới thực sự trở nên tốt đẹp hơn.
câu 5. Phân biệt chủng tộc là một vấn đề xã hội nghiêm trọng cần được giải quyết triệt để. Để ngăn chặn nạn phân biệt chủng tộc trên thế giới, chúng ta cần áp dụng một loạt biện pháp đồng thời từ cá nhân, cộng đồng và chính phủ.
Trước hết, mỗi cá nhân cần nhận thức sâu sắc về tầm quan trọng của sự đa dạng và tôn trọng mọi người bất kể nguồn gốc dân tộc. Chúng ta nên tránh đánh giá dựa trên ngoại hình, ngôn ngữ hoặc hành vi, thay vào đó tập trung vào phẩm chất đạo đức và năng lực cá nhân. Việc xây dựng lòng tin và hiểu biết giữa các cộng đồng sẽ giúp giảm thiểu sự kỳ thị và tạo ra môi trường hòa bình hơn.
Thứ hai, cộng đồng đóng vai trò quan trọng trong việc chống lại phân biệt chủng tộc. Các tổ chức xã hội, trường học và doanh nghiệp cần thúc đẩy chương trình giáo dục nhạy cảm về chủng tộc, khuyến khích giao lưu và hợp tác giữa các nhóm dân cư khác nhau. Đồng thời, họ cần đảm bảo rằng tất cả mọi người đều có cơ hội truy cập công bằng vào các dịch vụ và tài nguyên.
Cuối cùng, chính phủ cần đưa ra các chính sách và luật pháp mạnh mẽ nhằm cấm phân biệt chủng tộc và trừng phạt những kẻ phạm tội. Cần tăng cường giám sát và kiểm soát để đảm bảo tuân thủ quy định này. Ngoài ra, chính phủ cần đầu tư vào giáo dục và đào tạo để nâng cao nhận thức về vấn đề này, đặc biệt là trong các khu vực có tỷ lệ phân biệt chủng tộc cao.
Tóm lại, để ngăn chặn nạn phân biệt chủng tộc trên thế giới, chúng ta cần sự nỗ lực từ từng cá nhân, cộng đồng và chính phủ. Bằng cách xây dựng lòng tin, thúc đẩy sự đa dạng và cung cấp cơ hội công bằng, chúng ta có thể tiến gần hơn đến mục tiêu xóa bỏ hoàn toàn nạn phân biệt chủng tộc và xây dựng một thế giới công bằng và đoàn kết.