i:
câu 1. Nhân vật trữ tình trong đoạn trích là "ta".
câu 2. Những hình ảnh hiện lên trong nỗi nhớ của nhân vật trữ tình ở khổ thơ thứ nhất: cánh đồng mùa đông, gốc rạ rạc khô vì gió, ngày xưa theo mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ bật tung hoàng hôn rơm rớm sương.
câu 3. Trong hai câu thơ "Mẹ bòn nhặt từng con tôm cái cá buộc mảnh đò gầy dưới bến ca dao", tác giả sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa qua việc gán cho "con tôm" và "cái cá" hành động "bòn nhặt". Hành động này thường được gắn liền với con người, thể hiện sự cần cù, chăm chỉ, chịu khó kiếm sống. Việc nhân hóa "con tôm" và "cái cá" như vậy tạo nên hình ảnh sinh động, gần gũi, khiến chúng trở thành những sinh vật có hồn, có suy nghĩ, giống như những người lao động vất vả, cần mẫn trên dòng sông quê hương. Đồng thời, cách nhân hóa này cũng góp phần làm nổi bật cuộc sống nghèo khó nhưng đầy tình cảm của người dân nơi đây, khi họ phải bòn nhặt từng chút để mưu sinh.
câu 4. #### Phân tích đoạn thơ "Về" của Đàm Huy Đông
Đoạn thơ "Về" của Đàm Huy Đông mang đến cho độc giả một bức tranh sống động và đầy cảm xúc về cuộc sống nông thôn Việt Nam. Qua đó, tác giả đã khéo léo khắc họa nên hình ảnh một vùng quê thanh bình, yên ả nhưng cũng ẩn chứa nhiều nỗi niềm sâu lắng.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người con xa xứ, trở về thăm lại quê hương sau bao năm tháng xa cách. Anh ta đứng giữa cánh đồng mùa đông, nhìn ngắm khung cảnh thiên nhiên quen thuộc mà lòng tràn ngập cảm xúc. Những gốc rạ rạc khô vì gió, những buổi chiều hoàng hôn rớm sương, những dòng sông quê êm đềm... tất cả đều gợi lên trong anh ta những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ.
Tâm hồn của nhân vật trữ tình được thể hiện rõ nét qua những hình ảnh và ngôn ngữ thơ. Anh ta nhớ về những ngày tháng ấu thơ cùng mẹ ra đồng, nhổ từng gốc rạ để bật tung hoàng hôn. Hình ảnh ấy gợi lên sự hồn nhiên, vô tư của tuổi thơ, khi mọi thứ còn đơn giản và chưa bị vướng bận bởi những lo toan thường nhật.
Anh ta cũng nhớ về những người thân yêu, như cha kéo vó vớt bóng người lam lũ hay mẹ bòn nhặt từng con tôm cái cá. Những hình ảnh này thể hiện tình yêu thương, sự gắn bó sâu sắc của nhân vật trữ tình đối với gia đình và quê hương.
Ngoài ra, tâm hồn của nhân vật trữ tình còn được thể hiện qua những suy ngẫm về cuộc sống. Anh ta nhìn thấy những bông hoa xương rồng nở rộ trên nền đất khô cằn, tượng trưng cho sức sống mãnh liệt và ý chí kiên cường. Anh ta nghe tiếng chim bói quả lao xao, tiếng ru của cây cối, tất cả tạo nên một bản nhạc du dương, êm ái, khiến tâm hồn anh ta thêm phần thư thái và an nhiên.
Tuy nhiên, bên cạnh những hình ảnh tươi đẹp, đoạn thơ cũng ẩn chứa những nỗi buồn man mác. Nhân vật trữ tình nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ, nhưng giờ đây chúng chỉ còn là ký ức mờ nhạt. Anh ta cũng nhận ra rằng cuộc sống luôn thay đổi, và đôi khi những điều tưởng chừng như đơn giản nhất lại dễ dàng bị lãng quên.
Nhìn chung, đoạn thơ "Về" của Đàm Huy Đông đã thành công trong việc khắc họa nên một bức tranh làng quê Việt Nam đẹp đẽ và đầy cảm xúc. Tâm hồn của nhân vật trữ tình được thể hiện qua những hình ảnh, ngôn ngữ thơ giàu tính biểu cảm, tạo nên một ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả.
câu 5. :
Nhân vật trữ tình "ta" đã thể hiện nỗi nhớ và tình cảm sâu sắc đối với quê hương qua việc hồi tưởng lại những kỷ niệm tuổi thơ gắn liền với cảnh vật thiên nhiên như cánh đồng, sông quê, góc vườn. Những hình ảnh này gợi lên một không gian bình dị, yên ả nhưng cũng đầy chất thơ, tạo nên một bức tranh đẹp đẽ về cuộc sống làng quê.
:
- Biện pháp tu từ được sử dụng trong hai câu thơ cuối là nhân hóa. Tác giả đã sử dụng động từ "ru" để miêu tả hành động của đất trời, cây cỏ dành cho nhân vật trữ tình. Điều này làm tăng thêm vẻ đẹp lãng mạn, thơ mộng cho khung cảnh thiên nhiên, đồng thời thể hiện sự ấm áp, bao dung của quê hương.
- Câu thơ thứ nhất sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ, khi tác giả gọi "đất trời, cây có" là những sinh vật có khả năng "ru". Hình ảnh ẩn dụ này giúp người đọc dễ dàng hình dung được sự gần gũi, thân thuộc giữa con người với thiên nhiên, đồng thời khẳng định vai trò quan trọng của quê hương trong đời sống tinh thần của mỗi người.
:
- Từ tâm sự của nhân vật trữ tình, chúng ta nhận thấy rằng chốn về của mỗi người chính là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần, những kỷ niệm đẹp đẽ, những tình cảm thiêng liêng. Đó có thể là gia đình, là quê hương, là những người thân yêu, hay thậm chí là những ước mơ, hoài bão mà ta luôn ấp ủ.
- Chốn về mang ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Nó là nguồn động lực, là điểm tựa vững chắc giúp ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Khi trở về với chốn ấy, ta sẽ tìm thấy sự bình yên, thanh thản trong tâm hồn, được sống trọn vẹn với bản thân mình.
- Tuy nhiên, chốn về không phải là nơi cố định, bất biến. Nó có thể thay đổi theo thời gian, theo hoàn cảnh. Điều quan trọng là mỗi người cần biết trân trọng và giữ gìn những giá trị tốt đẹp của chốn về, để nó mãi là nơi ấm áp, an toàn, là nơi ta luôn muốn trở về.