01/11/2025

01/11/2025
9 giờ trước
Đọc bài thơ "Chiếc rổ mây" của Tế Hanh, một cảm xúc xúc động và xót xa dâng lên trong lòng em. Bài thơ không chỉ là những vần thơ, mà là một cuốn phim quay chậm về ký ức tuổi thơ, nơi hình ảnh người mẹ tảo tần hiện lên qua vật dụng vô cùng giản dị: chiếc rổ mây. Em cảm nhận được tình yêu thương lớn lao và thầm lặng của mẹ qua sự "tằn tiện" chắt chiu từng "kim hư, hột nút mòn", thể hiện sự hy sinh vô điều kiện. Đặc biệt, biện pháp so sánh "Vá bên chiếc rổ mùi thơm cũ / Như tấm lòng thơm của mẹ tôi" đã khiến em nghẹn ngào. "Mùi thơm cũ" của chiếc rổ, của vải vóc đã cũ, đã nhuốm màu thời gian, nhưng lại được sánh với "tấm lòng thơm" – một hương thơm tinh thần, thiêng liêng, không bao giờ phai nhạt của tình mẫu tử. Những câu thơ cuối cùng, khi người con đã lớn và không còn được mẹ vá áo, đã đẩy nỗi nhớ lên đến đỉnh điểm: "Gió lùa nỗi nhớ thấm vào da". Nỗi nhớ mẹ không còn trừu tượng mà trở thành một cảm giác lạnh lẽo, thấm thía vào tận xương thịt, khiến em càng trân trọng hơn vòng tay che chở và sự ấm áp của mẹ trong những năm tháng thơ bé. "Chiếc rổ mây" không chỉ là vật chứa đựng kim chỉ, mà là biểu tượng của cả một mái nhà, một vòng tay bình yên mà người con luôn khao khát tìm về.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
Top thành viên trả lời