13/11/2025

13/11/2025
13/11/2025
Quê hương luôn là đề tài không bao giờ cạn kiệt đối với các thi sĩ. Mỗi người có một cách nhìn, cách cảm nhận riêng, đặc trưng về quê hương của mình. Chúng ta bắt gặp những bài thơ viết về quê hương của Đỗ Trung Quân, Giang Nam, Tế Hanh. Trong đó sự nhẹ nhàng, mộc mạc của bài "Quê hương" tác giả Tế Hanh khiến người đọc xốn xang khi nhớ về nơi đã chôn rau cắt rốn, nơi nuôi dưỡng tâm hồn của mình. "Quê hương" là hai tiếng thân thương, được tác giả dùng làm nhan đề của bài thơ. Mở đầu bài thơ bằng sự mộc mạc, chân thành mà sâu sắc:
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông.
Hai câu thơ như một lời kể tâm tình rất đỗi bình dị nhưng đã khiến người đọc hình dung được mảnh đất mà tác giả đáng sống là một vùng một biển, làm nghề chài lưới. Một ngôi làng giản dị, chân chất. Hình ảnh "nước", "biển" rất đặc trưng cho một vùng quê làng biển. Có lẽ những điều bình dị đó khiến cho tác giả vẫn luôn mong ngóng, nhớ nhung khi xa quê hương.
Những câu thơ tiếp theo gợi tả lên một khung cảnh tuyệt đẹp mỗi khi sáng mai thức dậy. Sự tinh tế của ngôn từ và cảm xúc khiến cho vần thơ trở nên trữ tình, tuyệt đẹp:
Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
Một loạt từ ngữ mang tính chất liệt kê khung cảnh, không gian thanh bình, tươi đẹp của cảnh biển vào buổi sáng. "Gió nhẹ", "sớm mai hồng" là những gì còn neo giữ trong lòng của tác giả khi nhớ về quê hương. Và một hoạt động vẫn diễn ra đầu ngày là "bơi thuyền đi đánh cá" được tác giả vẽ nên rất nhẹ nhàng nhưng khỏe khoắn.
Chiếc thuyền hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Nếu những câu thơ trên nhẹ nhàng, tinh tế bao nhiêu thì hai câu thơ này càng mạnh mẽ , quyết liệt và khỏe khoắn bao nhiêu. Với hai động từ "hăng", "phăng" kết hợp với phép so sánh độc đáo khiến cho bức tranh đi đánh cá trở nên giàu chất tạo hình, giàu đường nét và giàu cá tính mạnh. Với động từ "phăng" đã phần nào gợi tả lên sự khéo léo kết hợp sự tinh tế và khỏe mạnh của những người dân vùng chài lưới. Hai câu sau lại trở về với vẻ lãng mạn đến bất ngờ:
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thâu góp gió
Một hình ảnh bình dị, thân quen như cánh buồm nhưng trong thơ của Tế Hanh lại có hồn, đậm chất thơ. Phép so sánh cánh buồm "như mảnh hồn làng" có sức gợi rất sâu sắc, bởi rằng đối với những người làm nghề chài lưới thì cánh buồm chính là biểu tượng cho cuộc sống của họ. Một sự so sánh hữu hình và vô hình đã làm nên sự sáng tạo nghệ thuật tuyệt vời. Con thuyền đã mang theo cả tin yêu, hạnh phúc và hi vọng của những người dân nơi đây.
Câu thơ khỏe khoắn và tự nhiên đã phần nào làm toát lên được khí thế hào hùng trong công cuộc chinh phục biển khơi.
13/11/2025
Bài thơ “Quê Hương” của Tế Hanh là một trong những tác phẩm tiêu biểu ca ngợi vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam và khơi dậy trong lòng người đọc tình yêu quê hương tha thiết. Bài thơ được viết bằng ngôn từ giản dị, gần gũi nhưng giàu hình ảnh gợi cảm, tạo nên một bức tranh quê hương sống động và đậm chất thơ.
Ngay từ những câu thơ mở đầu, Tế Hanh đã vẽ nên hình ảnh làng quê thân thuộc với “Quê hương là chùm khế ngọt / Cho tôi trèo hái mỗi ngày”. Hình ảnh “chùm khế ngọt” vừa cụ thể vừa tượng trưng cho sự ngọt ngào, trong sáng của tuổi thơ và những kỷ niệm gắn bó với quê nhà. Câu thơ mang tính biểu tượng, khi nhắc đến “trèo hái” gợi nhắc đến những trò chơi hồn nhiên, tự do của tuổi thơ, đồng thời khơi dậy tình cảm yêu thương đối với mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp rằng quê hương là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người từ những điều bình dị nhất.
Bên cạnh đó, Tế Hanh còn khắc họa khung cảnh thiên nhiên quê hương với những hình ảnh sinh động và giàu nhạc điệu: “Quê hương là con sông nhỏ / Lấp lánh chiều hôm con thuyền về”. Hình ảnh con sông nhỏ, ánh sáng lấp lánh chiều tà, con thuyền trở về bến gợi lên một không gian yên bình, tràn đầy thanh âm và ánh sáng tự nhiên. Đây là cách nhà thơ dùng thiên nhiên để phản chiếu tình cảm con người, làm nổi bật sự gắn bó và yêu mến quê hương trong tâm hồn mỗi người.
Điểm đặc sắc nữa trong bài thơ là việc Tế Hanh khéo léo kết hợp những hình ảnh quen thuộc với đời sống lao động của người dân: “Quê hương là đường đi học / Cánh đồng có lúa, có bắp vàng.” Hình ảnh cánh đồng lúa bắp không chỉ gợi lên hình ảnh lao động cần cù, trù phú mà còn là minh chứng cho sự gắn bó mật thiết giữa con người và mảnh đất quê hương. Những câu thơ này vừa giản dị, vừa chan chứa cảm xúc chân thành, khiến người đọc cảm nhận được vẻ đẹp mộc mạc nhưng giàu sức sống của làng quê Việt Nam.
Ngôn từ trong bài thơ dễ hiểu, giàu nhạc điệu, giọng thơ tha thiết, nhẹ nhàng, tạo nên sự gần gũi với người đọc. Cách sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ, nhân hóa, liệt kê giúp bức tranh quê hương trở nên sinh động, gợi nhiều cảm xúc, đồng thời thể hiện tâm hồn yêu thiên nhiên và trân trọng những giá trị bình dị trong đời sống.
Tóm lại, bài thơ “Quê Hương” của Tế Hanh không chỉ là lời nhắc nhở về nguồn cội mà còn là lời ca ngợi vẻ đẹp bình dị, giàu sức sống của làng quê Việt Nam. Qua những hình ảnh gần gũi nhưng giàu cảm xúc, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc, chân thành và bền vững, đồng thời khơi dậy trong người đọc sự trân trọng và gắn bó với mảnh đất nơi mình sinh ra. Đây chính là giá trị nghệ thuật và nhân văn làm nên sức sống lâu bền của bài thơ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/11/2025
Top thành viên trả lời