avatar
level icon
Tiên Triều

1 giờ trước

suy nghĩ của bản thân về bài thơ lễ xướng danh khoa Đinh Dậu

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tiên Triều
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

1 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Trần Tế Xương cay nhất là chuyện thi cử. Tài giỏi như ông mà phải đến lần thi thứ tám mới đậu vét được cái tú tài. Mà Tú tài thời đó thì được tiếng là "ông Tú" nhưng chỉ được "làm quan tại gia", "ăn lương vợ". Nhưng không được thênh thênh trên đường hoạn lộ chưa hẳn đã là rủi, thì ông Tú Xương làm thơ, làm thi sĩ, thành thi hào! Bài thơ "Vịnh khoa thi hương" là một đòn trời giáng của Tú Xương vào chế độ thi cử mạt vận, hổ lốn, ô nhục của thời thực dân mới đặt chân cai trị đất nước ta.

Lẽ ra, với một người nhiều tự ái như Tú Xương, ông đã bỏ thi từ sau lần thứ tư (1894). Nhưng do khuyến khích của vợ - bà Phạm Thị Mẫn, một người phụ nữ đảm đang, tần tảo, vừa buôn bán, vừa nuôi chồng nuôi con, vừa động viên chồng học hành, thi cử nên ông quyết định cố gắng nỗ lực hơn nữa. Và ông đã đỗ tú tài năm 1894. Sau đó 4 năm, năm 1898, ông tiếp tục thi để giành lấy mảnh bằng Tây học nhưng chữ Hán lúc này đã bị bãi bỏ, ông trượt và từ đó dứt khoát không chịu học thêm nữa. Tuy nhiên, ông vẫn tiếp tục tham dự các kì thi khi được mở cho những người đã đỗ tú tài như ông và các sĩ tử khác vẫn còn khao khát con đường khoa cử. Năm 1900, ông dự kì thi Hội và một lần nữa bị đánh hỏng.

Bài thơ "Vịnh khoa thi Hương" có thể được làm trong một trong những lần "dù em thi đỗ, anh cũng chưa thi xong" ấy. Bài thơ miêu tả rất thực, rất cụ thể hiện thực nhốn nháo, ô hợp của một kì thi cấp tỉnh thời thuộc Pháp. Đồng thời, qua đó nói lên tâm trạng đau đớn, chua xót của nhà thơ trước hiện thực đất nước dưới sự thống trị của thực dân Pháp.

Mở đầu bài thơ, tác giả viết:
"Nhà nước ba năm mở một khoa
Trường Nam thi lẫn với trường Hà"

Việc thi cử ngày xưa là của vua, của triều đình nhằm mục đích kén chọn kẻ sĩ tài giỏi, chọn nhân tài ra làm quan giúp vua, giúp nước. Bây giờ, dưới chế độ thực dân phong kiến, việc thi cử vẫn còn là việc của nhà nước nhưng của một nhà nước mà mọi mặt từ kinh tế đến chính trị đều rơi vào tay bọn thực dân. Mục đích của việc thi cử vẫn là kén chọn kẻ sĩ tài giỏi, đào tạo nhân tài nhưng điều đó đối với chúng chẳng qua là một phương tiện, một chiêu bài mị dân để dễ bề cai trị dân tộc ta. Tính chất ô hợp của kì thi được khắc họa rất rõ trong hai câu thơ tiếp theo:

"Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ
Ậm ọe quan trường miệng thét loa"

Những nhân vật trọng tâm xuất hiện. Sĩ tử đi thi mang theo vợ con, đem theo bao nhiêu thứ tầm thường của cuộc sống hàng ngày. Một cuộc sống nghèo khó, lam lũ, tạm bợ. Chỉ có kẻ vô học, vô lối mới lôi thôi, lếch thếch như thế. Quan trường cũng vậy, cũng ậm oẹ, cũng thét loa như hát chèo. Lời thơ như gợi lên cảnh tượng ồn ào, nhốn nháo, quả thật là ô hợp.

Quang cảnh trường thi gợi lên sự trớ trêu bởi vì vốn dĩ chốn trường thi là nơi nghiêm túc, trang nghiêm, nơi tách biệt của sĩ tử, nơi thanh lọc con người, nâng tầm trí tuệ nhưng giờ trở nên quá lộn xộn, mất hết vẻ trang nghiêm vốn có của nó. Tác giả đã khéo léo sử dụng nghệ thuật đảo trật tự cú pháp câu thơ: "Lôi thôi sĩ tử", "Ậm ọe quan trường" làm nổi bật tính chất ô hợp của trường thi, sĩ tử và quan coi thi. Hình ảnh "Sĩ tử" gợi lên dáng vẻ luộm thuộm, nhếch nhác, mang dáng dấp của kẻ nông thôn lên tỉnh lần đầu tiên. Còn "quan trường" thì ra vẻ quan tước, hách dịch, nói giọng điệu quát tháo, ra lệnh. Qua đó, hiện lên một sân khấu hài hước, nơi tách biệt hoàn toàn với cuộc sống trang nghiêm vốn có của nó.

Tiếp theo, hai câu thực đã khắc họa một cách sâu sắc và sinh động hình ảnh "quan sứ" và "mụ đầm":

"Lọng cắm rợp trời quan sứ đến
Váy lê quét đất mụ đầm ra"

Ở đây, tác giả sử dụng bút pháp trào phúng, châm biếm sâu cay. Vị trí của quan sứ và mụ đầm ở vị trí trang trọng, được đón tiếp long trọng song hành với sĩ tử và quan trường. Từ đó, tác giả ngầm so sánh, đặt ra một sự tương phản gay gắt giữa vị trí của "sĩ tử" với "quan trường" một bên và "quan sứ" với "mụ đầm" một bên. Việc đón tiếp "quan sứ" và "mụ đầm" long trọng như vậy cho thấy nhà nước thực dân phong kiến ta lúc bấy giờ rất coi trọng và đê hèn như thế nào. Nghệ thuật đối của Tú Xương càng làm nổi bật hơn sự ô hợp, lộn xộn của trường thi.

Đến hai câu luận:
"Nhân tài đất Bắc nào ai đó
Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà"

Hình ảnh "nhân tài đất Bắc" là một hình ảnh ẩn dụ, vừa chỉ những người tài giỏi của đất nước, những người có lòng yêu nước nồng nàn, có tinh thần trách nhiệm với non sông; vừa chỉ chính bản thân nhà thơ. Câu thơ "Nhân tài đất Bắc nào ai đó" như một lời kêu gọi những người tài giỏi hãy đứng lên đấu tranh cho công lí, bảo vệ độc lập, chủ quyền lãnh thổ của dân tộc. Câu thơ cuối cùng "Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà" là lời nhắn nhủ các sĩ tử hãy nhìn lại cảnh ngộ đất nước mà suy ngẫm về số phận dân tộc. Nhà thơ mong muốn những sĩ tử, những nhân tài hãy đứng lên đấu tranh, cứu nước, cứu nòi giống.

Cuối cùng, hai câu thơ kết đã thể hiện một cách trực tiếp nỗi đau xót, lo lắng cho tình trạng đất nước:

"Nhân tài đất Bắc nào ai đó
Ngoảnh cổ mà tông cảnh nước nhà"

Câu thơ "Nhân tài đất Bắc nào ai đó" lặp lại cấu trúc với câu thơ thứ 6 "Nhân tài đất Bắc nào ai đó" nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Nó không chỉ là lời kêu gọi các sĩ tử hãy đứng lên đấu tranh cho công lí, bảo vệ độc lập, chủ quyền lãnh thổ của dân tộc mà còn là lời tự vấn bản thân nhà thơ, tự vấn những người tài giỏi của đất nước. Câu thơ cuối cùng "Ngoảnh cổ mà tông cảnh nước nhà" là lời nhắn nhủ các sĩ tử hãy nhìn lại cảnh ngộ đất nước mà suy ngẫm về số phận dân tộc. Nhà thơ mong muốn những sĩ tử, những nhân tài hãy đứng lên đấu tranh, cứu nước, cứu nòi giống. Nỗi đau xót, lo lắng của nhà thơ được thể hiện qua câu hỏi tu từ "Ngoảnh cổ mà tông cảnh nước nhà". Đó là nỗi đau xót, lo lắng cho tình trạng đất nước, cho số phận của dân tộc.

Như vậy, bài thơ "Vịnh khoa thi Hương" của Trần Tế Xương đã thể hiện một cách chân thực và sinh động hiện thực xã hội Việt Nam buổi giao thời dưới cái nhìn của một nhà nho tiến bộ. Bài thơ đã phê phán sâu sắc chế độ thi cử phong kiến đương thời và bộc lộ niềm đau xót của nhà thơ trước tình trạng đất nước bị lâm vào cảnh nô lệ. Bài thơ cũng thể hiện tài năng và tấm lòng của Tú Xương đối với đất nước, với con người.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
DuyBach

1 giờ trước

Bài thơ "Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu" của Tú Xương là một bức tranh châm biếm, hài hước về hiện thực xã hội thực dân nửa phong kiến đầy bi thảm và đảo lộn. Tác phẩm thể hiện sự xót xa của nhà thơ trước tình cảnh thảm hại của kỳ thi, sự bất ổn của đất nước và tiếng cười chua chát về những thay đổi trớ trêu, vô lý. 

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hoa ⋆˚✿˖°

1 giờ trước

Tiên Triều Bài thơ “Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu” được viết vào năm 1897, nằm trong bối cảnh xã hội Việt Nam đang chịu áp lực từ thực dân Pháp và chế độ thi cử phong kiến đang trải qua sự sụp đổ. Tú Xương, tên thật là Trần Tế Xương, là một nhà thơ nổi tiếng thời đó, người đã để lại nhiều tác phẩm có giá trị về cả mặt văn học và xã hội. Bài thơ bắt đầu với hai câu đề mở: “Nhà nước ba năm mở một khoa/ Trường Nam thi lẫn với trường Hà.” Đây là bức tranh khái quát về thực trạng thi cử phong kiến ở nước ta cuối thế kỷ XIX, khi việc tổ chức thi cử là một thứ quyền lợi của nhà nước, và việc thi đỗ được thực hiện không thường xuyên. Tú Xương sử dụng ngôn ngữ hài hước và châm biếm để tạo ra một bức tranh thực trạng và khắc nghiệt về cuộc thi này. Ông miêu tả hình ảnh các sĩ tử “lôi thôi” và “Ậm ọe,” họ không còn mang vẻ nho nhã của những người thuộc tầng lớp trí thức mà trở nên hỗn loạn và đánh bại.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved