9 giờ trước

9 giờ trước
8 giờ trước
Trong đoạn trích, nhân vật bà Chiu hiện lên với những diễn biến tâm trạng đầy tinh tế, thể hiện nỗi đau của người mẹ, người bà đang chứng kiến sự mai một của những giá trị truyền thống. Ban đầu, bà chỉ nhẹ nhàng góp ý với con dâu về chuyện cỗ bàn linh đình, bởi bà hiểu rằng điều quan trọng nhất trong cúng giỗ là tấm lòng chứ không phải sự phô trương. Nhưng sự phớt lờ và thái độ coi thường của con dâu khiến bà chạnh lòng, vừa buồn tủi vừa bất lực. Khi đứa cháu Muỗm bước xuống xe, nụ cười và sự trong trẻo của nó giúp bà tạm quên bao hờn giận, cho thấy tình yêu thương của bà dành cho con cháu luôn chân thành và bao dung. Đặc biệt, lúc thấy con dâu chủ động xin đơm cơm, bà khấp khởi vui mừng, hy vọng con dâu sẽ hiểu nếp sống quê nhà, hiểu giá trị của bếp rơm, của hạt lúa dự – niềm tự hào cả đời của bà. Nhưng niềm vui ấy tắt lịm khi con dâu làm tất cả một cách vội vã, lạnh lùng, không hề cảm nhận được chút hương vị quê kiểng. Đỉnh điểm nỗi đau của bà là khi nghe kế hoạch dời ban thờ, bán ruộng lúa dự để xây khu nghỉ dưỡng. Những lời ấy như luồng gió lạnh tắt hẳn hơi ấm cuối cùng trong lòng người già, khiến bà sững sờ, tê dại. Diễn biến tâm trạng từ hy vọng đến hụt hẫng, từ xót xa đến tuyệt vọng của bà Chiu không chỉ phản ánh bi kịch cá nhân mà còn là nỗi lo chung về sự đứt gãy các giá trị truyền thống giữa thời hiện đại.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
8 giờ trước