8 giờ trước


8 giờ trước
5 giờ trước
7 giờ trước
Tình huống gây cười chủ yếu nằm ở việc ông bà Đại Cát giấu tiền một cách vụng về, luống cuống đến mức không nhớ nổi mình đã giấu ở đâu, dẫn đến những hành động, lời nói vừa nghiêm túc vừa ngớ ngẩn. Sự bất đồng, tranh cãi giữa ông bà về cách giấu tiền và việc phát hiện ra “kho báu” bất ngờ tạo ra tiếng cười tự nhiên, hài hước.
Ngôn ngữ đối thoại giữa ông bà Đại Cát thể hiện tính trào phúng qua việc dùng từ ngữ đơn giản, gần gũi nhưng lặp đi lặp lại nhiều lần, kèm theo những câu nói mâu thuẫn, dở khóc dở cười. Lời thoại có nhịp điệu nhanh, giọng điệu bức xúc pha chút nửa mỉa mai, nửa ngây thơ, khiến người đọc vừa thương vừa cười trước sự bối rối của hai nhân vật.
Lời nói: Hai ông bà nói chuyện lặp đi lặp lại, tranh cãi gay gắt nhưng vô ích, lời lẽ bộc lộ sự bất lực, hoang mang, mất bình tĩnh.
Cử chỉ: Họ thường xuyên chỉ tay, gãi đầu, quờ quạng tìm kiếm vật gì đó, thể hiện sự rối rắm, bối rối.
Hành động: Đi đi lại lại, mở rồi đóng tủ, kiểm tra hết mọi chỗ nhưng vẫn không tìm ra vật cần giấu, thể hiện rõ sự “quẫn” khi mất kiểm soát.
Việc nhắc đi nhắc lại chi tiết những tấm ảnh trong lời chỉ dẫn sân khấu tạo hiệu ứng nhấn mạnh và liên kết vòng tròn câu chuyện, khiến người xem chú ý đến sự đối lập giữa hình ảnh vẻ ngoài bình thường, có vẻ “cứng cáp” của ông bà và sự luống cuống, bối rối trong nội tâm khi giấu của. Điều này còn làm nổi bật tính châm biếm về thói quen, cách sống của con người khi quá quan tâm vật chất nhưng lại thiếu sự tỉnh táo, ngờ nghệch trong cách quản lý tài sản.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN