
22/10/2023
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

22/10/2023

22/10/2023

Nam Cao là một nhà văn tiêu biểu của dòng văn học hiện thực phê phán. Trẻ con không được ăn thịt chó là tác phẩm xuất sắc của Nam Cao, nó đã khắc họa một cách chân thực khung cảnh làng quê nghèo và tình cảnh bi kịch trước cái đói của nhân dân Việt Nam trước năm 1945. Cốt truyện xoay quanh một gia đình đông con, người bố thì nghiện rượu đi ăn chịu khắp các cửa hàng, thậm chí hắn còn mổ nốt con chó trong nhà và mời bạn bè đến ăn nhậu, trong khi đó vợ con chỉ biết đứng nhìn cùng những giọt nước mắt.
Trẻ con không được ăn thịt chó họa lại hiện thực những năm tháng đói khát.Mở đầu tác phẩm là hình ảnh của một nhân vật không tên, hắn đang thưởng thức điếu thuốc lào, đột nhiên hắn nhìn thấy con chó thui vàng ươm trên trống hàng nhà bà Tam, nên hình ảnh được ngồi ăn thịt chó cùng chai rượu xâm chiếm tất cả suy nghĩ của hắn. Hắn chẳng có tiền để ăn được một bữa cho đàng hoàng nên hắn tức mình chửi trời, chửi đất rồi cuối cùng quyết định đứng lên và đi ăn chịu. Hắn đi đến cuối con đường hai ngã lại chẳng biết nên rẽ hướng nào bởi một hướng có con mẹ Vụ đã bị hắn lừa, chắc mụ sẽ chẳng cho ăn không, còn quán ở đường bên kia hắn đã ăn nợ đến ba lần rồi.Hắn đi về nhà với cái miệng vẫn còn thèm thuồng thì bỗng thấy con chó nhà mình đang nằm ngủ thiu thiu ở bờ rào, hắn bắt đầu tự viện cho mình mọi lí do nghe có vẻ hợp lý để mổ nó.Vậy là gã mang con chó ra mổ trong sự háo hức của những đứa con vì chúng tưởng sẽ được một bữa ăn ngon, mặt khác người vợ khi đi chợ về nhìn thấy cảnh tượng ấy thì vô cùng bàng hoàng. Cái nghèo, cái đói từ lâu đã trở thành nỗi ám ảnh của nhân dân ta bởi vậy nó đi vào trong trang văn của Nam Cao thật tự nhiên, chỉ qua những chi tiết nhỏ nhặt như việc trong nhà của hắn chẳng có bát đũa gì nhiều, hai cái chậu là cả gia tài rồi.Người vợ đau khổ nhìn người chồng giết con chó chỉ để thỏa cái thói tham ăn của hắn, thị than thân phận mình sao khốn nạn mới lấy phải người như thế, chẳng những không biết lo toan cho gia đình mà còn đem nợ về chồng chất.Thị nghèo lắm, trong nhà đến gạo ăn cũng chẳng có vậy mà để phục vụ cho bữa thịt chó xa xỉ của người chồng, hắn bắt thị phải đi mua chịu gạo, nước mắm và cả rượu. Thị đau đến quặn lòng, thị nghĩ đến những đứa con phải chịu đói khát mà rơi nước mắt.Mặc dù người vợ luôn phải đối mặt với những bi kịch dồn dập của việc thiếu miếng ăn nhưng thị vẫn quan tâm đến các con, dành chút tiền nhỏ để mua quà cho con khi đi chợ về. Chỉ cần nghĩ đến cảnh chúng vui mừng khi thấy mấy cây mía lách mẹ mang về là thị lại tủm tỉm cười suốt dọc đường. Trong cảnh túng thiếu, những đứa con là niềm vui cũng như động lực sống của thị, mỗi lần thấy chúng nó tiu nghỉu thất vọng vì mẹ về tay không thì thị lại rớt nước mắt. Ở cảnh cuối cùng của tác phẩm, khi những đứa con khóc lóc nhìn mâm cơm rỗng tuếch, mặt người vợ mếu xệch đi không phải bởi thị đói mà do thi xót cho con và thấy tủi cho thân phận mình.
Miếng ăn là thử thách ghê gớm với tính cách con người và người cha trong tác phẩm là nhân vật điển hình không thể vượt qua được chướng ngại vật ấy. Hắn lừa hàng xóm để bán mấy cây chuối, ăn chịu thịt chó nhà mụ Tam đến ba lần và hắn còn mổ nốt con chó trong nhà để thỏa cái miệng thèm ăn.
Hắn ngồi ăn nhậu cùng bạn bè mặc cho người vợ gầy và những đứa con còm cõi nheo nhóc dưới bếp, không hề mảy may thương xót hay động lòng.
Nam Cao là cây bút hiện thực, ông thường xuyên viết về cái đói, cốt truyện cũng như những vấn đề đều xoay quanh miếng ăn thế nhưng lại khái quát được cả một thời kì khốn khó của dân tộc.
Nam Cao so sánh tình cảnh của gia đình này như những thân phận con sâu, cái kiến bị áp bức bởi một ông bạo chúa, để lột tả hết cái cùng cực của thân phận phụ nữ trong xã hội còn trọng nam khinh nữ. Tác phẩm khép lại với những giọt nước mắt vì thất vọng và đói khát của những đứa con cùng với sự đắng cay, chua chát của người vợ.
Ngòi bút của Nam Cao thực sự rất tài tình khi qua tác phẩm Trẻ con không được ăn thịt chó đã khái quát được không chỉ những bi kịch của xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám mà còn nói lên được số phận khốn khổ của con người, đặc biệt là phụ nữ.

28/08/2025
Nam Cao là một trong những cây bút hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại. Ông nổi tiếng với khả năng miêu tả chân thực, sắc sảo những mảnh đời nhỏ bé, nghèo khổ và sự ám ảnh về kiếp người. Truyện ngắn “Trẻ con không được ăn thịt chó” là một tác phẩm tiêu biểu, không chỉ để lại dư âm về nội dung phản ánh hiện thực mà còn nổi bật ở những nét nghệ thuật tự sự độc đáo, góp phần làm nên phong cách Nam Cao.
Trước hết, thành công của truyện là ở nghệ thuật xây dựng tình huống truyện. Nam Cao đã lựa chọn một tình huống rất đời thường: bữa ăn thịt chó trong gia đình. Tình huống ấy tưởng như bình dị nhưng lại hàm chứa đầy đủ bi kịch, phản ánh sự nghèo khổ và nỗi ám ảnh tinh thần của nhân vật. Qua việc trẻ con bị cấm ăn thịt chó, nhà văn gợi mở nỗi bất công, sự khắc nghiệt của số phận người nông dân và đồng thời cho thấy những hệ lụy của đói nghèo lên đời sống tinh thần của con người. Cách tạo tình huống giản dị mà giàu sức gợi này là đặc điểm quen thuộc trong tự sự của Nam Cao.
Một điểm nổi bật khác là nghệ thuật xây dựng nhân vật. Nam Cao không khắc họa nhân vật bằng những đường nét bề ngoài mà đi sâu vào đời sống nội tâm, đặc biệt là những suy nghĩ, cảm xúc bị dồn nén. Nhân vật trẻ em trong truyện hiện lên vừa ngây thơ, vừa tội nghiệp. Qua ánh nhìn của chúng, người đọc nhận ra một hiện thực trần trụi: cái đói, sự bất công, sự bế tắc. Nam Cao còn tạo ra đối lập giữa người lớn và trẻ nhỏ: trẻ thơ khát khao, hồn nhiên; người lớn lại khắc nghiệt, ích kỷ. Chính thủ pháp này đã làm nổi bật bi kịch trong đời sống nông thôn trước Cách mạng.
Bên cạnh đó, ngôn ngữ tự sự trong tác phẩm cũng là một thành công lớn. Nam Cao sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần với khẩu ngữ đời thường, đậm chất nông thôn. Lời văn không hoa mỹ nhưng giàu sức gợi, giúp người đọc hình dung rõ không khí bữa cơm, nghe được giọng nói, tiếng quát, tiếng trẻ nài nỉ… Thỉnh thoảng, nhà văn còn xen những câu ngắn, dồn dập, tạo nhịp điệu gấp gáp, căng thẳng, phù hợp với diễn biến tâm lý nhân vật. Chính sự hòa quyện giữa giọng điệu kể, tả và bình luận đã khiến câu chuyện vừa chân thực vừa day dứt.
Cuối cùng, Nam Cao còn tạo nên nét độc đáo bằng giọng điệu trần thuật đa dạng: khi thì khách quan, lạnh lùng; khi lại trĩu nặng cảm xúc xót xa. Đặc biệt, đằng sau lời kể như không can thiệp của người trần thuật là sự đồng cảm, thái độ nhân đạo của tác giả dành cho số phận con người. Đây chính là phong cách riêng của Nam Cao: tự sự gắn liền với chiêm nghiệm triết lý nhân sinh.
Tóm lại, truyện ngắn “Trẻ con không được ăn thịt chó” không chỉ phản ánh hiện thực đói nghèo, bất công trong xã hội cũ mà còn thành công nhờ nghệ thuật tự sự độc đáo: tình huống giàu kịch tính, nhân vật điển hình, ngôn ngữ giản dị giàu sức gợi và giọng điệu thấm đẫm nhân đạo. Tác phẩm đã góp phần khẳng định tài năng kể chuyện của Nam Cao cũng như giá trị nhân văn bền vững của văn chương ông.

22/10/2023
Truyện ngắn "Trẻ con không được ăn thịt chó" của nhà văn Nam Cao là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam, mang đậm nét chính của nghệ thuật tự sự. Tác phẩm này đã thành công trong việc phân tích và tái hiện cuộc sống của người dân nông thôn vào thời kỳ cận chiến tranh. Bài viết dưới đây sẽ phân tích những nét chính về nghệ thuật tự sự qua truyện ngắn này.
Truyện "Trẻ con không được ăn thịt chó" xoay quanh câu chuyện về một gia đình nông dân gồm ông Ba, bà Ba và hai đứa con là Hạnh và Dũng. Tác giả Nam Cao đã sử dụng phong cách tự sự để tái hiện cuộc sống của gia đình này, từ những khó khăn trong cuộc sống hàng ngày cho đến những xung đột và tình cảm trong gia đình.
Một trong những nét chính của nghệ thuật tự sự trong truyện này là sự chân thực và sống động. Nam Cao đã mô tả rất chi tiết và sinh động cuộc sống của người dân nông thôn, từ công việc nông nghiệp đến những sinh hoạt hàng ngày. Từ việc trồng lúa, chăn nuôi, đến việc làm bếp, dọn dẹp nhà cửa, tác giả đã tái hiện một cách rõ ràng và sắc sảo những hình ảnh thực tế của cuộc sống nông thôn.
Ngoài ra, nghệ thuật tự sự trong truyện này còn được thể hiện qua việc phân tích tâm lý nhân vật. Nam Cao đã khéo léo vén bức màn của từng nhân vật, để lộ những suy nghĩ, tình cảm và xung đột bên trong họ. Ví dụ, ông Ba là người cha yêu thương gia đình, nhưng cũng có những lúc bị áp lực từ cuộc sống và gặp khó khăn trong việc nuôi dạy con cái. Hạnh là một cô bé thông minh và hiếu học, nhưng cũng đầy những hoài nghi và tò mò về thế giới xung quanh. Dũng là một cậu bé trẻ con, nhưng cũng có những suy nghĩ và cảm xúc riêng.
Ngoài ra, nghệ thuật tự sự trong truyện này còn được thể hiện qua việc phê phán xã hội và đặt câu hỏi về nhân văn. Tác giả đã sử dụng câu chuyện về việc không cho trẻ con ăn thịt chó để đặt câu hỏi về giá trị của cuộc sống, tình yêu gia đình và lòng nhân ái. Truyện mang tính chất tương đối bi kịch và đầy ý nghĩa, khiến người đọc phải suy ngẫm về những giá trị cơ bản của cuộc sống và ý nghĩa của tình yêu thương.
Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved