Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Câu 1: Qua đoạn trích trên, ta có thể hiểu thêm về nhà văn Đoàn Giỏi là một nhà văn có khả năng miêu tả thiên nhiên rất tinh tế và sắc bén. Ông đã sử dụng ngôn từ và hình ảnh để tái hiện một cảnh thiên nhiên đất rừng Phương Nam rất sống động và đẹp mắt.
Câu 2: Bức tranh thiên nhiên đất rừng Phương Nam được nhà văn Đoàn Giỏi khắc họa trong đoạn trích trên mang lại cho tôi nhiều cảm nhận. Rừng khô trong ánh mặt trời vàng óng hiện lên với vẻ uy nghi tráng lệ. Những cây tràm với thân trắng như những cây nến khổng lồ, đầu lá rũ phất phơ như những đầu lá liễu bạt ngàn. Màu lá xanh rờn đã ngả sang màu úa, kèm theo mùi hương lá tràm bị hun nóng dưới mặt trời. Tiếng chim vang vọng mãi lên trời cao xanh thẳm. Trên các trảng rộng và chung quanh những lùm bụi thấp, ta có thể nghe tiếng gió vù vù của hàng nghìn loài côn trùng bay đi bay lại trên những bông hoa nhiệt đới sặc sỡ. Mùi hương ngọt nhức đầu của những loài hoa rừng không tên tuổi đằm vào ánh nắng ban trưa. Tất cả những cảm nhận này khiến tôi cảm thấy mê hoặc và muốn ngả lưng dưới bóng cây để thư giãn và ngủ một giấc dài.
1.- Nhà văn Đoàn Giỏi là người am hiểu sâu sắc thiên nhiên và con người phương Nam
- Ông gắn bó gần gũi và có tình yêu sâu nặng, thiết tha với vùng đất này
- Đoàn Giỏi là nhà văn tài hoa, có sự cảm nhận tinh tế vẻ đẹp của các sự vật nơi đất rừng phương Nam và khắc họa các sự vật ấy bằng những từ ngữ, hình ảnh giàu chất nhạc, chất họa
2. Nhà văn Đoàn Giỏi đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên vùng đất phương Nam trù phú, có vẻ đẹp hoang dã hiện lên sinh động, có hồn qua cách cảm nhận, miêu tả rất tài hoa của ông. Ta cảm nhận được thiên nhiên đất rừng phương Nam hấp dẫn, cuốn hút người đọc với vẻ uy nghi tráng lệ của rừng khô trong ánh mặt trời vàng óng. Khi đến với rừng tràm, chúng ta được chiêm ngưỡng những thân cây tràm vỏ trắng vươn thẳng lên trời giống như những cây nến khổng lồ, tận hưởng mùi hương lá tràm bị hun nóng dưới cái nắng vàng ươm của mặt trời, nghe tiếng chim không ngớt vang ra, vọng mãi lên trời cao xanh thẳm không cùng. Thêm vào đó, người đọc còn đắm say trước vẻ đẹp sặc sỡ, lộng lẫy của những bông hoa nhiệt đới. Qua đoạn trích, chúng ta cũng cảm nhận được tấm lòng yêu quý, sự hiểu biết tường tận và gắn bó gần gũi đến máu thịt của nhà văn Đoàn Giỏi với vùng đất này.