logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
Bao Tien

29/11/2023

I.Phần đọc hiểu ( 10 điểm) Đọc ngữ liệu sau và trả lời câu hỏi: Ngày xưa, có một gia đình nghèo có hai mẹ con sống nương tựa vào nhau, cuộc sống của họ bình yên trong một ngôi nhà nhỏ. Người mẹ hàng ngày tần tảo làm lụng nuôi con. Người con thì cũng hiếu thảo, biết vâng lời mẹ và chăm chỉ học hành. Một ngày kia, người mẹ bỗng lâm bệnh nặng, mặc dù người con rất thương mẹ, chạy chữa biết bao thầy lang giỏi trong vùng cũng không chữa khỏi cho mẹ. Em buồn lắm, ngày ngày đều cầu phúc cho mẹ. Thương mẹ, người con quyết tâm đi tìm thầy nơi khác về chữa bệnh. Người con đi mãi, qua bao nhiêu làng mạc, núi sông, ăn đói mặc rách vẫn không nản lòng. Đến một hôm, khi đi ngang qua một ngôi chùa, em xin nhà sư trụ trì được vào thắp hương cầu phúc cho mẹ. Lời cầu xin của em khiến trời nghe cũng phải nhỏ lệ, đất nghe cũng cúi mình. Lời cầu xin đó đến tai Đức Phật từ bi, Người cảm thương tấm lòng hiếu thảo đó của em nên đã tự mình hóa thân thành một nhà sư. Nhà sư đi ngang qua chùa và tặng em một bông hoa trắng rồi nói: - Bông hoa này là biểu tượng của sự sống, là bông hoa chứa đựng niềm hi vọng, là ước mơ của loài người, là thần dược để chữa bệnh cho mẹ con, con hãy mang nó về chăm sóc. Nhưng phải nhớ rằng, cứ mỗi năm sẽ có một cánh hoa rụng đi và bông hoa có bao nhiêu cánh thì mẹ con chỉ sống được bấy nhiêu năm. Nói rồi nhà sư biến mất. Em nhận bông hoa, cảm tạ Đức Phật, lòng em rất đỗi vui mừng. Nhưng khi đếm những cánh hoa, lòng em bỗng buồn trở lại khi biết rằng bông hoa chỉ có năm cánh, nghĩa là mẹ em chỉ sống được thêm với em có năm năm nữa. Thương mẹ quá, em nghĩ ra một cách, em liền liều xé nhỏ những cánh hoa ra thành nhiều cánh nhỏ, nhiều đến khi không còn đếm được bông hoa có bao nhiêu cánh nữa. Nhờ đó mà mẹ em đã khỏi bệnh và sống rất lâu bên người con hiếu thảo của mình. Bông hoa trắng với vô số cánh nhỏ đó đã trở thành biểu tượng của sự sống, là ước mơ trường tồn, là sự hiếu thảo của người con đối với mẹ, là khát vọng chữa lành mọi bệnh tật cho mẹ của người con. Ngày nay, bông hoa đó được người đời gọi là hoa cúc trắng. (Phỏng theo Truyện cổ tích Nhật Bản - Sách Ngựa Gióng) Câu 1. Truyện “Sự tích hoa cúc trắng” thuộc thể loại nào? A. Truyện cổ tích C. Truyền thuyết B. Truyện đồng thoại D. Thần thoại Câu 2. Câu chuyện trên được kể theo ngôi thứ mấy? A. Ngôi thứ nhất C. Ngôi thứ hai B. Ngôi thứ ba D. Cả ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba Câu 3. Truyện “ Sự tích hoa cúc trắng” sử dụng phương thức biểu đạt chính nào? A. Miêu tả B. Tự sự C. Nghị luận D. Thuyết minh Câu 4. Theo nhà sư, bông hoa cúc trắng biểu tượng cho điều gì? A. Biểu tượng cho sự sống và lòng hiếu thảo B. Biểu tượng cho sự sống và lòng kiên trì C. Biểu tượng cho sự sống và tình yêu thương D. Biểu tượng cho sự sống, niềm hi vọng và ước mơ cao đẹp Câu 5. Cụm từ “ Sau khi dặn em cách làm thuốc cho mẹ” của câu: Sau khi dặn em cách làm thuốc cho mẹ, Phật nói thêm: “ Hoa cúc có bao nhiêu cánh, người mẹ sẽ sống thêm bấy nhiêu năm” là thành phần gì trong câu? A. Chủ ngữ B. Vị ngữ C. Trạng ngữ D. Phụ ngữ Câu 6. Vì sao em bé lại xé nhỏ các cánh hoa? A. Vì em vốn là đứa trẻ hiếu động. B. Vì em nghĩ bông hoa nhiều cánh sẽ đẹp hơn C. Vì em bé muốn mẹ sống lâu bên mình. D. Vì em thích bông hoa nhiều cánh. Câu 7. Chủ đề của truyện “Sự tích hoa cúc trắng” là gì? A. Ca ngợi ý nghĩa các loài hoa B. Ca ngợi tình mẫu tử C. Ca ngợi tình cảm gia đình D. Ca ngợi tình cha con Câu 8. Điều gì khiến Đức Phật cảm động khi nghe câu chuyện của em bé? A. Số phận bất hạnh của người mẹ. B. Cảm thương tấm lòng hiếu thảo của em bé. C. Trí tuệ hơn người của em bé. D. Tình cảnh đáng thương của em bé. Câu 9. Bài học sâu sắc nhất mà em rút ra được sau khi đọc câu chuyện là gì? Câu 10. Từ nội dung câu chuyện “Sự tích hoa cúc trắng” hãy viết đoạn văn ( Khoảng 150 chữ) trình bày suy nghĩ của em về vai trò của lòng hiếu thảo trong cuộc sống? II. Phần viết ( 10 điểm) Có một ngọn núi uy nghi, điềm tĩnh, từ bao đời đứng đó. Dưới chân núi, một dòng suối nhỏ ngày đêm chảy róc rách, đi du lịch khắp mọi miền nên kiêu căng, hợm hĩnh. Em hãy tưởng tượng và kể một câu chuyện về hai nhân vật này?
Trả lời câu hỏi của Bao Tien
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

29/11/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Câu 1: Truyện "Sự tích hoa cúc trắng" thuộc thể loại A. Truyện cổ tích. Câu 2: Câu chuyện trên được kể theo ngôi thứ nhất. Câu 3: Truyện "Sự tích hoa cúc trắng" sử dụng phương thức biểu đạt chính là B. Tự sự. Câu 4: Theo nhà sư, bông hoa cúc trắng biểu tượng cho sự sống, niềm hi vọng và ước mơ cao đẹp. Câu 5: Cụm từ "Sau khi dặn em cách làm thuốc cho mẹ" là Trạng ngữ trong câu. Câu 6: Em bé xé nhỏ các cánh hoa vì em bé muốn mẹ sống lâu bên mình. Câu 7: Chủ đề của truyện "Sự tích hoa cúc trắng" là B. Ca ngợi tình mẫu tử. Câu 8: Điều làm Đức Phật cảm động khi nghe câu chuyện của em bé là B. Cảm thương tấm lòng hiếu thảo của em bé. Câu 9: Bài học sâu sắc nhất mà em rút ra được sau khi đọc câu chuyện là lòng hiếu thảo là một giá trị quan trọng trong cuộc sống và có thể mang lại kết quả tốt đẹp. Câu 10: Vai trò của lòng hiếu thảo trong cuộc sống là rất quan trọng. Nó giúp con người có khả năng chăm sóc, quan tâm và hy sinh cho người thân yêu. Lòng hiếu thảo cũng là nguồn động lực để chúng ta vượt qua khó khăn và gắn kết gia đình. Trong câu chuyện "Sự tích hoa cúc trắng", em thấy rõ tình yêu thương và lòng hiếu thảo của em bé đã giúp mẹ em khỏi bệnh và sống lâu bên người con. Đó là một ví dụ tuyệt vời về sức mạnh của lòng hiếu thảo và tình mẫu tử.
linhnguyen

29/11/2023

Câu trả lời uy tín

1. A

2. B

3. B

4. A

7. B

Bài học mà em rút ra sâu sắc nhất sau khi đọc tác phẩm là cần phải trân trọng, biết ơn và hiếu kính những người đã dành nhiều tâm huyết để chăm sóc, nuôi dưỡng và sinh ra mình.

Tự luận:

Mùa xuân, trăm hoa đua nở, chim hót líu lo, cảnh vật tràn trề một sức sống mới. Một ngọn núi sừng sững, uy nghi đứng đó từ bao đời nay. Dưới chân núi, dòng suối róc rách chảy đêm ngày. Nó tung tăng khắp mọi nơi và cất vang tiếng hát. Bỗng một hôm, dòng suối cất giọng hỏi ngọn núi:

- Bác Núi ơi ! Bác đang làm gì thế ? Sao lúc nào cũng trầm ngâm, tư lự ? Hay bác đang có chuyện nghĩ ngợi buồn phiền ?
- Cô Suối đấy à - ngọn núi ồm ồm trả lời. - Tôi có buồn đâu. Tôi đang làm việc đấy thôi. Công viêc của tôi là tích trữ chất màu mỡ để nuôi cho cây cối xanh tươi.
- Chao ôi ! Bác sĩ... êng quá nhỉ ! - Dòng suối bĩu môi, kéo dài giọng. - Lúc nào bác cũng chỉ nghĩ đến công việc thôi ư ? Suốt đời chôn chân tại chỗ mà bác chẳng buồn à ? Chả bù cho tôi, suốt ngày suốt đêm được rong chơi thoả thích. Nào là giỡn với những tia nắng vàng. Nào là đùa cùng với ánh trăng bạc. Tôi còn đi đến tân sông dài biển rộng để được thấy, được nghe bao điều thú vị. Chao ôi ! Thích ơi là thích ! Là la... Là la...
Nghe dòng suối huênh hoang, ngọn núi chỉ mỉm cười:
- Rong chơi đây đó thì cũng thích thật. Nhưng chơi mãi mà không thấy chán sao hả cô Suối ?
- Chán ư ? Bác nói buồn cười quá nhỉ ! Làm sao mà có thể chán được cơ chứ ? Đúng là suy nghĩ thiển cận của một kẻ cổ hủ, già cỗi, suốt đời chẳng được đi đến đâu.
- Đừng vội kiêu căng cô Suối ạ - ngọn núi vẫn ôn tồn - quả là tôi không được đi đến đâu nhưng tôi vẫn cảm thấy cuộc đời mình rất hạnh phúc. Cô hãy nhìn những cây xanh trên mình tôi đây. Bao nhiêu năm trời, tôi đã tiếp sức để chúng trưởng thành. Và bây giờ. nhờ màu xanh của cây cối mà tôi luôn giữ được mực nước trong khe lúc nào cũng đủ cung cấp cho cô đấy.

Dòng suối chẳng thèm nghe ngọn núi nói hết câu. Nó vênh mặt lên, ngúng nguẩy bỏ đi. Thiên nhiên tươi đẹp đang chờ đón nó trước mắt với bao niềm thích thú, say mê.

Rồi mùa xuân qua đi, mùa hè lại tới. Chưa bao giờ hạn hán lại kéo dài đến thế. Mật trời chói chang như quả cầu lửa hun nóng tất thảy mọi vật và cây cối rũ xuống. Hoa không còn nở, chim chẳng còn hót. Dòng suối cảm thấy mệt mỏi chẳng còn đủ sức mà rong chơi nữa. Một ngày kia, nó hốt hoảng nhận ra rằng mình đang ngày một cạn kiệt đi. Nó ngước nhìn lên ngọn núi sừng sững. Một màu xanh vẫn phủ kín, trông mới tràn trề sức sống làm sao. Dòng suối chợt nép mình vào chân núi và cảm thấy mình thật bé nhỏ. Thật bé nhỏ.

lion

29/11/2023

quýtt mình chỉ làm trắc nghiệm thôi 1A 2A 3B 4D 5C 6C7B 8B

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay

Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!

Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved