logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
olala

28/01/2024

Phân tích bài thơ sau Cửa sông Là cửa nhưng không then khóa Cũng không khép lại bao giờ Mênh mông một vùng sóng nước Mở ra bao nỗi đợi chờ. Nơi những dòng sông cần mẫn Gửi lại phù sa bãi bồi Để nước ngọt ùa ra biển Sau cuộc hành trình xa xôi. Nơi biển tìm về với đất Bằng con sóng nhớ bạc đầu Chất muối hòa trong vị ngọt Thành vũng nước lợ nông sâu. Nơi cá đối vào đẻ trứng Nơi tôm rảo đến búng càng Cần câu uốn cong lưỡi sóng Thuyền ai lấp lóa đêm trăng. Nơi con tàu chào mặt đất Còi ngân lên khúc giã từ Cửa sông tiễn người ra biển Mây trắng lành như phong thư. Dù giáp mặt cùng biển rộng Cửa sông chẳng dứt cội nguồn Lá xanh mỗi lần trôi xuống Bỗng… nhớ một vùng núi non QUANG HUY
Trả lời câu hỏi của olala
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

28/01/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ "Cửa sông" miêu tả về cửa sông, một địa điểm đặc biệt. Tác giả sử dụng các từ ngữ để diễn tả tính chất của cửa sông và ý nghĩa của nó. Đầu tiên, tác giả miêu tả rằng cửa sông là một cánh cửa nhưng không có then khóa và không bao giờ khép lại. Điều này cho thấy rằng cửa sông luôn phải được thông suốt để cho dòng sông chảy vào biển hoặc hồ. Tiếp theo, tác giả nhấn mạnh về tính mênh mông của vùng sóng nước ở cửa sông. Nơi này mang đến nhiều niềm hy vọng và mong đợi. Tác giả cũng nhắc đến vai trò quan trọng của cửa sông trong việc gửi lại phù sa để bồi đắp bãi bờ. Nước ngọt từ dòng sông ùa ra biển sau cuộc hành trình xa xôi. Ngoài ra, cửa sông là nơi biển tìm về với đất liền thông qua con sóng nhớ bạc đầu. Sự kết hợp giữa muối và nước ngọt tạo thành vùng nước lợ. Cửa sông cũng là nơi sinh sống của cá và tôm, nơi mà câu thủ uốn cong lưỡi sóng và những chiếc thuyền lấp lóa dưới ánh trăng. Cuối cùng, tác giả miêu tả cửa sông như một điểm giao hòa giữa biển rộng và đất liền. Dù có giáp mặt với biển rộng, cửa sông không bao giờ dứt cội nguồn. Mỗi khi lá xanh trôi xuống, nó lại nhớ về một vùng núi non. Tóm lại, bài thơ "Cửa sông" phản ánh tính chất đặc biệt của cửa sông và ý nghĩa của nó trong việc kết nối giữa dòng sông và biển, đồng thời mang đến niềm hy vọng và mong đợi cho cuộc sống.
Câu trả lời uy tín

Đất nước Việt Nam ta tươi đẹp với nhiều vùng không gian địa lý khác nhau. Có vùng núi cao hình thế uốn lượn quanh co, tháng năm mây mù sương phủ. Có vùng đồng bằng đất đai trù phú, lúa vàng thẳng cánh cò bay. Có vùng sông nước mênh mông, nơi ấy ngày đêm dạt dào sóng vỗ. Nhà thơ Quang Huy chọn không gian sóng nước, lại là nơi giao hòa cho sông biển gặp nhau, đã để lại cho đời bài thơ "Cửa sông" đặc sắc. Bài thơ vừa miêu tả vẻ đẹp cửa sông với nhiều đặc trưng độc đáo, đồng thời tác giả gửi gắm một tình yêu sâu sắc đối với cội nguồn, ngợi ca tình nghĩa thủy chung sắt son của con người trong cuộc sống.

Ở khổ thơ đầu, nhà thơ miêu tả hình ảnh cửa sông bằng những từ ngữ thật đặc sắc, tạo ấn tượng mạnh mẽ trong tâm hồn người đọc. Gọi là "cửa" nhưng lại "không then khóa", "không khép lại bao giờ". Chính nghệ thuật chơi chữ (dùng từ đồng âm nhưng khác nghĩa) đã gợi được cảm giác thú vị, kích thích trí tò mò và tưởng tượng nếu ai chưa một lần biết đến cửa sông: "Là cửa nhưng không then khóa/Cũng không khép lại bao giờ/Mênh mông một vùng sóng nước/Mở ra bao nỗi đợi chờ".

"Mênh mông một vùng sóng nước" nhưng đồng thời lại "Mở ra bao nỗi đợi chờ" thì say đắm và lãng mạn quá còn gì! Nỗi đợi chờ ấy là khát vọng giao hòa, khát vọng tan biến vào nhau để làm nên địa điểm đặc biệt mà không vùng nước nào của riêng sông hay biển có được. Từ đó, hình ảnh cửa sông tiếp tục được nhà thơ Quang Huy miêu tả xuyên suốt bài thơ, mỗi khổ thơ mang một vẻ đẹp và phẩm chất riêng, tất cả hiện lên khiến lòng người cũng bồi hồi, xao xuyến.

Muốn có sự hòa quyện của hai dòng nước nơi cửa sông, điều đầu tiên phải cảm ơn những dòng sông cần mẫn đã "Giữ lại phù sa bãi bồi", mang dòng nước ngọt ùa ra biển cả: "Nơi những dòng sông cần mẫn/Giữ lại phù sa bãi bồi/Để nước ngọt ùa ra biển/Sau cuộc hành trình xa xôi".

Chính hành trình xa xôi và khó nhọc ấy của những dòng sông mới có được một "vùng nước lợ nông sâu". Biết cảm ơn những dòng sông Tổ quốc, nhà thơ cũng không quên cảm tạ ân tình của biển cả khi cũng biết tìm về với đất, hòa chất muối mặn mòi vào vị ngọt của lòng sông bằng những con sóng thương nhớ bạc đầu: "Nơi biển tìm về với đất/Bằng con sóng nhớ bạc đầu/Chất muối hòa trong vị ngọt/Thành vùng nước lợ nông sâu".

Khi đã có sự giao hòa thắm thiết từ hai nguồn nước của biển và sông, cửa sông hóa thành không gian sinh sôi và tồn tại của muôn loài tôm cá. Cá đối vào đẻ trứng để duy trì nòi giống, tôm rảo đến búng càng sống động một vùng sóng nước, người đi câu buông cần câu chờ cá đớp mồi, đẹp nhất là những con thuyền neo đậu trong đêm trăng lấp lóa. Đến đây, vẻ đẹp thiên nhiên giao hòa với cuộc sống sinh động của con người càng làm cho không gian cửa sông hiện lên chân thực và lãng mạn, qua đó thể hiện cái nhìn thiết tha, trìu mến của tác giả đối với cửa sông: "Nơi cá đối vào đẻ trứng/Nơi tôm rảo đến búng càng/Cần câu uốn cong lưỡi sóng/Thuyền ai lấp lóa đêm trăng".

Không chỉ có niềm vui hội ngộ, sum vầy, khổ thơ thứ 5 được tác giả khắc họa nỗi niềm bâng khuâng, lưu luyến của cửa sông khi tiễn người từ bờ ra biển. Nơi đó, biết bao lần tiếng còi ngân lên báo hiệu con tàu rời cửa sông ra khơi đánh cá. Cửa sông lúc này cũng bịn rịn tiễn đưa, soi chiếu làn mây trắng bay hiền lành như phong thư ước mong, chờ đợi. Hình tượng thơ nhờ đó đẹp đến nao lòng, như phút giây bồi hồi, xao xuyến của buổi phân ly: "Nơi con tàu chào mặt đất/Còi ngân lên khúc giã từ/Cửa sông tiễn người ra biển/Mây trắng lành như phong thư".

Lắng đọng thẳm sâu nhất là hình tượng cửa sông ở khổ thơ cuối bài. Thông qua nghệ thuật nhân hóa giàu sắc thái biểu cảm, nhà thơ Quang Huy đã thể hiện tấm lòng sắt son, chung thủy của cửa sông đối với cội nguồn. Sông dù có chảy ra biển rồi, hòa nhập một phần đời mình vào biển cả nhưng mãi mãi không bao giờ quên nguồn cội sinh thành. Hình tượng chiếc lá trôi xuống cửa sông vẫn nao nao nhớ về một vùng núi non xưa cũ đã đánh thức tâm tình người đọc biết bao cảm xúc thiêng liêng, cao đẹp: "Dù giáp mặt cùng biển rộng/Cửa sông chẳng dứt cội nguồn/Lá xanh mỗi lần trôi xuống/Bỗng... nhớ một vùng núi non...".

"Cửa sông" là bài thơ mang thông điệp ý nghĩa sâu sắc về tình cảm con người đối với thiêng liêng nguồn cội. Qua đó, nhà thơ còn ngợi ca tấm lòng thủy chung, son sắt ở đời; đồng thời thể hiện khát vọng giao cảm, hòa hợp để tìm thấy những vẻ đẹp lai tạo đầy mới mẻ trong cuộc sống cũng là nét nhân văn của thi phẩm này chăng?

Gia Bao

28/01/2024

minhthudoBài thơ "Cửa sông" của tác giả chưa rõ là ai, nhưng nó mang đến cho người đọc một hình ảnh sâu sắc về cửa sông và những ý nghĩa đặc biệt mà nó mang lại.


Đầu tiên, bài thơ miêu tả cửa sông như một cửa không then khóa và không bao giờ khép lại. Điều này tượng trưng cho sự mở cửa và sự tự do. Cửa sông không hạn chế hay giới hạn bất kỳ điều gì, mở ra cho những nỗi đợi chờ và hy vọng.


Tiếp theo, bài thơ miêu tả vùng sóng nước mênh mông và những dòng sông cần mẫn gửi lại phù sa bãi bồi. Điều này tượng trưng cho sự lưu thông và sự trao đổi của nước. Nước ngọt từ dòng sông ùa ra biển sau cuộc hành trình xa xôi, tượng trưng cho sự chuyển động và sự thay đổi trong cuộc sống.


Bài thơ cũng miêu tả về sự giao thoa giữa biển và đất. Biển tìm về với đất bằng con sóng nhớ bạc đầu, chất muối hòa trong vị ngọt, tạo thành vũng nước lợ nông sâu. Điều này tượng trưng cho sự kết hợp và sự cân bằng giữa hai yếu tố tự nhiên khác nhau.


Ngoài ra, bài thơ còn miêu tả về đời sống sinh vật trong cửa sông. Cá đối vào đẻ trứng, tôm rảo đến búng càng, cần câu uốn cong lưỡi sóng, thuyền lấp lóa đêm trăng. Tất cả những hình ảnh này tạo nên một bức tranh sống động về sự đa dạng và sự sống mãnh liệt trong cửa sông.


Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng việc miêu tả cửa sông không dứt cội nguồn, lá xanh mỗi lần trôi xuống lại nhớ về một vùng núi non. Điều này tượng trưng cho sự liên kết giữa cửa sông và nguồn gốc của nó, và cũng tạo ra một sự kết nối với những vùng đất cao xa xôi.


Tóm lại, bài thơ "Cửa sông" mang đến cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về cửa sông và những ý nghĩa đặc biệt mà nó mang lại. Từ việc tượng trưng cho sự tự do, sự lưu thông và sự kết hợp của nước, đến sự sống động và sự liên kết với nguồn gốc, bài thơ tạo nên một hình ảnh tươi đẹp về cửa sông và những giá trị mà nó đại diện.



호앙

28/01/2024

  1. minhthudoBài thơ "Cửa sông" của tác giả Quang Huy mô tả về cửa sông, nơi giao thoa giữa dòng sông và biển. Bài thơ mang ý nghĩa sâu sắc về sự mở rộng, sự kết nối và sự đổi mới.
  2. Trong bài thơ, cửa sông được miêu tả là một cửa không có then khóa và không bao giờ khép lại. Điều này tượng trưng cho sự mở cửa, sự tự do và sự tiếp nhận. Cửa sông là nơi mở ra nhiều nỗi đợi chờ, nơi mà dòng sông cần mẫn gửi lại phù sa và bãi bồi để nước ngọt có thể ùa ra biển sau một cuộc hành trình xa xôi.
  3. Nơi biển tìm về với đất, con sóng nhớ bạc đầu và chất muối hòa trong vị ngọt, tạo thành vũng nước lợ nông sâu. Cửa sông là nơi cá đối vào đẻ trứng, tôm rảo đến búng càng, và cần câu uốn cong lưỡi sóng. Thuyền ai lấp lóa đêm trăng và con tàu chào mặt đất, còi ngân lên khúc giã từ. Cửa sông tiễn người ra biển và mây trắng lành như phong thư.
  4. Dù giáp mặt cùng biển rộng, cửa sông không dứt cội nguồn. Mỗi lần lá xanh trôi xuống, nó nhớ về một vùng núi non.
  5. Bài thơ "Cửa sông" tạo nên hình ảnh đẹp và tượng trưng về sự kết nối và sự đổi mới của cửa sông, mang đến cho người đọc một cảm giác tự do và sự mở rộng của tinh thần.


Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved