logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
Trinh Kiều

22/03/2024

Viết bài văn (khoảng 600 chữ ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của đoạn trích văn bản sau: (1) Người ta nhớ nhà, nhớ cửa, nhớ những nét mặt thương yêu, nhớ những con đường đã đi về năm trước, nhớ người bạn chiếu chăn dắt tay nhau đi trên những con đường vắng vẻ ngào ngạt mùi hoa xoan còn thơm ngát hơn cả hoa cau, hoa bưởi. Người ta nhớ heo may giếng vàng; người ta nhớ cá mè, rau rút; người ta nhớ trăng bạc, chén vàng. Nhớ quá, bất cứ cái gì của Hà Nội cũng nhớ, bất cứ cái gì của Bắc Việt cũng nhớ, nhớ từ cánh đồng lúa con gái mơn mởn nhớ đi, nhớ từ tiếng hát của người mẹ ru con buổi trưa hè mà nhớ lại; nhớ hoa sấu rụng đầu đường Hàng Trống, nhớ quả bàng ở Hải Hậu rụng xuống bờ sông Đào, nhớ sen Linh Đường thơm ngào ngạt của bầu trời nhớ lên, nhớ nhãn Hưng Yên, vải Vụ Bản, cá anh vũ Việt Trì, na Láng, bưởi Vạn Phúc, cam Bố Hạ, đào Sa Pa mà nhớ xuống. Nhớ không biết bao nhiêu, nhớ bát canh rau sắng chùa Hương, nhớ khóm tiễn Xuân La trồng ở bên giậu trúc; nhớ mưa bụi, vợ chồng nửa đêm thức giấc đi uống một ly rượu ấm ở cao lâu, nhớ những buổi trưa hè có ve sầu kêu rền rền, nhớ luôn cả những cô gái Thổ cưỡi ngựa Thổ đi trong rừng có những cánh hoa đào rơi lả tả nơi vai áo… Càng nhớ như vậy thì càng yêu Hà Nội biết bao nhiêu, lại càng say đắm Bắc Việt biết bao nhiêu! (2) Hà Nội! Bắc Việt của một ngày xa xưa ơi! Bây giờ liễu ở Hồ Gươm có còn xanh mươn mướt như hồi ta bước ra đi? Những trồi sơn trúc, thạch nương ở Nghi Tàm có còn chưa phong quanh như cũ? Núi Nùng ra sao? Hồ Tây thế nào? Con đường Bách Thảo thơm nức mùi lan tây, hàng đêm, ta vẫn cùng đi với người vợ bé nhỏ, bồng con ở trên tay để đến thăm người bạn sống cô chích ở trong vườn “Bình Bịp” bây giờ ra thế nào? Trên con đường Phú Thọ, Yên Bái, Lào Cai các đồn điền cam quýt ở hai bên bờ sông Thao vẫn còn tốt tươi như cũ và các cô gái ngăm ngăm da dâu có còn nắm lấy tay các du khách mà ví von ca hát không cho về? Ở trước cửa chợ Đồng Xuân, có còn chăng những hàng nước chè tươi; ở chợ Hôm, những hàng phở gánh bán cho khách ăn đêm; và ở trên khắp nẻo đường, những người đội thúng, cầm một chiếc đèn dầu ở tay, lặng lẽ đi trong đêm rao “giò, dầy”? (3) Nhớ không biết chừng nào là nhớ, nhớ sao nhớ quá thế này! Thì ra cái người nhớ Hà Nội, nhớ Bắc Việt cũng như thể chàng trai nhớ gái; bất cứ thấy ai cũng tưởng ngay đến người thương của mình và đem ra so sánh thì bao nhiêu người đẹp ở trước mắt đều kém người thương mình hết. (…) (Trích Thương nhớ mười hai, Vũ Bằng, Nxb Văn học, Hà Nội, Tái bản năm 2001
Trả lời câu hỏi của Trinh Kiều
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

22/03/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đoạn văn trích từ tác phẩm "Thương nhớ mười hai" của tác giả Vũ Bằng thể hiện sự luyến tiếc, nhớ nhung và yêu thương đối với Hà Nội và Bắc Việt. Tác giả miêu tả chi tiết về những kí ức, hình ảnh quen thuộc của quê hương, từ con người đến cảnh đẹp thiên nhiên và văn hóa dân gian. Điểm đáng chú ý trong bài văn này là cách tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu cảm xúc, hình ảnh sinh động để gợi lên trong đọc giả sự hoài niệm và tình cảm sâu lắng. Tuy nhiên, việc phân tích và đánh giá nghệ thuật của đoạn văn này cần phải xem xét kỹ lưỡng các phương diện khác nhau như cấu trúc câu, lựa chọn từ ngữ, biểu cảm ngôn ngữ... để có cái nhìn toàn diện và chính xác. Đồng thời, việc viết bài văn phân tích yêu cầu phải có sự suy luận logic, liên kết ý kiến mạch lạc để truyền đạt được ý kiến của mình một cách rõ ràng. Nếu bạn muốn viết bài văn theo yêu cầu trên, bạn có thể tổ chức ý theo các khía cạnh: miêu tả nội dung của đoạn văn trích; phân tích các chi tiết, hình ảnh được tác giả sử dụng; đánh giá về cách diễn đạt và ảnh hưởng của nó đối với người đọc. Đồng thời, không quên kết luận bài văn một cách tổng quát và súc tích. Chúc bạn thành công trong việc viết bài!
tranbao336

22/03/2024

Câu trả lời uy tín

Nếu vẻ đẹp thiên nhiên trong tác phẩm của Nguyễn Tuân được thể hiện từ một cái tôi độc đáo luôn thèm sống và thể hiện mình; Hoàng Phủ Ngọc Tường khám phá, phát hiện thiên nhiên từ những nét văn hóa truyền thống của dân tộc cùng những triết lí sâu sắc về con người; thì với Vũ Bằng, ông cảm nhận thiên nhiên bằng chính tình yêu và nỗi nhớ dành cho quê hương xứ sở hay cụ thể là nỗi nhớ dành cho Bắc Việt. Dòng hồi ức tràn trề ấy của tác giả đã giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp nên thơ của xứ Bắc, của vùng đất thủ đô nghìn năm văn hiến. 
Mở đầu cuốn Thương nhớ mười hai, ông có viết: “Thương không biết bao nhiêu, nhớ không biết ngần nào người bạn chiếu chăn Nguyễn Thị Quỳ. Thành mến tặng quyển sách này để thay mấy lời ai điếu”. Thật hiếm hoi có người đàn ông xem vợ như người tình trong suốt cuộc đời. Trong sáng tác của mình, không ít lần ông kể lại những kỉ niệm bên cạnh người vợ bé nhỏ, bao dòng văn hồi cố lại giai đoạn hạnh phúc cũng như đau khổ của cuộc đời, ông vẫn luôn trăn trở một điều: “Em yêu ơi, sống là tin tưởng và chờ đợi nhưng biết mái tóc người ta còn xanh mãi để đợi được hay không”.   
Người vợ mến thương ấy của Vũ Bằng cũng là hình ảnh của người phụ nữ Bắc bộ đảm đang, dịu dàng, ý nhị và tinh tế: “Ấy đấy, thương người đàn bà Bắc như thế đấy. Sạch cứ như lau như ly, cẩn thận từng ly từng tí. Và càng thương hơn nữa là khi ta thấy người đàn bà chậm rãi vuốt ve từng cái tà áo, lồng nhỏ nhẹ từng cái khuyết vào cái khuy rồi xếp vuông vức áo nọ lên quần kia, như thể sợ động mạnh thì quần áo sẽ không còn vẹn tuyết trinh, vì nhầu nếp lụa”.

Ở với nhau cho đến nửa cuộc đời rồi mỗi người một giới tuyến trong Nam ngoài Bắc. Người vợ ấy dù một năm, mười năm hay nhiều hơn thế nữa vẫn là người ông yêu quý nhất, là người khiến ông phải thốt lên rằng: “Yêu sao yêu quá thế này! Nhớ sao nhớ quá thế này!”. Dù vô tình hay hữu ý, người vợ đã xuất hiện như một nhân vật trữ tình không thể thiếu trong những trang văn gấm hoa, rung động lòng người. Yêu thương không cần là thơ có vần, có nhịp nhưng nó khiến cho áng văn xuôi hóa thơ ca.  Nỗi nhớ nhung người mình yêu thương ở nơi phương xa ấy, dường như cũng tương đồng với những dòng lãng mạn của Nguyễn Bính:
Sao đặc trời cao sáng suốt đêm
Sao đêm chung sáng chẳng chia miền
Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào chẳng nhớ em...
(Đêm sao sáng – Nguyễn Bính) 
Khi hay tin người vợ ân tình phương xa ấy lìa trần, trái tim người chồng càng đau thắt lại. Xa cách lâu đến vậy, vợ chồng con cái chưa được sum họp gặp gỡ thì nay người vợ đã đi thật xa. Xa hơn cái khoảng cách Bắc Nam hai bên vĩ tuyến rất nhiều lần. Xót xa vô ngần, người chồng khóc thương vợ, khóc cho chính mình, cho nỗi đau chia lìa không bao giờ vợ chồng đoàn viên: “Tỉnh mộng rồi, người chồng ấy nằm khóc một mình”. “Khóc thì yếu thật, nhưng anh ta khóc, khóc âm thầm – rồi khóc nức nở, khóc thảm thiết như chưa khóc thế bao giờ”. 
Đúng như Tô Hoài nhận xét: "Vũ Bằng lạc lõng ở Sài Gòn quanh năm chói chang nắng nhớ thương bốn mùa Hà Nội", bao nhiêu trang viết của Vũ Bằng như thấm nhuộm mùi hương của từng cành cây ngọn cỏ, như phủ đầy vết bụi đường của từng dấu chân góc phố mỗi tháng, mỗi mùa. Tâm trạng ngày Nam đêm Bắc của Vũ Bằng, tất cả cảm xúc của ông gửi gắm đủ để người đọc thấy rằng ông đã yêu quê hương Bắc Việt đến thế nào; mến cảnh, mến người phương ấy biết là bao.  

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay

Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!

Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved