01/04/2024
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
01/04/2024
02/04/2024
Mùa giáp hạt là truyện ngắn cảm động, kể về khung cảnh khó khăn khổ cực của một gia đình nghèo qua lời kể của nhân vật tôi. Bằng lời kể giản dị sinh động kết hợp với dòng hồi tưởng của mạch cảm xúc, tác giả đã tái hiện lại chân dung người bà tần tảo lam lũ, hết lòng hi sinh vì con vì cháu suốt cả một đời người. Đó là thành công của Phan Đức Lộc nói riêng, cũng như cây bút truyện ngắn trẻ nói chung, khi ông đã giúp người đọc tái hiện lại những năm tháng mùa giáp hạt nghèo khó, với tình cảm gia đình thiêng liêng sâu nặng.
Trước hết, hình ảnh nhân vật bà qua lời kể của nhân tôi, là một người phụ nữ đã phải chịu khổ suốt cả cuộc đời: “ Đời bà khổ từ lúc lọt lòng cho tới tận về già, khi đã gần bước sang tuổi tám mươi vẫn còn chịu cảnh bần hàn, cơ cực.” Mở đầu đoạn trích, là hình ảnh bà nghẹn ngào thủ thỉ với đàn cháu khi mùa giáp hạt về, đã chứng minh cho sự lam lũ nhọc nhằn ấy. Tuy cuộc sống khó khăn, nhưng bà không để cho con cháu phải chịu thiệt thòi, chịu cái đói. Mùa giáp hạt về, trong nhà hết cái ăn, bà đã không quản khó khăn chạy vạy từng nhà để vay gạo, lo sao cho con cháu có cái ăn qua ngày: “ gạo trong chum hết sạch, bà phải tất tưởi mang rá sang nhà bên vay gạo. Dù gạo trong chum cũng đã vơi cạn, nhưng chẳng chút đắn đo, bà hàng xóm vẫn niềm nở cho bà tôi vay mấy bát gạo liền, lại còn cho thêm khúc cá đồng kho mặn.” Ta thấy rằng tuy cuộc sống có khó khăn vất vả, thế nhưng người dân quê không ngại ngần mà san sẻ, cùng đùm bọc nhau qua những ngày khó.
Bà sống cả đời với tình thương cho con cho cháu. Khi thấy đứa cháu nhỏ nôn thốc nôn tháo vì món cháo rau má trộn muối lạc đắng ngắt khó ăn, bà đã không cầm được lòng mà chạy đi thổi bát cơm trắng; nhường cháu bát cơm dẻo thơm còn mình thì đành lòng ăn củ chuối luộc. Để cháu không phải suy nghĩ, bà còn cười nói rằng: “ Lúc trưa bà ăn cơm giờ vẫn còn no lắm. Với lại bà thích ăn củ chuối hơn “. Ta thấy thật nghẹn lòng trước sự hi sinh thầm lặng ấy, khi ở cái tuổi 80 đáng nhẽ ra bà phải được nghỉ ngơi, không phải lắng lo bận tâm về chuyện cơm ăn áo mặc; thì ở đây bà lại phải lo từng bữa ăn cho đàn cháu nhỏ côi cút. Đỉnh điểm để nói về sự hy sinh của nhân vật bà, chính là chi tiết bà đã dằn lòng bán đi nốt tài sản quý giá nhất trong nhà, để lắng lo cho con cháu: “ Tài sản có giá trị lớn nhất trong nhà lúc ấy là con nghé non chưa tròn hai năm tuổi, bà đành ngậm ngùi bán đi. Còn nhớ hôm đó, khi người đàn ông đi đôi ủng da màu đen lẳng lặng dắt con nghé ra khỏi cổng, tôi và em tôi đã chạy theo òa khóc nức nở. Số tiền bán con nghé cũng chỉ vừa đủ trang trải nợ nần và mua thêm nửa yến gạo. Bằng ngôi kể thứ nhất kết hợp với mạch hồi tưởng từ quá khứ tới hiện đại, cùng việc sử dụng một loạt các từ ngữ biểu lộ cảm xúc, ta như được hoà mình và trong chính lời hồi tưởng của nhân vật tôi. Đặc biệt là chi tiết: “ Bà ôm hai đứa cháu nhỏ côi cút vào lòng, đôi mắt lại rơm rớm nước…” đã khiến ta không khỏi xúc động, khi thấy trước mắt là khung cảnh bà cháu nhỏ bé gầy gò ôm chặt lấy nhau trong cái đói nghèo của mùa giáp hạt.
Hiểu được nỗi khó khăn vất vả ấy, hơn ai hết, ta học được cách yêu quý và kính trọng ông bà cha mẹ - những người đã không quản ngại khó khăn nuôi nấng ta trưởng thành. Hơn nữa, ta càng khâm phục trước một loạt từ ngữ gợi tả, đã giúp ta thấu hiểu hơn về sự vất vả của bà, về cái nhọc nhằn của mùa giáp hạt- cái mùa con người ta dắt dìu nhau qua những ngày khó.
03/09/2025
Trong nền văn học Việt Nam, đặc biệt là các tác phẩm hiện thực, những câu chuyện về tình yêu thương trong gia đình luôn để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Những tác phẩm này thường phản ánh sâu sắc giá trị nhân văn, sự hy sinh, lòng kiên cường và tình cảm gia đình bất diệt. Truyện ngắn “Mùa giáp hạt” của Phan Đức Lộc là một trong những tác phẩm như vậy, khi khắc họa hình ảnh người bà tần tảo, hy sinh hết mình vì gia đình trong hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn. Câu chuyện không chỉ đơn thuần là về một gia đình nghèo mà còn là bức tranh cảm động về tình bà cháu, tình yêu thương đùm bọc, sự hy sinh vô điều kiện và sức mạnh kiên cường trong cuộc sống đầy thử thách.
Phan Đức Lộc là một nhà văn nổi bật với những tác phẩm phản ánh sâu sắc đời sống nông thôn Việt Nam và tình cảm gia đình. Tác phẩm “Mùa giáp hạt” của ông kể về cuộc sống khó khăn của gia đình một bà cụ ngoài 80 tuổi và các cháu. Dù tuổi cao sức yếu, bà vẫn tần tảo nuôi các cháu, chống chọi với cuộc sống nghèo đói. Tình bà cháu trong câu chuyện thể hiện sự yêu thương, hy sinh và sự kiên cường trong hoàn cảnh khó khăn. Tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực của cuộc sống nông thôn mà còn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương gia đình và lòng hy sinh vô điều kiện.
“Mùa giáp hạt” kể về một gia đình nghèo khó, nơi bà đã ngoài 80 tuổi, dù tuổi cao sức yếu nhưng vẫn phải vất vả làm lụng để nuôi các cháu. Cuộc sống gia đình bà hết sức thiếu thốn. Mặc dù được hàng xóm giúp đỡ cho vay gạo, nhưng khoản nợ gạo ngày một chồng chất, đến mức bà phải bán đi con nghé non – tài sản quý giá nhất trong nhà để trang trải. Tuy nhiên, bán con nghé cũng không giúp bà giải quyết triệt để tình hình, khi mà nợ nần vẫn chưa giảm. Mặc dù vậy, tình bà cháu vẫn không bị xói mòn, mà càng trở nên bền chặt trong hoàn cảnh khó khăn. Họ tiếp tục sống bên nhau, nương tựa vào nhau, vượt qua thử thách của cuộc sống.
Nhân vật người bà trong tác phẩm là hiện thân của người phụ nữ Việt Nam truyền thống, một hình mẫu điển hình của sự tần tảo, kiên cường và hy sinh. Mặc dù tuổi đã cao, sức khỏe yếu dần nhưng bà không bao giờ từ bỏ trách nhiệm nuôi dưỡng các cháu. Những công việc mà bà làm là những công việc giản dị nhưng vô cùng vất vả: cấy lúa, làm cỏ, chăm sóc gia súc gia cầm, hái rau… Mỗi công việc ấy thể hiện sự kiên trì, chịu đựng và tận tụy của bà đối với gia đình. Dù cuộc sống bấp bênh và gian khổ, bà vẫn không ngừng lao động, với hy vọng mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho các cháu, để họ không phải chịu cảnh đói nghèo. Bà đã bán con nghé non, tài sản quý giá nhất trong gia đình, để lấy tiền trả nợ. Quyết định bán đi con nghé không phải là sự lựa chọn dễ dàng đối với bà, bởi con nghé chính là niềm hy vọng, là sự an ủi lớn lao trong những ngày tháng khó khăn. Tuy nhiên, bà chấp nhận hy sinh vì nghĩ cho các cháu, vì tương lai của gia đình. Điều này càng làm nổi bật phẩm chất cao quý của bà một người phụ nữ sống vì gia đình, vì con cháu và luôn đặt họ lên trên bản thân mình.
Tình bà cháu trong “Mùa giáp hạt” là một mối quan hệ đậm đà tình cảm, thể hiện sự yêu thương, đùm bọc và hy sinh vô điều kiện. Mặc dù cuộc sống gia đình rất khó khăn, nhưng bà luôn là chỗ dựa vững chắc cho các cháu. Các cháu, mặc dù còn nhỏ tuổi và thiếu thốn, nhưng luôn cảm nhận được tình yêu thương của bà qua từng bữa cơm, từng câu nói an ủi và động viên. Tình bà cháu không chỉ là sự chăm sóc về vật chất mà còn là sự quan tâm, sẻ chia về tinh thần. Dù tuổi tác đã cao, bà không hề đòi hỏi sự giúp đỡ, mà vẫn luôn cố gắng làm việc, chăm lo cho các cháu từng bữa ăn giấc ngủ. Dù con nghé đã bị bán đi, tình yêu thương của bà dành cho các cháu không hề thay đổi, mà vẫn vững bền, như một lời hứa với các cháu rằng bà sẽ luôn cố gắng bảo vệ và chăm sóc họ. Tình bà cháu trong câu chuyện là sự gắn kết bền chặt, giúp họ vượt qua mọi thử thách của cuộc sống.
Hy sinh là chủ đề xuyên suốt trong cuộc sống của nhân vật bà. Bà không chỉ hy sinh về vật chất mà còn hy sinh về tinh thần, sức khỏe. Mỗi ngày bà đều làm việc quần quật để kiếm sống, nhưng chưa bao giờ bà có thể thoải mái nghỉ ngơi. Đặc biệt, việc bán con nghé là một sự hy sinh lớn lao. Con nghé không chỉ là tài sản mà còn là niềm hy vọng cuối cùng của bà. Dù vậy, bà vẫn chọn cách bán con nghé để duy trì cuộc sống cho các cháu, để họ có thể tiếp tục ăn no mặc ấm. Quyết định này, tuy đau đớn nhưng lại là minh chứng rõ rệt nhất cho tình yêu thương và lòng hy sinh vô bờ của bà dành cho gia đình.
Tác phẩm “Mùa giáp hạt” của Phan Đức Lộc không chỉ cuốn hút người đọc bởi nội dung cảm động, mà còn bởi nghệ thuật kể chuyện tinh tế và sâu sắc. Câu chuyện xoay quanh tình bà cháu trong hoàn cảnh nghèo khó, nhưng lại đầy ắp tình yêu thương và hy sinh. Phan Đức Lộc sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi để khắc họa những tâm tư, tình cảm chân thành của nhân vật. Nhân vật bà được xây dựng rất sâu sắc, là hình mẫu của người phụ nữ Việt Nam truyền thống, tần tảo và giàu lòng hy sinh. Tác phẩm cũng phản ánh thực tế xã hội với những khó khăn trong cuộc sống, nhưng qua đó truyền tải thông điệp về tình yêu thương gia đình và sức mạnh vượt lên hoàn cảnh. Phan Đức Lộc đã gửi gắm một thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, sự hy sinh và sức mạnh kiên cường. Tác phẩm không chỉ phản ánh khó khăn, thiếu thốn trong cuộc sống của người nông dân mà còn khắc họa những giá trị nhân văn cao quý. Tình bà cháu trong câu chuyện là biểu tượng cho sự gắn bó, tình yêu vô điều kiện và sự hy sinh của người phụ nữ Việt Nam. Bà, dù nghèo khó, vẫn không ngừng hy sinh, không ngừng lao động để gia đình có thể vượt qua khó khăn. Tình bà cháu thể hiện niềm hy vọng, tình yêu thương luôn tồn tại, dù trong hoàn cảnh ngặt nghèo nhất. Chính vì vậy, câu chuyện không chỉ là câu chuyện của một gia đình nghèo khó, mà còn là câu chuyện về lòng kiên cường, tình yêu gia đình bất diệt.
“Mùa giáp hạt” của Phan Đức Lộc là một tác phẩm giàu tính nhân văn, khắc họa tình bà cháu gắn bó trong hoàn cảnh khó khăn. Nhân vật người bà không chỉ là biểu tượng của sự hy sinh, tình yêu thương vô điều kiện mà còn là hình mẫu của người phụ nữ Việt Nam, luôn kiên cường, tần tảo vì gia đình. Tình bà cháu trong câu chuyện là một minh chứng cho sự vững vàng, kiên cường của con người trong nghịch cảnh. Từ đó, tác phẩm cũng nhắc nhở người đọc về giá trị của tình thân trong gia đình, về lòng hy sinh và sức mạnh vô bờ bến mà tình yêu thương mang lại trong cuộc sống.
01/04/2024
Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved