logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200) chữ Phân tích ngắn gọn những đặc điểm nổi bật của hình tượng nhân vật tôi trong văn bản "Mua nhà" của Nam Cao
Trả lời câu hỏi của Phạm Thị Mai Lan
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

11/04/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nhân vật "tôi" trong truyện "Mua nhà" của Nam Cao được xây dựng với nhiều đặc điểm nổi bật. Đầu tiên, "tôi" là một người trí thức nghèo, sống trong hoàn cảnh khó khăn và đau đớn. Tâm trạng của "tôi" được diễn tả rất chân thực, từ sự hổ thẹn với bản thân cho đến niềm hy vọng mong manh. Điều này giúp người đọc cảm nhận sâu sắc tình cảm và suy tư của nhân vật. Ngoài ra, "tôi" cũng là người giàu tình yêu thương, luôn cảm thông và thấu hiểu cho nỗi đau khổ của người khác. Qua góc nhìn của "tôi", Nam Cao đã thành công diễn tả tâm trạng đau đớn xót xa không chỉ của bản thân mà còn của những người xung quanh. Điều này làm cho nhân vật "tôi" trở thành biểu tượng của sự nhân ái và lòng từ bi trong xã hội. Tóm lại, hình tượng nhân vật "tôi" trong "Mua nhà" không chỉ phản ánh cuộc sống khốn khó mà còn toát lên sự ấm áp và thông cảm. Đây chính là điểm nổi bật khiến cho nhân vật này gắn liền trong lòng độc giả và để lại ấn tượng sâu sắc sau khi kết thúc câu chuyện.
yenhoangphi

12/04/2024

Câu trả lời uy tín

Truyện ngắn “Mua nhà” cũng là một trong số các tác phẩm tiêu biểu của Nam Cao viết về mảng đề tài người trí thức tiểu tư sản, được xuất bản vào ngày 13/8/1943, số 445 của “Tiểu thuyết thứ Bảy”. Giống như những áng văn khác của Nam Cao trước năm 1945, truyện ngắn “Mua nhà” cũng phản ánh về những góc khuất đầy nghiệt ngã của xã hội, lột tả một cách sâu sắc tâm trạng của con người khi bị cái đói, cái nghèo, cái khổ dồn vào đến bước đường cùng. Nhưng có lẽ chính cái cách mà tác giả lựa chọn ngôi kể và điềm nhìn trần thuật đã trở thành điểm sáng của tác phẩm, giúp người đọc nhìn nhận rõ hơn về những giá trị tư tưởng, những thông điệp mà Nam Cao muốn gửi gắm. “Những chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn.”, cái hay của tác giả Nam Cao có lẽ là vì ông luôn biết cách biến những điều đơn giản trở nên ấn tượng. Trong truyện ngắn “Mua nhà”, bối cảnh được mở ra bằng cách giới thiệu về cuộc sống, gia cảnh của nhân vật “Tôi” nhưng theo một cách đặc biệt. Là một bậc thầy trong nghệ thuật miêu tả tâm lý, sự chuyển biến nội tâm của “tôi” đã được nhà văn Nam Cao khắc họa một cách chân thực và tinh tế, dẫn dắt người đọc hòa mình theo dòng cảm xúc của nhân vật: từ sự bực tức, tự ái vì để bạn bè chứng kiến cảnh khốn khó của bản thân; đến niềm chua xót, xấu hổ khi nhận được những hành động, lời an ủi ngượng ngùng: “Cái nhà này còn tốt đấy chứ… Nhà có bốn, năm người ở thế này rộng chán!”. Và cuối cùng là sự trằn trọc, dằn vặt về cái cuộc sống túng thiếu, bần cùng: “Suốt đêm ấy tôi đã thức để mà hành tội tôi…”. Đây dường như không chỉ là cảm xúc của một mình nhân vật trong truyện, mà nó còn biểu hiện cho cả tầng lớp người giống như “tôi” thời bấy giờ: ám ảnh, day dứt những cũng bất lực trước cái đói cái nghèo. Rốt cuộc là phải đồng cảm và thấu hiểu đến mức nào thì Nam Cao mới viết ra được một nhân vật với suy nghĩ sống động và gần gũi đến vậy… Chính sự hổ thẹn về bản thân đã nung nấu trong “tôi” mong muốn có được một căn nhà mới, dồn anh đến con đường phải liều mạng kiếm tiền: “Tôi làm việc ghê gớm lắm. Tôi giết dần tôi đi để kiếm tiền.”. Nhưng tạo hoá luôn thích trêu ngươi, sau trận bão hồi tháng chín, mọi nỗ lực của anh chỉ đổi lại được hai bàn tay trắng, cái chỗ nương náu cuối cùng cũng bị cơn bão quật ngã. Tình huống này diễn ra rất đột ngột nhưng dường như lại là một “mắt xích” kết nối vô cùng quan trọng trong mạch truyện. Nó liên kết với chi tiết đối lập ở đầu đoạn, trở thành “chất xúc tác” thúc đẩy cho những quyết định khó khăn phía sau của nhân vật “tôi”. “Mua nhà” là một truyện ngắn ít hành động, không có quá nhiều chi tiết kịch tính, dồn dập, thay vào đó tác giả lại tập trung khắc họa vào sự biến đổi, dằng xé trong nội tâm nhân vật chính, từ đó đưa ra những bài học về giá trị hiện thực và nhân văn. 

"Nhà văn là người thư ký trung thành của thời đại." Nhà văn cần quan sát và ghi chép lại những diễn biến thực tế của xã hội, để các tác phẩm trở thành tấm gương phản chiếu hiện thực. Trong đoạn trích "Mua nhà" của Nam Cao, nhân vật "tôi" là một người đàn ông nghèo, sống trong cảnh bần hàn nhưng luôn khát khao có một ngôi nhà khang trang, sạch sẽ để cải thiện cuộc sống. Câu chuyện xoay quanh những suy nghĩ, cảm xúc nội tâm của nhân vật này về sự nghèo khó, về những mối quan hệ bạn bè và sự gượng gạo khi phải đối diện với sự nghèo khó trong xã hội.Nhân vật "tôi" thể hiện sự tự ti, mặc cảm về cảnh sống thiếu thốn của mình, nhất là khi so sánh với bạn bè giàu có. Dù biết rằng bản thân đang khổ sở, nhưng "tôi" vẫn cố gắng giữ hình ảnh và lòng tự trọng bằng cách không để bạn bè biết được hoàn cảnh thực sự của mình. Hình ảnh ngôi nhà ọp ẹp, nền đất ẩm ướt cùng với sự nghèo khó hiện rõ qua từng câu chữ, thể hiện sự bất lực và đau khổ của nhân vật.Điều đáng chú ý là, mặc dù nghèo khổ, "tôi" vẫn không từ bỏ hy vọng về một ngôi nhà mới. "Tôi" đã quyết định vay nợ để mua một ngôi nhà gỗ rẻ, dù biết rằng đó là một quyết định liều lĩnh. Từ đó, nhân vật "tôi" cũng nhận ra sự tàn nhẫn trong cuộc sống, sự bất công trong xã hội và sự ám ảnh của bản thân về việc khắc phục tình cảnh nghèo khó.Qua nhân vật "tôi", Nam Cao khắc họa một cách sâu sắc và thấm thía về số phận con người trong xã hội nghèo đói, với những ước mơ giản dị nhưng khó thực hiện. Dù vậy, nhân vật vẫn tiếp tục sống, chấp nhận số phận và đối mặt với những thử thách trong cuộc đời. Thông điệp nhân sinh trong đoạn trích "Mua nhà" của Nam Cao chủ yếu xoay quanh những khát khao, mong muốn và những bi kịch của con người trong cuộc sống nghèo khó. Từ nhân vật "tôi", tác giả gửi gắm những thông điệp sâu sắc về sự vươn lên trong hoàn cảnh khó khăn, những ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn và sự đau khổ vì phải đối diện với nghèo đói.

 

mt_

11/04/2024

Trong tác phẩm “Gió lạnh đầu mùa”, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng thành công hình ảnh cậu bé Sơn mang trong mình tấm lòng nhân hậu và tình yêu thương. Sơn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và đủ đầy. Em là một em bé ngoan, sống cuộc sống âm no và được mẹ yêu thương hết mực. Một đứa trẻ thật khó để nhận thức và hiểu được những thiếu thốn của người khác, đặc biệt là đứa bé được sống trong nhung lụa như Sơn. Thế nhưng em đã hiểu và thương cho những bạn trẻ bất hạnh trong cuộc sống. Sơn là một em bé rất giàu tình cảm. Sơn đối với em gái đầy tình thương. Ngủ dậy thấy lạnh, Sơn “kéo chăn lên đắp cho em” đang ngủ. Khi mẹ giơ cái áo bông cánh cũ của em Duyên – đã chết năm lên bốn tuổi – “Sơn nhớ em, cảm động và thương em quá”. Những cử chỉ ấy, những cảm xúc ấy cho thấy Sơn có một tâm hồn rất đẹp, rất trong sáng, còn bé nhỏ đã biết quan tâm săn sóc đến mọi người xung quanh. Trong khi mấy đứa em họ của Sơn “‘kiêu kì và khinh khỉnh” với các bạn, Sơn và chị Lan rất chan hòa với chúng. Vì thế khi thấy chị em Sơn đến, chúng nó ‘lộ vẻ vui mừng’. Gặp bạn, buổi sớm trong gió lạnh đầu mùa, cái nhìn của Sơn đối với bạn nhỏ, những thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,… là cái nhìn yêu thương, cám thông với cảnh nghèo của bạn. Trời lạnh mà chúng nó vẫn ‘ăn mặc không khác ngày thường, vần những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ’, và ‘môi chúng nó tím lại…’, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Mỗi lần làn gió lạnh thổi qua, các bạn nhỏ của Sơn “lại run lên” và “hai hàm răng đập vào nhau”. Biết quan tâm tới mọi người, biết san sẻ, cảm thông với bạn bè chỉ có ở những trái tim nhân ái, những tấm lòng nhân hậu. Sơn đã chơi, đã sống với bạn bằng trái tim nhân ái, bằng tấm lòng nhân hậu như thế!

 

Phạm Thị Mai Lan Trong tác phẩm “Gió lạnh đầu mùa”, nhà văn Thạch Lam đã xây dựng thành công hình ảnh cậu bé Sơn mang trong mình tấm lòng nhân hậu và tình yêu thương. Sơn sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và đủ đầy. Em là một em bé ngoan, sống cuộc sống âm no và được mẹ yêu thương hết mực. Một đứa trẻ thật khó để nhận thức và hiểu được những thiếu thốn của người khác, đặc biệt là đứa bé được sống trong nhung lụa như Sơn. Thế nhưng em đã hiểu và thương cho những bạn trẻ bất hạnh trong cuộc sống. Sơn là một em bé rất giàu tình cảm. Sơn đối với em gái đầy tình thương. Ngủ dậy thấy lạnh, Sơn “kéo chăn lên đắp cho em” đang ngủ. Khi mẹ giơ cái áo bông cánh cũ của em Duyên – đã chết năm lên bốn tuổi – “Sơn nhớ em, cảm động và thương em quá”. Những cử chỉ ấy, những cảm xúc ấy cho thấy Sơn có một tâm hồn rất đẹp, rất trong sáng, còn bé nhỏ đã biết quan tâm săn sóc đến mọi người xung quanh. Trong khi mấy đứa em họ của Sơn “‘kiêu kì và khinh khỉnh” với các bạn, Sơn và chị Lan rất chan hòa với chúng. Vì thế khi thấy chị em Sơn đến, chúng nó ‘lộ vẻ vui mừng’. Gặp bạn, buổi sớm trong gió lạnh đầu mùa, cái nhìn của Sơn đối với bạn nhỏ, những thằng Cúc, thằng Xuân, con Tí, con Túc,… là cái nhìn yêu thương, cám thông với cảnh nghèo của bạn. Trời lạnh mà chúng nó vẫn ‘ăn mặc không khác ngày thường, vần những bộ quần áo nâu bạc đã rách vá nhiều chỗ’, và ‘môi chúng nó tím lại…’, chỗ áo quần rách “da thịt thâm đi”. Mỗi lần làn gió lạnh thổi qua, các bạn nhỏ của Sơn “lại run lên” và “hai hàm răng đập vào nhau”. Biết quan tâm tới mọi người, biết san sẻ, cảm thông với bạn bè chỉ có ở những trái tim nhân ái, những tấm lòng nhân hậu. Sơn đã chơi, đã sống với bạn bằng trái tim nhân ái, bằng tấm lòng nhân hậu như thế!


Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay

Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!

Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved