23/04/2024
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
23/04/2024
23/04/2024
Là cây bút trẻ được biết đến khoảng hai thập niên trở lại đây, Nguyễn Ngọc Tư nổi lên như một “hiện tượng” và nhận được nhiều cảm mến của độc giả mọi lứa tuổi. Sáng tác của Nguyễn Ngọc Tư chủ yếu viết về những câu chuyện bình dị của con người vùng sông nước Nam bộ - quê hương tác giả, với trái tim nhân hậu, nhạy cảm. Đọc đoạn trích “Ông ngoại” ta bị ấn tượng bởi cách miêu tả hình tượng nhân vật ông ngoại của tác giả.
Sáng tác năm 2001, tác phẩm “Ông ngoại” nằm trong tuyển tập truyện ngắn dành cho thiếu nhi của cây viết trẻ Nguyễn Ngọc Tư. Câu chuyện kể về Dung, một cô bé có lòng nhân hậu, chăm sóc những con vật khi chúng bị thương. Không những vậy, cô bé còn là một cô bé biết yêu thương, cảm thông chia sẻ với ông bà, trân trọng tình cảm của người khác đối với mình. Một truyện ngắn mang một bài học sâu sắc về tình cảm con người.
Trong truyện ngắn “ Ông ngoại” tác giả Nguyễn Ngọc Tư đã tạo nên một không gian chân thật, gần gũi với bạn đọc, đưa người đọc đến một cảm giác quen thuộc. Cách tác giả miêu tả hành động, cảm xúc của nhân vật ông ngoại đã tạo cho câu chuyện những hình ảnh sống động, rõ ràng trong tâm trí người đọc. Nhân vật ông ngoại được Nguyễn Ngọc Tư thể hiện một cách chân thực, gần gũi khiến người đọc như có cảm giác đã từng gặp ở đâu, một cảm giác thân thuộc không nói nên lời.
Trong truyện, nhân vật chính là cô bé nhỏ và ông ngoại của cô. Ông ngoại cô bé là một người ông yêu thương cháu, luôn dành tình yêu thương cho cô bé một cách thầm lặng. Cô bé Dung miêu tả về khoảng thời gian ở cùng ngoại "Ở với ông ngoại buồn muốn chết, đi học về, mở karaoke lại sợ ồn, nói chưa được mấy câu thì hết chuyện” hay “Ông khó lắm. Con mở nhạc cũng ngại, con nấu cơm khét ông mắng cả buổi” Những than thở của cô bé nhỏ về ông ngoại của mình khi chưa nhận ra những điều về ngoại rằng ở cùng với ông thật nhàm chán. Ông ngoại được miêu tả với những đặc điểm như “cứ lo tỉa tót cho mấy chậu kiểng, mấy con cá vàng”. Ngoại không thích tụ tập, ồn ào và tiệc tùng khiến cô bé than thở. Ông ngoại trong câu chuyện là điển hình cho những người cao tuổi, thích yên tĩnh, chăm chút mấy chậu cây kiểng, cho khu vườn cây, những bài nhật báo cùng chiếc radio cũ, thỉnh thoảng lại ngồi nói chuyện hàn huyên với mấy ông bạn già…., những điều ấy khiến cô bé Dung cảm thấy thật nhàm chán làm sau. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài và hành động nhàm chán ấy lại là một tấm lòng yêu thương cháu vô điều kiện của một người ông.
Khi cô bé Dung than thở với mẹ về những chuyện khi ở với ngoại, cô bé đã được mẹ cho lời khuyên rằng hãy chú ý hơn về những điều xung quanh mình, nhờ những lời khuyên đó Dung đã dần dần chú ý hơn về những điều xung quanh ông ngoại, những điều mà em đã từng vô ý mà không nhận ra về ông của mình. Thế giới của ông là mấy ông bạn già, mấy chồng nhật báo, cái radio lâu đời, là những lúc trầm tư suy ngẫm, là mảnh sân hoa trái. Hoàn toàn trái ngược với thế giới đầy màu sắc của cô bé nhỏ với “tiếng nhạc gào thét xập xình, là sắc màu xanh đỏ, là quả đất như nằm gọn trong bàn tay” Tuy nhiên, sau đó cô bé nhận ra rằng bấy lâu nay mình thật vô tâm, ông ngoại của cô bé vì sợ cô bé cảm thấy buồn khi ở một mình mà không tham gia câu lạc bộ. Ông ngoại luôn quan tâm đến cảm nhận của cô bé một cách thầm lặng. Ông luôn chăm sóc, dạy dỗ và che chở cho cô bé nhỏ, ông đã cùng cô bé làm bánh kem mừng sinh nhật cô bé, “hai ông cháu lăn vào khuấy bột, trộn sữa”. Tay ông nhẹ nhàng, nắn nót mười tám nụ hồng trên mặt bánh, Dung thòm thèm mãi” ngoại cùng em vui đùa vào ngày sinh nhật “ông mặc chiếc áo màu xanh thắt nơ hoa rất đẹp”. Lúc ông nắm tay nó, nhạc dạo bài Tango" Xa vắng”. Nguyễn Ngọc Tư đã thể hiện chân thực tình cảm sâu sắc và không điều kiện của một người ông đối với cháu của mình.
"Ông Ngoại" là một câu chuyện đầy xúc động, với thông điệp về tình yêu thương, sự hy sinh và sự quan trọng của gia đình. Sử dụng Ngôn ngữ đời thường, đậm chất Tây Nam Bộ và có giá trị biểu cảm cao; giọng điệu tự nhiên, nhẹ nhàng nhưng thấm thía tác giả đã tạo ra một tác phẩm văn học sâu sắc, đáng đọc và để lại nhiều cảm xúc cho độc giả.
Qua quá trình rút ngắn khoảng cách thế hệ để thấu hiểu, yêu thương giữa Dung và ông ngoại, tác phẩm hướng tới đề cao những giá trị nhân văn truyền thống. Tình cảm gia đình, tinh thần trách nhiệm, biết sẻ chia, hi sinh. Nguyễn Ngọc Tư đã mang tới cho bạn đọc những thông điệp ý nghĩa biết yêu thương, trân trọng người thân trong gia đình. Hãy luôn nhớ rằng, gia đình là nơi ta được sinh ra, lớn lên và được yêu thương, che chở. Hãy trân trọng tình yêu thương gia đình và dành cho gia đình những gì tốt đẹp nhất.
03/09/2025
Truyện ngắn "Ông ngoại" của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ là một câu chuyện về tình cảm gia đình, mà còn phản ánh một phần đời sống và tâm lý của những người già, qua đó khắc họa sự thay đổi trong mối quan hệ giữa hai thế hệ: ông ngoại và cháu Dung. Câu chuyện tập trung vào những biến chuyển trong tâm hồn của Dung, từ sự xa lạ, khó chịu với cuộc sống bên ông ngoại cho đến sự trưởng thành, thấu hiểu và yêu thương ông. Nhân vật ông ngoại trong tác phẩm không chỉ là người thân, mà còn là biểu tượng của sự cô đơn, lặng lẽ, và sự khắc khoải tìm kiếm những giá trị trong đời sống.
Trước hết, câu chuyện mở ra với một tình huống khá quen thuộc: gia đình Dung có ý định đưa ông ngoại sang nước ngoài để chăm sóc, nhưng ông không đồng ý. Ông ngoại, mặc dù già yếu, nhưng vẫn giữ quyết định không muốn rời quê hương, sống ở xứ lạ. Điều này thể hiện sự yêu thích cuộc sống giản dị, quen thuộc của ông, đồng thời cũng cho thấy tính tự chủ và sự kiên cường của những người lớn tuổi. Tuy nhiên, sự từ chối của ông làm các con, đặc biệt là mợ và mẹ Dung, cảm thấy xót xa. Câu nói của ông: "Thà ba mắng chửi, chứ nói vậy, tụi em đau lòng" phản ánh nỗi khổ tâm của những người thân yêu trong gia đình khi không thể làm gì hơn để thay đổi quyết định của ông.
Trong khi đó, Dung, cô gái trẻ, lại cảm thấy khó khăn khi phải sống cùng ông ngoại. Dung đã quen với một cuộc sống hiện đại, ồn ào và náo nhiệt, nơi bạn bè, học hành, và các hoạt động vui chơi chiếm ưu thế. Khi phải sống bên ông ngoại, Dung cảm thấy buồn tẻ và khó chịu. Cô kể về những khó khăn khi ở với ông, từ việc ông hay mắng khi cô nấu cơm không ngon cho đến sự đơn điệu trong không gian sống của ông. Mọi thứ ở đây đều lạ lẫm và khiến Dung cảm thấy như bị gò bó. Tuy nhiên, trong quá trình chung sống, Dung dần nhận ra những điều sâu sắc hơn từ cuộc sống bên ông ngoại.
Một điểm nhấn của câu chuyện là quá trình thay đổi tâm lý của Dung. Dần dần, cô không còn cảm thấy bực bội, khó chịu khi sống cùng ông. Thay vào đó, Dung nhận ra sự gắn bó với ông qua những cử chỉ nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày, như việc tưới cây, chăm sóc vườn kiểng, hay những buổi trò chuyện với ông. Cảnh ông ngoại nhẹ nhàng dạy Dung trồng cây, nói về những điều giản dị trong cuộc sống đã khiến Dung bắt đầu hiểu và cảm thông hơn với ông. Hình ảnh cây mai do Dung trồng trong chậu sứ trắng, từ lúc mới gieo trồng cho đến khi cây lớn, trở thành một biểu tượng cho sự thay đổi và sự trưởng thành trong tâm hồn của Dung.
Điều này đạt đến cao trào khi Dung nhận ra rằng ông ngoại không chỉ là người cần được chăm sóc, mà ông còn có những giá trị, những ký ức và những khát khao riêng của mình. Cuộc sống của ông không chỉ có sự cô đơn, mà còn là những kỷ niệm, những buổi tham gia câu lạc bộ, những mối quan hệ bạn bè cũ. Đặc biệt, khi Dung biết rằng ông đã từng là một người lính, đã trải qua nhiều gian khổ trong cuộc đời, cô bắt đầu thấy sự tôn trọng và yêu thương đối với ông.
Trong buổi sinh nhật của Dung, khi ông ngoại cùng cô làm bánh kem, nhảy cùng cô, Dung cảm thấy sự gần gũi và thân thiết hơn bao giờ hết. Đặc biệt, khi Dung nhận ra sự hy sinh thầm lặng của ông qua những hành động yêu thương, cô không khỏi cảm thấy xót xa. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh ông ngoại bên bàn thờ bà, đốt nén hương ngậm ngùi, và lời nói đầy yêu thương dành cho Dung: "Ngoại muốn mỗi năm cùng con đón giao thừa và nghe con hát."
Tác phẩm "Ông ngoại" của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ dừng lại ở việc kể về một mối quan hệ gia đình đơn giản mà còn khắc họa sâu sắc những biến chuyển trong tâm lý của nhân vật, đặc biệt là sự trưởng thành của Dung. Từ một cô gái trẻ không hiểu và không muốn sống cùng ông ngoại, Dung dần dần nhận ra giá trị của tình thân, của những kỷ niệm và sự hy sinh thầm lặng của ông. Đồng thời, qua câu chuyện, Nguyễn Ngọc Tư cũng gửi gắm thông điệp về sự tôn trọng, yêu thương và chia sẻ giữa các thế hệ, đặc biệt là với những người cao tuổi, những người đã và đang sống trong sự cô đơn và lặng lẽ của cuộc đời.
28/08/2025
Truyện ngắn Ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư khắc họa tình cảm gia đình ấm áp, đặc biệt là mối quan hệ giữa ông và cháu. Nhân vật ông ngoại hiện lên vừa giản dị vừa gần gũi, luôn quan tâm, chăm sóc và dành cho cháu những lời dạy, những câu chuyện giàu tình cảm. Qua cách ông ngoại trò chuyện, kể chuyện và quan sát cháu, người đọc cảm nhận được tình thương sâu sắc, sự gắn bó giữa các thế hệ. Nhân vật “tôi” thể hiện sự ngưỡng mộ, yêu quý ông, phản ánh lòng biết ơn và tình cảm chân thành của thế hệ trẻ. Những tình huống tưởng chừng đời thường như chăm sóc, nhắc nhở, kể chuyện của ông lại chứa đựng giá trị nhân văn lớn lao, gợi nhắc con người về những điều giản dị nhưng quý giá trong đời sống. Tác phẩm cũng nhấn mạnh ý nghĩa của ký ức tuổi thơ và sự trân trọng những người lớn tuổi, những giá trị tinh thần mà xã hội hiện đại đôi khi quên lãng. Thông qua câu chuyện, Nguyễn Ngọc Tư muốn gửi gắm thông điệp về sự yêu thương, gắn kết và lòng biết ơn trong mỗi gia đình. Tác phẩm vừa giàu tính nhân văn, vừa gần gũi, khiến người đọc dễ đồng cảm và suy ngẫm về chính tình thân của mình.
Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved