30/04/2024
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
30/04/2024
30/04/2024
Bài thơ “Dặn con” của nhà thơ Trần Nhuận Minh là một bài thơ hay và có nhiều ý nghĩa cũng như cảm xúc gửi gắm đến người đọc.
Trần Nhuận Minh là một thơ có những sáng tác độc đáo. Tuy nhẹ nhàng, tình cảm như đang tâm tình với người đọc, thế nhưng ẩn chứa trong đó lại là biết bao ý nghĩa, bài học về cuộc sống, về cách đối nhân xử thế của con người. Chạm tới trái tim của bạn đọc yêu thơ bằng sự mộc mạc, chân thành của mình, có lẽ hiếm ai có thể làm được điều như ông đã làm. Thơ của ông mang chất tình riêng, khiến con người ta như được đắm chìm trong những suy nghĩ, những cảm xúc của tác giả mà như chính mình đang thực sự trải qua.
Bài thơ “Dặn con” là lời dặn dò chân thành, thiết tha của người cha gửi gắm tới con mình. Ông mong muốn rằng người con có thể sống đối xử với cuộc đời, với con người bằng sự yêu thương. Giống như truyền thống ngàn đời của dân tộc ta: “Thương người như thể thương thân”.
Chẳng phải là những lời rao giảng giáo điều, lời thơ như là một lời tâm tình, thủ thỉ của người cha đối với con mình:
Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn
Con người sinh ra, chẳng ai muốn mình phải sống trong sự khó khăn, đau khổ hết. Cũng chỉ tới khi không còn con đường nào khác để đi, họ mới phải chọn con đường hành khất nay đây mai đó. Tác giả đã khéo léo sử dụng từ Hán Việt “hành khất” thay cho từ thuần Việt là “ăn mày” để thể hiện sự tôn trọng đối với những người “hôi hám úa tàn” kia. Thế rồi, ông cũng giảng giải cho con biết rằng, họ ra nông nỗi này là do số phận an bài, chứ không ai muốn phải như vậy cả.
Đến với khổ thơ tiếp theo, cha lại dặn con rằng:
Nhà mình sát đường, họ đến
Có cho thì có là bao
Con không bao giờ được hỏi
Quê hương họ ở nơi nào
Họ sẽ không quan tâm rằng con có bao nhiêu hay con cho họ bao nhiêu mà họ chỉ nhìn vào lòng tốt mà con gửi tới họ mà thôi. Lòng tốt mà con dành tặng cho họ còn lớn hơn việc con cho họ được bao nhiêu. Con cũng đừng nên hỏi, quê hương của họ là ở đâu bởi vì đó là những góc khuất trong lòng mỗi người. Không ai có thể quên được quê hương của mình là ở đâu. Đối với ai cũng vậy, quê hương chính là “vùng thẩm mĩ” tuyệt vời nhất. Nhưng dòng đời đẩy đưa, họ phải rời bỏ quê hương mà đi xa xứ. Nếu như con hỏi họ về quê hương của họ sẽ khiến cho họ cảm thấy đau buồn vì đã rời bỏ quê hương của mình mà đi, hay vì họ đã khiến cho người khác có ấn tượng không tốt về quê hương của mình. Đến câu nhắc nhở này, thì giọng người cha dường như trở nên nghiêm khắc hơn, như để con nhớ, khắc ghi vào lòng mình những lời mà cha đã dạy cho con.
Thế rồi, cha cũng dặn con rằng phải yêu thương đồng loại, yêu thương giống loài của mình:
Con chó nhà mình rất hư
Cứ thấy ăn mày là cắn
Con phải răn dạy nó đi
Nếu không thì con đem bán
Chó là một vật nuôi, một người bạn quen thuộc, thân thiết của con người. Chăm sóc, nuôi nấng nó nhưng chúng ta cũng không quên phải dạy bảo nó trở thành một người bạn thân thiết với con người. Vì nó là động vật, nên nó không thể có được tình cảm, có được sự thấu hiểu, cả thông giống như con người. Nếu như nó không thể hiểu, không thể thay đổi để trở nên tốt hơn, thì con nên thay đổi vật nuôi của mình. Yêu thương vật nuôi, nhưng sống ở đâu thì phải tuân theo luật lệ ở đó. Nếu nó không thể hiểu được những điều mà ta dạy dỗ, thì kể cả lời nói của ta nó cũng sẽ không nghe theo. Tình và lý rạch ròi, không thể để hai điều ấy đánh tráo đi khái niệm của sự thật.
Rồi cho tới cuối cùng, người cha chỉ mong rằng con mình có thể sống yêu thương con người, vì cuộc đời vẫn đang chảy trôi, bánh xe số phận vẫn đang quay vòng, không có điều gì là không thể xảy ra:
Mình tạm gọi là no ấm
Ai biết cơ trời vần xoay
Lòng tốt gửi vào thiên hạ
Biết đâu nuôi bố sau này...
Câu răn dạy cuối cùng của người cha khiến em nhớ đến một câu hát trong bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn:
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi…
Chúng ta cho đi, không phải để mong có ngày nhận lại mà là để lòng ta cảm thấy thanh thản hơn, để lan tỏa được lòng tốt trong cuộc sống. Chúng ta đâu thể biết được tương lai mai đây rồi sẽ ra sao, số phận đôi khi cũng là một mảng đen tăm tối khiến con người ta lạc lối trong đó. Hãy cứ gửi lòng tốt của chúng ta đến với thế giới, vì biết đâu, ngày mai chính thế giới chính là người cứu rỗi cho chúng ta.
Bài thơ “Dặn con” vừa là lời giảng giải nhẹ nhàng của người cha dành cho con về cách đối nhân xử thế trong cuộc sống, vừa như là lời tâm tình, thủ thỉ với độc giả về việc trong cuộc sống phải có lòng tốt giữa con người với nhau, có như vậy thì xã hội mới hạnh phúc, mới trở thành một xã hội làn mạnh.
30/04/2024
truongngoccuong Bài thơ “Dặn Con” của tác giả Huy Cận là một tác phẩm được viết bằng lối thơ trữ tình, những câu thơ dễ gây nên sự xúc động và cảm động đến những ai đọc nó. Bài thơ này muốn gửi đến chúng ta, những bài học về tình thân, về lòng hiếu thảo, và cách sống đàng hoàng trong cuộc đời.
Tác giả muốn gửi đến con cái của mình sự quan tâm, chăm sóc và dạy dỗ để những người trẻ có thể sống đàng hoàng, biết trân trọng những giá trị lớn lao của cuộc sống. Và những giá trị đó được bày tỏ qua các lời dặn dò về tình thân, về sức khỏe, về lẽ phải, và về kiên trì, bền chí.
“Con lớn lên, con ơi
Yêu đời và yêu người
Yêu tình yêu say đắm
Nghìn năm mặn muối đời”
Thơ “Dặn Con” cho thấy lòng thương yêu, lo lắng của cha mẹ đối với con cái. Cha mẹ không chỉ mong muốn con cái trưởng thành đúng đắn, mà còn muốn họ luôn có sức khỏe, kỹ năng và niềm tin để vượt qua mọi khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Người cha đã dạy nói với con rằng nếu muốn hưởng thụ được cuộc sống, cần phải biết chăm sóc bản thân, giữ gìn sức khỏe, tránh xa những điều tiêu cực, để tránh gặp phải những bệnh tật tai họa xa xôi.
Còn bà mẹ đã dạy con rằng biết ơn phước, tôn trọng tiền thưởng công lao, và luôn cần giữ vững tình thân, tình bạn trong cuộc sống. Tình yêu thương trong gia đình là nền tảng để chúng ta có sức mạnh và năng lượng để vươn lên và thành công trong cuộc sống.
“Lại càng nên chăm chút
Cho đời thêm phì nhiêu.”
Tuy bài thơ dường như giản dị với những câu thơ đơn giản nhưng chất huấn của bài thơ lại vô cùng lớn lao. Những câu thơ trong bài thơ giúp ta nhớ về cha mẹ. Người ta thường nói rằng ngọn núi cao thấy từ xa, nhưng áng mây trôi thấy từ gần. Con cái sống tốt, sống đúng chính là trả lại tình cảm và sự quan tâm, lo lắng mà cha mẹ đã dành cho mình
30/04/2024
Nhà thơ Trần Nhuận Minh có nhiều bài thơ được bạn đọc yêu thích, nhưng Dặn con lại được bình chọn nằm trong top 100 bài thơ hay của thế kỷ XX. Điều đó cũng không có gì lạ, bởi qua thi phẩm này, người đọc bắt gặp một tấm lòng thương người, thương đời sâu sắc bằng một hình thức nghệ thuật giản dị của thể thơ 6 chữ thấm đẫm âm hưởng trữ tình.
Dân tộc Việt Nam ta có truyền thống coi trọng tình nghĩa, biết yêu thương và chia sẻ những hoàn cảnh gian nan, khó nhọc. Đó là đạo lí, là phẩm chất làm người mà bất kỳ ai cũng đều trân trọng, cảm kích. Việc dạy dỗ con cái biết thông cảm cho hoàn cảnh của người khác cũng là thiên chức của cha mẹ, từ đó giáo dục tinh thần lấy nhân nghĩa mà ứng xử với nhau trong cuộc sống đời thường.
Là nhà thơ am thấu lẽ đời nên ngay từ khi mở đầu thi phẩm, lời dặn dò của người cha với con thật nhẹ nhàng mà sâu lắng, giản đơn nhưng chan chứa nỗi niềm. Tác giả tâm sự thủ thỉ chứ không lên giọng, cao đạo của kẻ bề trên, vừa có lí có tình nên người con cũng dễ bề thấu cảm:
Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn
“Chẳng ai muốn làm hành khất”, câu thơ nhẹ mà sâu nhờ thủ pháp nói tránh đầy nghệ thuật. Tác giả không dùng từ ăn mày, đổi lại dùng từ Hán Việt “hành khất” hết sức trân trọng để chỉ người khách “hôi hám úa tàn” kia. Lí giải hoàn cảnh của họ, người cha cặn kẽ giải thích cho con hiểu chẳng qua vì “tội trời đày ở nhân gian”, nghĩa là số phận bắt họ vậy, không ai muốn mình rơi vào hoàn cảnh ấy đâu con.
Giảng giải nhẹ nhàng, từ tốn để khơi gợi tình thương, sự cảm thông nơi con trẻ là cách thức dễ đi vào tâm hồn thơ ngây nhất, từ đó đánh động để đứa trẻ đồng tình và hưởng ứng theo mình: “đừng cười giễu họ/ dù họ hôi hám úa tàn”.
Dù sao họ cũng là con người, có rách rưới dơ bẩn chẳng qua là do hoàn cảnh tạo ra, không nên khinh khi, giễu cợt họ mà mang tội. Tôi nghĩ, phải thương người lắm, thấu hiểu tình đời lắm tác giả mới có những câu thơ gan ruột, nhẹ nhàng mà thẳm sâu đến thế.
Biết ứng xử có văn hóa và cảm thông cho người “hành khất” là cần thiết nhưng chưa đủ. Trong bài thơ, ở khổ thứ hai, dường như chưa yên lòng với con trẻ, người cha tỉ mỉ dặn dò thêm:
Nhà mình sát đường họ đến
Có cho thì có là bao
Con không bao giờ được hỏi
Quê hương họ ở nơi nào
Mỗi người ai cũng có một quê hương, “quê hương nếu ai không nhớ/ sẽ không lớn nổi thành người” (Đỗ Trung Quân). Sao người cha lại dặn con mình “con không bao giờ được hỏi”? “Không bao giờ” là cấm kị, điều không được phép, mạnh mẽ và quyết liệt lắm đấy.
Dặn với thái độ dứt khoát thế chắc là người con sẽ không dám đâu. Nhưng là cớ gì vẫn là điều thắc mắc, khó đoán ẩn trong chiều sâu tâm hồn người cha mong muốn đứa con kia. Chúng ta, người tiếp nhận văn bản thơ, bằng chính trải nghiệm của mình phải đi trả lời cho điều đó.
Mỗi người ai cũng có một quê hương, điều đó là chắc chắn. Tuy nhiên, con người ta nhiều lúc không dám nhận mặt quê hương mình, nhất là lúc gặp phải hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn vì cảm giác sợ quê hương bị “vạ lây”. Đây không phải là tâm lí phụ rẫy mà là cảm thức trân trọng quê hương bản quán. Một vẻ đẹp nhân văn và sâu sắc trong tâm hồn con người Việt Nam.
Không chỉ dặn con ứng xử có văn hóa và tử tế với người ăn mày, tác giả cũng không quên nhắc nhở con về “Con chó nhà mình rất hư/ Cứ thấy ăn mày là cắn”. Nó hư vì nó không biết được lẽ đời như con người tinh khôn, ngoài sự cảnh giác còn phải có tình thương yêu đồng loại.
Trong văn xuôi, cách gài chi tiết kiểu này thường được xem là rất đắt, với thơ lại càng quý giá bội phần, vì nhờ đó mà tứ thơ được tô đậm thêm khiến người đọc bừng ngộ nhiều điều lí thú. Chuyện con chó hung hăng với người hành khất là không được, con phải dạy nó tuân thủ phép nhà mình, nếu không được thì nên đem bán. Nhẹ nhàng là thế, tình và lí cũng rất rạch ròi buộc người con phải tìm cách xử lí cho phù hợp.
Trước người ăn mày đáng thương kia, người cha dặn con thủ thỉ, nhẹ nhàng hết điều này đến điều khác để rồi cuối cùng đúc kết thành một lẽ sống ở đời, một tiên lượng thật logic và chí tình về kiếp nhân sinh. “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” (Trịnh Công Sơn), một tấm lòng nhân ái bao la, đó mới là giải pháp tốt nhất để nối kết mọi cá thể giữa cõi phù sinh tạm bợ này. Tấm lòng ấy, tình thương ấy biết đâu là tài sản quý giá sau này, là phước lành theo thuyết nhà Phật:
Mình tạm gọi là no ấm
Ai biết cơ trời vần xoay
Lòng tốt gửi vào thiên hạ
Biết đâu nuôi bố sau này
Khổ thơ có 4 dòng thơ, 24 tiếng mà khái quát sâu sắc tư tưởng tác giả trong việc khẳng định hiện tại, dự báo một tương lai bất trắc có thể xảy ra và hi vọng về một điều tốt lành đáp lại. Quan niệm nhà Phật về thuyết nhân quả đã được Trần Nhuận Minh sử dụng nhuần nhuyễn và thẩm thấu trong khổ thơ này. Từ một hoàn cảnh đặc biệt của người ăn mày ở ba khổ thơ trên, tác giả đi đến một chiêm nghiệm mang màu sắc nhân văn và triết lí sâu sắc.
Mình no ấm phải thương yêu, giúp đỡ kẻ khốn khó, cơ hàn. Điều tưởng đơn giản mà không phải ai trên đời cũng thực hiện được. Vì vậy, khổ thơ cuối bài vừa như một lời khuyên, vừa như một tuyên ngôn sống của Trần Nhuận Minh: Phải biết thương người, thương đời thì mới xứng đáng là một con người sống tử tế.
Thơ là người mà thơ cũng là đời. Thơ hay như thiên sứ gánh trên mình trách nhiệm sẻ chia cả buồn đau và hoan hỉ. Cuộc thế vần xoay với biết bao định mệnh nghiệt ngã nào ai đã lường hết được. Thấu suốt lòng người và tình đời trong một bài thơ nhỏ nhắn, kiệm chữ quả là không dễ.
Với Trần Nhuận Minh, điều đó coi như đã hoàn tất nhờ cuộc “chạm trán” hi hữu với người ăn mày chăng? Biết đâu lòng tốt của nhà thơ học theo thi thánh Đỗ Phủ này đã được “ban phước lành” bằng một bài thơ hay như Dặn con đây chẳng hạn, điều đó cũng tốt lắm thay!
Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved