logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
Ngọc Anh

29/02/2024

viết đoạn văn phân tích vẻ đẹp ngôn từ của bài thơ "chiều" của tác giả Xuân diệu giúp mình với ạ
Trả lời câu hỏi của Ngọc Anh
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

29/02/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Trong bài thơ "Chiều" của tác giả Xuân Diệu, vẻ đẹp ngôn từ được thể hiện qua việc sử dụng hình ảnh tinh tế và lời văn mượt mà. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa những từ ngữ nhẹ nhàng, thiên nhiên trong lành để tạo ra một không gian thơ mộng, lãng mạn. Ví dụ, câu thơ "Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều" đã sử dụng âm vang và âm cuối "êu" để tạo ra cảm giác êm đềm, nhẹ nhàng của buổi chiều. Đồng thời, hình ảnh "chiều ngẩn ngơ" cũng mang lại cho độc giả cảm giác bình yên, thanh thản khi đọc bài thơ. Ngoài ra, việc sử dụng các từ ngữ như "lòng không sao cả", "hiu hiu khẽ buồn" cũng giúp tăng cường vẻ đẹp của bài thơ. Những từ này không chỉ diễn tả được tâm trạng u uất, buồn bã mà còn làm nổi bật sự lắng đọng, sâu lắng trong lòng người đọc. Tóm lại, vẻ đẹp ngôn từ trong bài thơ "Chiều" của Xuân Diệu được xây dựng thông qua việc chọn lựa từ ngữ tỉ mỉ, kết hợp hình ảnh và cảm xúc để tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn cho độc giả.
minhanh23

29/02/2024

Câu trả lời uy tín

Đến với thơ Xuân Diệu, không chỉ là tình yêu mà trong thơ ông còn phảng phất những nét vu vơ, nhẹ nhàng rất lãng mạn mang lại cho người đọc những cảm xúc bâng khuâng. Với bài thơ "Chiều" ta bắt gặp hình ảnh một điều vu vơ như thế đấy, thoảng đâu đây như xa, như gần mênh mang lắm giữa chiều, với mây trời phiêu lãng, tâm hồn ta thả rong chơi chốn vô dịnh để thảng thốt nhận ra" ta buồn không hiểu vì đâu?'' có những nỗi buồn như thế đó, nhẹ lắm trôi đi tưởng chừng như không có thật mà lại rất thật bởi cái hình ảnh câu thơ như hỏi, như ngạc nhiên ấy. Người buồn từ những điều vu vơ không định hình như thế ở câu thơ đầu, thì đến đây cái nỗi buồn đó đã có hình dạng cụ thể hơn từ trong chiếc lá, trong giọt sương, trong những làn hương đưa để tô đậm nỗi buồn trong chiều dù rất mong manh. Bằng câu thơ mang đầy tính ẩn dụ mà dẫn dắt người đọc vào một nỗi buồn từ chỗ vu vơ thành một nỗi niềm day dứt, buồn mênh mang. Có khi nào ta ở trong hoàn cảnh như thế, buồn như thể chùng xuống theo chiều, buồn lắng đọng cả không gian, nỗi buồn hòa vào thiên nhiên, hòa vào trời mây những điều mong manh lắm... chỉ nghe ý chừng như thế mà chạnh lòng buồn khôn nguôi. Nỗi buồn nhẹ lắm, mong manh như sợi tơ khiến cho nó trở nên quý giá biết nhường nào bởi những điều dễ mất, dễ tan như thế tỏa lan, nhuộm kín cả chiều đấy chiều ơi!


 

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay

Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!

Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved