12/05/2024
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
12/05/2024
12/05/2024
Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học Việt Nam. Bà có phong cách sáng tác độc đáo, đa dạng. Thơ Xuân Quỳnh thường sử dụng những hình ảnh tươi sáng, ngây thơ và lãng mạn. Bài thơ “mùa hạ” là tác phẩm khắc họa rõ nét một mùa hè trong suy nghĩ của Xuân Quỳnh, là bài thơ xuất sắc trong sự nghiệp sáng tác của bà. Mùa hạ trong cái cảm nhận của Xuân Quỳnh là một mùa của những âm thanh, những hương vị đặc trưng của mùa hè. Tác phẩm được nữ thi sĩ viết khi tuổi thanh xuân đã qua nhưng những cảm nhận, khát khao về những khoảnh khắc đẹp đẽ của đất trời vẫn được thể hiện rõ qua từng lời thơ:
“Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi”
Mở đầu bài thơ, Xuân Quỳnh đem đến cho người đọc những cảm nhận tinh tế về thiên nhiên. Thiên nhiên mùa hè hiện lên rực rỡ, nên thơ qua những sự vật quen thuộc. Đó là “tiếng chim reo”, hay “bầu trời xanh biếc”, “đất thành cây”,…. Đó là mùa hạ quen thuộc, đẹp và tràn đầy sức sống. Những hình ảnh Xuân Quỳnh đưa vào lời thơ tự nhiên, gợi một cảm giác muốn đón chào mùa hè. Không gian trời xanh bao la rộng lớn kết hợp với tiếng chim, với những màu sắc rực rỡ của mùa hè. Là những hình ảnh và âm thanh náo nhiệt mang đặc trưng của làng quê. Nếu như mùa xuân mang đến cho ta những sự sống mới, là lúc cây cối đâm chồi này lộc thì đến với mùa hạ là mùa tích tụ cho mật trào tỏa hương. Mùa hạ mở ra cho con người những chân trời mới “bước chân người bỗng mở những đường đi”. Một mùa hè thật tuyệt, đong đầy và đẹp đẽ, để lại trong lòng người đọc những cảm xúc khó phai
“Đó là mua không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hóa thành thơ”
Xuân đi hạ đến, đây là thời gian để tất cả sự vật được phơi bày, với những gì đẹp đẽ nhất dưới ánh nắng vàng rực rỡ. Bằng ngồi bút độc đáo cùng con mắt tinh tường của một nữ thi sĩ, Xuân Quỳnh đã đưa ra những cảm nhận thú vị về mùa hè. Những điều đẹp đẽ, lung linh rạng ngời nhất dưới ánh nắng vàng rực rỡ sẽ tỏa hương, những điều tối tăm sẽ bị lu mờ thiêu đốt. Phải chăng đây là phép ẩn dụ đầy tinh tế, dưới cái nắng rực rỡ của mùa hè tâm hồn con người sẽ vứt bỏ đi những ưu phiền lo lắng, thay vào đó là một sự rạo rực, mới mẻ.
“Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hòa, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hóa tình yêu”
Đến với mùa hạ của Xuân Quỳnh, là mùa của những ước mơ, những dục vọng nhiều không kể xiết. Người ta vẫn thường ví mùa xuân là mùa của tuổi trẻ, mùa của sức sống căng tràn. Thế nhưng Xuân Quỳnh lại mang đến một khía cạnh khác, phải chăng mùa hạ mới thực sự là mùa rực rỡ nhất của con người. Thế nhưng con đường đạt được ước mơ, những hoài bão ấy không bao giờ bằng phẳng. Phải trải qua “gió bão hòa”, “mưa thành sông thành biển”, trải qua những thử thách ta mới có được trái ngọt. Tuổi trẻ là tuổi với nhiều ước mơ hoài bão nhưng cũng đầy chông gai khó khăn. Sự mãnh liệt của thiên nhiên đã thôi thúc, hòa nhịp của lòng người. Tuổi trẻ là tuổi có những cảm nhận tinh tế và dễ rung động trước cuộc đời chính vì thế chỉ “một thoáng nhìn có thể hóa thành tình yêu”.
“Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa”
Mùa hạ năm ấy, ta đã cùng đám bạn với những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ. Là những “cánh diều nghiêng vòm”, là “tiếng dế”, “tiếng cuốc dồn”. Đây là những hình ảnh thân thuộc của mùa hạ, những âm thanh đó đã đưa ta về một miền ký ức. Những dòng thơ đó khiến ta bồi hồi nhớ lại những năm tháng ấy.
“Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh vẫn là biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa”
Những câu thơ đầu là nói lên thiên nhiên mùa hạ tươi đẹp rực rỡ, thì kết thúc bài thơ là một sự luyến tiếc ưu tư của tác giả. Đó là cái ưu tư của một người đã đi qua những thăng trầm, vui buồn trong cuộc sống. Câu hỏi tu từ đã hiện ra trong ta bao suy nghĩ. Mùa hạ của tôi không phải chỉ khoảng thời gian ngắn ngủi mà là cả một một giai đoạn của tuổi trẻ, giai đoạn sống với những khát khao hoài bão. “Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa” dù tuổi trẻ đã qua đi, nhưng những kỷ niệm về năm tháng đó vẫn còn mãi, những khát khao dục vọng vẫn luôn còn ở trong ta.
Bằng việc sử dụng phép điệp ngữ “đó là”, cùng các từ ngữ và hình ảnh rất tinh tế để miêu tả những cung bậc cảm xúc khi mùa hạ đến. Xuân Quỳnh khiến cho bài thơ trở nên gần gũi, mang đến những cảm xúc rất thực về mùa hạ. Bài thơ mùa hạ còn mang đến cho người đọc một thông điệp sâu sắc. Đó là những suy nghĩ về cuộc sống và sự tồn tại của con người, sự kiên trì và niềm hy vọng. Bài thơ mùa hạ của Xuân Quỳnh đã làm tái hiện lên bức tranh mùa hè vô cùng rực rỡ đầy sống động và tràn đầy sức sống. Tuổi trẻ dù đã qua đi nhưng ta vẫn là ta, hãy làm những gì ta muốn.
03/09/2025
Mùa hè trong cảm nhận mỗi người mỗi khác, mùa hè của em có thể là mùa của những chuyến đi, mùa của những cuộc gặp gỡ. Mùa hạ của tôi lại là mùa của những sắc màu, màu hoa trái, màu mây trời. Còn mùa hè trong cảm nhận của Xuân Quỳnh nó là một mùa của những âm thanh, những hương vị đặc trưng của mùa hè. Nó còn là mùa của những ước mơ và hoài bão. Bài thơ “Mùa hạ” đã khắc họa rõ nét về một mùa hè trong suy nghĩ của Xuân Quỳnh, là một bức tranh mùa hè xinh đẹp và hoài niệm.
Bài thơ “Mùa hạ” được nữ nghệ sĩ viết khi tuổi thanh xuân đã qua. Tuy đã qua đi khoảng thời gian đẹp đẽ ấy nhưng những khao khát những ước mơ vẫn rạo rực trong chị, được chị thể hiện qua từng câu thơ. Bài thơ mở đầu với:
“Đó là mùa của những tiếng chim reo
Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
Đất thành cây, mật trào lên vị quả
Bước chân người bỗng mở những đường đi”
Những câu thơ đầu tiên dường như chị đang được đắm mình vào thiên nhiên mùa hè rực rỡ. Chị cảm nhận mùa hè bằng đủ các giác quan, thính giác lắng nghe tiếng chim reo. Thị giác nhìn bầu trời xanh biếc, nhìn ánh nắng tràn trên khắp ngả đường, nhìn cây cối sinh sôi. Vị giác cảm nhận mật ngọt của hoa trái. Và mùa hạ còn là mùa mà những chặng đường mới được mở ra. Một mùa hè tuyệt vời, đong đầy và đẹp đẽ.
Sau đó là khổ thơ thứ hai:
“Đó là mùa không thể giấu che
Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.”
Tại sao lại nói mùa hạ là mùa không thể giấu che? Phải chăng dưới ánh nắng rực rỡ kia mọi vật đều không muốn che đậy bất kì điều gì. Đều sẽ trở nên trong trắng và tinh khiết, giống như biển xanh và cánh buồm trắng? Phải chăng dưới cái nắng rực rỡ của mùa hè tâm hồn con người được gột rửa, sẽ chẳng còn trĩu nặng sầu lo và cay đắng? Hay những điều không thể giấu che kia là những tổn thương, những đắng cay của cuộc đời mà ta vẫn luôn chôn giấu trong lòng? Sau khi đắm mình trong ánh nắng tất cả đều hóa hư không, sau cùng chỉ còn lại tâm hồn sáng trong, tinh khiết tràn đầy thơ ca?
“Đó là mùa của những ước mơ
Những dục vọng muôn đời không xiết kể
Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể
Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêu.”
Theo lời Xuân Quỳnh thì mùa hạ là mùa của những ước mơ, những dục vọng nhiều không kể xiết. Liệu rằng đây có phải là tuổi trẻ hay không? Có rất nhiều ước mơ và dục vọng. Tuổi trẻ nào có ai không mang trong mình những ước mơ và khát vọng. Và chúng ta luôn cố gắng hết sức mình để theo đuổi những ước mơ và dục vọng ấy, khát khao mong ước được chạm tới ước mơ. Nhưng con đường đi tới ước mơ có bao giờ dễ dàng, con đường ấy luôn đầy thử thách, gió bão. Tuổi trẻ là vậy đấy, ước mơ hoài bão nhiều và cũng đầy chông gai. Cũng như mùa hè rực rỡ nhưng lại nhiều mưa bão nhất năm. Tuổi trẻ cũng dễ rung động, đôi khi chỉ là cái lướt qua cũng làm ta lưu luyến cả một đời. Tựa như chỉ thoáng cảm nhận được chút hơi ấm của ánh nắng sau cơn mưa rào, lại đem lòng yêu luôn cả cái nắng mùa hè.
“Đó là mùa của những buổi chiều
Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút
Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức
Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưa”
Khổ thơ viết về những hình ảnh thân thuộc của mùa hạ: là những cánh diều giấy trên bầu vòm trời cao vút vào buổi chiều mùa hạ, là tiếng cuốc giục giã vào buổi trưa hè nắng cháy, là tiếng dế kêu rả rích suốt đêm hè oi ả. Nhhững hình ảnh, âm thanh ấy dường như đưa ta về lại những mùa hè khi còn bé, được thả diều, bắt ve, tắm suối. Qua những dòng thơ của Xuân Quỳnh khiến lòng ta bồi hồi nhớ lại những năm tháng ấy.
“Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa
Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?
Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển
Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu hoa.”
Hai câu thơ “Mùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa. Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết?” như câu hỏi khi vô thức thốt ra khi chị chợt ngỡ ngàng phát hiện hình như cái tuổi trẻ rực rỡ đầy khát khao và mơ ước đã qua rồi. Chị cảm thán, chị dò hỏi. Dường như chị muốn níu giữ nó, chị nuối tiếc cái thời thanh xuân ấy. Nhưng rồi, chị lại tự tìm cho mình được câu trả lời “Mà mặt đất màu xanh vẫn biển. Quả ngọt thắm thiết vẫn màu hoa.” Vì đất màu xanh vẫn là biển, quả ngọt vẫn còn thắm thiết màu hoa. Dù tuổi trẻ dù có qua đi thì những khao khát, những ước mơ vẫn sẽ còn đó. Ta vẫn là ta.
Bài thơ “Mùa hạ” của Xuân Quỳnh đã miêu tả một bức tranh mùa hè vô cùng rực rỡ, đầy sống động và cũng căng tràn nhựa sống. Xuân Quỳnh cũng khéo léo lồng ghép những triết lý sống đẹp đẽ của cuộc đời vào bài thơ của mình: Tuổi trẻ nhiều đam mê, hoài bão. Ta nên hết mình với những đam mê ấy không nên chùn bước trước khó khăn hay thử thách. Tuổi trẻ dù qua đi nhưng ta vẫn là ta, hãy làm những gì mình muốn.
Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved