logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
LTQN130808

13/05/2024

(Lược một đoạn: nhân vật xưng “tôi” – là một nhà văn – mời mấy người bạn văn về nhà mình chơi, rồi sau đó cứ buồn bực mãi vì đã để cho bạn bè thấy căn nhà tồi tàn như túp lều của mình. Từ lâu, nhân vật “tôi” đã có ý định làm một cái nhà mới, nhưng kinh tế eo hẹp, mà giá tre gỗ thì cứ vùn vụt tăng lên. Thế rồi một trận bão đến, căn nhà bị đổ sập. Trong cơn quẫn bách, nhân vật “tôi” cùng vợ quyết định đánh liều vay mượn để làm nhà mới). Nhưng sau một trận bão, không thiếu gì người phải nghĩ liều như tôi. Cũng vì thế mà tôi đã mua được một cái nhà rẻ quá,…. Một cái nhà gỗ, có ba trăm bạc. Giá phải, thì năm trăm. May cho tôi lắm. Thì tôi tính: làm nhà tre bây giờ cũng tốn hai trăm đồng. Kẻ bán nhà là một kẻ nhiều công nợ. Anh ta goá vợ. Anh ta phải nuôi hai đứa con thơ dại. Anh ta lại mới thua xóc đĩa ba, bốn canh mất tất cả đến hai trăm đồng bạc. Nợ người ta đòi rát quá. Trông vào mấy sào mía để bán đi trang trải thì mía đã bị bão làm cho đi tong cả. Anh ta tìm tôi và bảo tôi thế này: – Tôi nghe nói: chú định làm nhà. Làm nhà tre bây giờ cũng phải hai trăm đồng bạc. Chú cố gắng lên chút nữa, tôi để cái nhà gỗ nhà tôi cho. – Bao nhiêu thì bác bán? – Ba trăm, đúng. Cái giá này hời lắm. Thấy bảo hắn thật thà, tôi ái ngại. Tôi hỏi hắn: – Bác bán đi làm gì? – Chẳng làm gì sốt. Tôi trót thua cay quá, chết thì chết, tôi cũng còn phải gỡ. Trường vốn thì dễ gỡ. Tôi bán cái nhà, lấy vài trăm đồng để gỡ vài canh, xem thế nào. À! Nếu vậy thì tôi chưa lấy chi làm liều. Vay nợ lãi mà mua nhà là một cái liều bắt buộc. Bán nhà để gỡ bạc mới là một cái liều thục mạng. Đã liều thì phải chết. Chẳng chết vì tay tôi thì chết vì tay người khác. Dù vậy, tôi cũng chưa nỡ cầm dao đâm hắn. Thành thực hay giả trá? Tôi đã can kẻ liều lĩnh kia: – Tôi tưởng bác không muốn ở nhà, hoặc cần tiền buôn bán thì mới bán nhà, chứ nếu chỉ bán để đi đánh bạc thôi thì tôi can bác. Vào chiếu bạc, khó mà biết trước, tôi chỉ sợ gỡ ra chẳng được, bác lại bậm mãi vào thì sao? – Không có lí nào như vậy. Trước tôi thua, chỉ vì ít vốn, không dám đuổi. Trường vốn, không đời nào thua. Chú lấy giùm được là phần nhất, bởi vì tôi biết tiền chú sẵn, có thể xếp cho tôi chóng vánh. Nếu như không muốn lấy thì tôi để cho người khác. Tôi ngẫm nghĩ: hắn đã muốn chết thì cho hắn chết. Tôi có quyền gì mà cấm hắn? Hắn không bán cho tôi thì bán cho người khác. Tôi để lỡ một dịp tốt là tôi ngu. Vậy thì tôi mua cái nhà. Tôi chạy ngược chạy xuôi. Chỗ thì lãi năm phân. Chỗ thì lãi sáu phân. Cùng quá, tám phân cũng lấy liều. Chỉ hôm sau là tôi đã có đủ ba trăm bạc. Đôi bên làm giấy má xong xuôi. Tôi trao tiền cho hắn. Vợ tôi đi mượn thợ để ngày mai dỡ nhà. Chưa có thợ. Sau ngày bão, thợ làm nhà bận lắm. Cái nhà ba bốn hôm sau vẫn chưa dỡ được. Một người bà con với tôi, một buổi tối đến nhà ông nhạc tôi mà bảo tôi: – Anh nên liệu dỡ phắt về. Ba trăm bạc của anh, nó nướng hết cả rồi. Vừa ở nhà ra, chúng nó biết nó có một số tiền to, chúng nó đã thịt cu cậu hơn trăm bạc. Cu cậu còn nhiều nợ lắm. Vườn cũng cố mất rồi. Nếu anh không dỡ nhà ngay, nó thua quá, đi đâu mất sợ lôi thôi cho mình. Có thể. Nếu tôi chậm dỡ, sợ người khác hớt tay trên. Đã đành rằng mình mua bán có làm văn tự. Nhưng tiền tôi đã cạn. Không lẽ lúc ấy còn kiện nhau. Vậy tôi phải cố thuê cho được thợ. Chỉ ngày mai là dỡ luôn. Ngày hôm sau, chúng tôi đến nhà hắn thì thấy hắn đang nằm thườn trên một cái giường tre, chiếu rách và bẩn thỉu. Đứa bé ngồi ngay dưới đất ôm lấy cái chân giường, rên. Nó đau bụng từ sáng sớm. Đứa con lớn vừa cạu nhạu vừa đấm lưng em thùm thụp. Tôi chào hắn. Hắn khẽ hé môi đáp lại. Chúng tôi nhìn nhau ngượng nghịu như hai kẻ thù nhìn nhau. Sao lại thế? Tôi không dám nhìn lâu hai đứa con của hắn. Hình như tôi thẹn với lòng tôi thế nào… Tôi nhìn xuống đất mà bảo hắn: – Bác làm ơn cho tôi dọn đồ đạc để cho người ta dỡ… Hắn cười chua chát: – Đồ đạc thì có gì mà dọn? Chỉ có một cái giường này. Cứ quăng bố nó ra ngoài kia cho tôi, rồi dỡ đi Hắn đứng dậy mà bảo con: – Chúng mày cũng đứng lên. Sang nhà bác Vi nằm nhờ. Con chị phải quát, gắt gỏng với em một lúc, hai đứa mới lếch thếch cõng được nhau sang nhà bác Vi. Vẫn một đứa lạu bà lạu bạu, một đứa oằn oại rên la. Thợ trèo lên mái, dỡ tranh quăng xuống. Tôi ngồi ở sân, trông họ. Một lúc sau, chẳng biết đã gửi em cho ai được, đứa con gái lân la gần tôi, xem dỡ nhà. […] Những mè, rui đã xong rồi. Người thợ mộc bắt đầu tháo gỗ. Tiếng dùi đục kêu chan chát. Những tiếng rắn chắc vang lên, lộng óc. Tôi thấy con bé bừng mắt. Nó không nhe răng ra nữa. Đôi môi nó bụm lại. Hai má nó phình ra một chút. Cứ thế, nó chẳng nói chẳng rằng, chạy bình bịch sang nhà hàng xóm. Nó định làm gì vậy? Lòng tôi thắc mắc nỗi lo không rõ rệt. Bỗng tôi nghe một tiếng trẻ con khóc nức nở và hờ: – Mẹ ơi!… Tim tôi động một cái giống như bước hụt. Rồi nó đập loạng choạng. Tôi hơi lảo đảo. Bây giờ thì tôi không lẩn trốn những ý nghĩ của tôi được nữa. Tôi ác quá! Tôi ác quá! Tôi phải thú với tôi nhiều rồi… Phải, tôi ác quá…. Rồi đây, hối hận sẽ toả một bóng đen vào trong cái nhà mới của tôi, rộng rãi và sạch sẽ hơn cái trước. Những chiều đông lạnh lẽo, một con thạch sùng nấp trên một cái xà ngang, sẽ tặc lưỡi nhắc cho tôi biết: Tôi ác quá! Tôi ác quá!… Nhưng mà thôi…! Nghĩ ngợi làm gì nữa? Ở cảnh chúng ta lúc này, hạnh phúc cũng chỉ là một cái chăn hẹp. Người này co thì người kia bị hở. Đâu phải tôi muốn tệ? Nhưng biết làm sao được? Ai bảo đời cứ khắt khe vậy? Giá người ta vẫn có thể nghĩ đến mình mà chẳng thiệt gì đến ai! … Viết bài văn (khoảng 5 mặt giấy) nêu cảm xúc của anh/chị về nhân vật tôi qua đoạn trích trên
Trả lời câu hỏi của LTQN130808
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

13/05/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nhân vật "tôi" trong đoạn trích trên đã trải qua những cảm xúc phức tạp và đầy biến động. Ban đầu, anh/chị có thể cảm nhận được sự buồn bực và lo lắng của nhân vật khi mời bạn bè về nhà mà căn nhà lại tồi tàn, và ý định làm một căn nhà mới gặp khó khăn do tình hình kinh tế eo hẹp. Sau đó, khi anh ta quyết định liều mua căn nhà gỗ rẻ để làm nhà mới sau trận bão, anh/chị có thể cảm nhận được sự quyết đoán và liều lĩnh của nhân vật. Tuy nhiên, điểm quan trọng nằm ở phần cuối của đoạn trích, khi nhân vật "tôi" phát hiện ra sự khốn khổ của người bán nhà - một người nhiều công nợ, goá vợ, nuôi hai đứa con thơ dại và đã thua xóc đĩa ba, bốn canh. Nhân vật "tôi" đã phải đối diện với sự lưỡng lự giữa việc mua căn nhà để thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn của mình và việc không muốn tirêng người khác vào hoàn cảnh khó khăn hơn. Cảm xúc của anh/chị có thể chuyển từ sự ác quỷ và hối tiếc khi nhận ra rằng việc mua căn nhà gỗ rẻ chỉ để thoát khỏi hoàn cảnh cá nhân đã làm tổn thương người bán. Sự lưỡng lự và tiếc nuối trong lòng "tôi" đã tạo ra một câu chuyện phong phú về tính cách và suy nghĩ sâu xa của nhân vật này. Với các yếu tố này, anh/chị có thể viết được một bài văn dài khoảng 5 mặt giấy để nêu rõ cảm xúc của mình về sự phức tạp và giàu tính người của nhân vật "tôi" trong đoạn trích trên.
DewNani

13/05/2024

Câu trả lời uy tín

        Nam Cao là cây bút lớn của nền văn học Việt Nam hiện đại, là một nhà văn hiện thực, ông có nhiều đóng góp vào kho tàng văn học vô giá của nước nhà. Nam Cao có phong cách triết lý trữ tình sắc lanh, các tác phẩm của ông luôn đi sâu vào khám phá nội tâm nhân vật, về những điều nhỏ nhặt nhưng mang lại ý nghĩa triết lý sâu sắc. Không thể không kể đến những tác phẩm đình đám như “Chí Phèo”, “Đôi mắt”, “Lão Hạc’, “Sống mòn”, “Giăng sáng”,.... Trong đó, truyện ngắn “Mua nhà” sáng tác năm 1943 cũng có sức hấp dẫn không kém. Truyện ngắn được đăng trên Tiểu thuyết thứ Bảy, viết về đề tài tiểu tư sản nhằm lột tả những góc tối trong xã hội thời bấy giờ, miêu tả chân thật nhất nội tâm nhân vật cũng như những con người đói khổ đang bị dồn đến bước đường cùng.

          Truyện ngắn Mua nhà được tác giả xây dựng theo trình tự thời gian, kể theo ngôi thứ nhất dưới dạng một bức thư của nhân vật “tôi” – một người tri thức nghèo, viết gửi cho một người bạn của mình tên là Kim, mục đích chính là để bày tỏ nỗi lòng, tâm trạng của mình, sự áy náy khi trót mua lại căn nhà của một con bạc đang nợ nần với giá 300 đồng. Qua lời kể trong bức thư của nhân vật tôi về hành trình và lý do mua được căn nhà gỗ mới , người đọc cảm nhận được rất nhiều cung bậc cảm xúc, từ sự ái ngại, tự ti khi bạn bè xung quanh ai nấy đều nhà cao cửa rộng, duy chỉ có mỗi mình nhân vật “tôi” là cả gia đình chen chúc trong căn nhà xập xệ, bẩn thỉu, đến sự cảm thông, chua xót cho số phận và tình cảnh của gia đình kẻ đã bán nhà cho anh ta cùng sự áy náy đối với những đứa trẻ đã từng sống trong căn nhà đó. Mở đầu tác phẩm là sự giới thiệu về hoàn cảnh sống ban đầu của nhân vật “tôi”, bằng  điểm nhìn bên ngoài của nhân vật, ta thấy được rằng cả gia đình anh ta phải sống cùng nhau chen chúc trong căn nhà cũ xập xệ trong khi bạn bè ai nấy đều có nhà cửa đàng hoàng, sang trọng, điều đó thể hiện sự tự ti và ái ngại mỗi khi bạn đến chơi nhà. Tới đây, ta thấy được sự nhạy cảm và ý thức rõ ràng về hoàn cảnh gia đình mình của nhân vật. Tiếp đến là biến cố ập đến với gia đình anh ta, căn nhà vốn đã cũ nát, qua một cơn bão đã chẳng còn vẹn nguyên, điều này chính là tiền đề cho tình huống mua nhà của nhân vật “tôi”. Nhưng nghĩ đi rồi nghĩ lại, gia đình anh cũng chẳng khấm khá hơn là bao, anh vẫn quyết định sẽ cắn rứt mà mua căn nhà ấy, anh cũng có gia đình của anh, có những đứa con nhỏ ốm yếu, cho dù là vậy anh vẫn luôn đau đáu một niềm cảm thương sâu sắc…Ông dùng ngôi kể thứ nhất, xưng “tôi”, diễn tả rất cụ thể, lột tả đầy chân thật và sinh động, chi tiết những suy nghĩ sâu bên trong tâm trí nhân vật. Dường như đưa người đọc len lỏi vào ý thức của nhân vật, từ đó, khiến ta hiểu hơn về tình huống truyện cũng như nhìn nhận được một hiện thực chua chát đang đè nặng lên cuộc sống của những con người đói khổ trong xã hội xưa, một người tri thức nghèo đầy nhân hậu phải chọn lấy sự ích kỉ cho riêng mình. Đồng thời, qua ngòi bút đầy tài hoa của Nam Cao ta còn được rất rõ tâm trạng của nhân vật tôi, đó là một tâm trạng đầy đau đớn, xót xa, xót xa cho chính mình và cũng xót xa cho gia đình của người bán nhà, từ đó phản ánh một nội tâm lương thiện, giàu lòng trắc ẩn của nhân vật. Bằng ngòi bút của mình, tác giả đã khắc họa vô cùng sâu sắc và sinh động nội tâm của nhân vật “tôi” trong quá trình mua nhà.

       Tác phẩm còn là tiếng nói thương cảm của Nam Cao trước hoàn cảnh xã hội đầy éo le, dồn những con người lương thiện vào bước đường cùng. Đồng thời, ông còn đề cao tình bạn thiên liêng, không phân biệt giàu nghèo của nhân vật “tôi” và anh Kim, họ như tri âm, tri kỉ mặc dù anh Kim nhìn thấy rất rõ hoàn cảnh của nhân vật “tôi”. Ở truyện ngắn, Nam Cao gửi gắm vào đó triết lí về hạnh phúc, gửi gắm lòng tin vào những con người nhân hậu và một tương lai tươi sáng hơn sẽ đến với họ. Và đó dường như cũng là trăn trở sâu sắc của ông trước hiện thực khốc liệt lúc bấy giờ, hiện thực mà con người buộc phải chọn sống ích kỉ để sinh tồn. Bằng ngôi kể thứ nhất, lựa chọn điểm nhìn linh hoạt, hợp lí, tình huống truyện sáng tạo và nghệ thuật xây dựng tâm lý nhân vật bậc thầy, nhà văn Nam Cao đã khắc họa rõ nét tâm trạng và các cung bậc cảm xúc khác nhau của nhân vật “tôi” xuyên suốt quá trình mua nhà, phản ánh một hiện thực éo le đầy khốc liệt, đồng thời nói lên tiếng nói thương cảm đối với những con người lương thiện bị dồn và chân tường, gửi gắm triết lý cũng như hy vọng về hạnh phúc.

       Dù trải qua dòng chảy khốc liệt cũng thời gian nhưng những giá trị to lớn mà nhà văn Nam Cao và tác phẩm truyện ngắn Mua nhà mang lại vẫn trường tồn và có một chỗ đứng vĩnh cửu trong lòng độc giả

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay

Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!

Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved