Ôm lòng đòi đoạn xa gần, Chẳng vò mà rối, chẳng dần mà đau! Nhớ ơn chín chữ cao sâu , Một ngày một ngả bóng dâu tà tà. Dặm nghìn nước thẳm non xa, Nghĩ đâu thân phận con ra thế này. Sân hoè đôi chút th...

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Huy Nguyen
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

15/12/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đoạn trích trên là một đoạn trong bài thơ "Thúy Kiều" của Nguyễn Du. Tâm trạng của nhân vật Thúy Kiều trong đoạn này có thể phân tích như sau: Thúy Kiều đang trải qua một tình huống khó khăn và đau khổ. Cô cảm thấy mình bị lạc lối trong cuộc sống, không biết phải làm gì để thoát khỏi tình cảnh hiện tại. Câu "Ôm lòng đòi đoạn xa gần, Chẳng vò mà rối, chẳng dần mà đau!" thể hiện sự bối rối và đau khổ trong tâm trạng của Thúy Kiều. Thúy Kiều nhớ ơn và biết ơn sâu sắc đến những người đã giúp đỡ mình. Cô cảm thấy mình nợ một ơn lớn và muốn trả ơn đó. Câu "Nhớ ơn chín chữ cao sâu, Một ngày một ngả bóng dâu tà tà" thể hiện sự tri ân và lòng biết ơn của Thúy Kiều. Thúy Kiều cảm thấy mình bị lạc lối trong cuộc sống và không biết vị trí và vai trò của mình là gì. Cô tự hỏi về thân phận và nguồn gốc của mình. Câu "Dặm nghìn nước thẳm non xa, Nghĩ đâu thân phận con ra thế này" thể hiện sự bối rối và tìm kiếm của Thúy Kiều. Thúy Kiều cảm thấy mình như một đóa hoa trong sân hoè, không biết ai sẽ đến và chăm sóc cho mình. Cô tự hỏi liệu có ai đến và giúp đỡ mình hay không. Câu "Sân hoè đôi chút thơ ngây, Trần cam ai kẻ đỡ thay việc mình?" thể hiện sự mong đợi và hy vọng của Thúy Kiều. Thúy Kiều nhớ lại lời nguyện ước ba sinh và tự hỏi liệu có ai hiểu được tâm tư và tình cảm của mình. Câu "Nhớ lời nguyện ước ba sinh, Xa xôi ai có thấu tình chăng ai?" thể hiện sự trăn trở và cô đơn của Thúy Kiều. Cuối cùng, Thúy Kiều tự hỏi nếu cô trở về Chương Đài (nơi cô đã từng sống), liệu có ai đón chờ và chăm sóc cho cô hay không. Câu "Khi về hỏi liễu Chương Đài, Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay!" thể hiện sự hy vọng và mong muốn của Thúy Kiều. Tổng quan, tâm trạng của nhân vật Thúy Kiều trong đoạn trích trên là một sự kết hợp giữa bối rối, đau khổ, tri ân, tìm kiếm, hy vọng và cô đơn.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (3 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Darlingg

15/12/2023

Câu trả lời uy tín

1. Mở bài: Giới thiệu tác giả và tác phẩm: Truyện Kiều của Nguyễn Du là một kiệt tác trong nền văn học dân tộc. Đoạn trích đã cho ở đề bài thuộc phần “Gia biến và lưu lạc”, nói về tâm trạng của Thúy Kiều khi vào chốn lầu xanh. Qua bài viết, chúng ta sẽ cùng đi vào phân tích diễn biến tâm trạng của nhân vật Thúy Kiều ở đoạn trích trên.
2. Thân bài:
* Hai câu thơ đầu: nói lên tâm trạng rối bời, đau đớn, ngổn ngang trăm mối của Thúy Kiều:
* Sáu câu tiếp: nói về nỗi lòng của Thúy Kiều đối với cha mẹ và gia đình:
- Nỗi day dứt vì cha mẹ ngày một già yếu mà mình thì lưu lạc phương trời, không thể kề cận chăm sóc.
- Nỗi lo lắng vì hai em còn thơ ngây, sợ chưa biết lo toan việc gia đình, chăm sóc cha mẹ.
* Bốn câu thơ tiếp: nỗi lòng của Thúy Kiều đối với Kim Trọng:
- Nàng nhớ lại lời hẹn ước cùng Kim Trọng và nỗi băn khoăn không biết Kim Trọng có hiểu cho tình cảnh phải bán mình chuộc cha, phải phụ lời thề với chàng hay không.
- Nàng cũng xót xa cho thân phận của mình, giờ không còn giữ được lòng chung thủy với Kim Trọng, phải trở thành món đồ chơi trong tay kẻ khác.
* Hai câu thơ tiếp nói về nỗi đau đớn, băn khoăn của Thúy Kiều về việc trao duyên cho Thúy Vân: Nàng không biết Thúy Vân đã chịu kết duyên cũng Kim Trọng, để thay nàng trả nợ mối tình sâu nghĩa nặng cho Kim Trọng hay chưa.
* Bốn câu cuối một lần nữa nhấn mạnh tâm trạng đau khổ rối bời của Thúy Kiều:
- Tình cảnh của nàng thật tội nghiệp: thui thủi vò võ một mình nơi đất khách quê người.
- Ngày lại ngày, trong những giấc ngủ, luôn mơ về, nhớ về gia đình, nhớ về người yêu.
3. Kết bài:
- Khẳng định khái quát những nét đặc sắc về chủ đề của đoạn trích: Đoạn trích đã miêu tả một cách tinh tế và sâu sắc diễn biến tâm trạng của Thúy Kiều khi phải tha hương, sống trong hoàn cảnh bất hạnh.
- Nêu tác động của tác phẩm đối với bản thân hoặc cảm nghĩ sau khi đọc, thưởng thức bài thơ: Đoạn trích đã cho ta hiểu được thân phận chìm nổi bất hạnh, nỗi lòng đau đớn rối bời của Thúy Kiều, qua đó cũng thấy được vẻ đẹp tâm hồn của nàng và tấm lòng nhân đạo cao cả của Nguyễn Du.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Quỳnh Anh

08/09/2025

Ngay từ những câu thơ đầu, tâm trạng của Kiều đã được bộc lộ trực tiếp qua nỗi lòng chất chứa: “Ôm lòng đòi đoạn xa gần, Chẳng vò mà rối, chẳng dần mà đau!”. Hai từ "đòi đoạn" diễn tả sự đứt từng khúc, từng đoạn trong tâm can, cho thấy nỗi đau đớn, quằn quại. Nỗi nhớ không chỉ đơn thuần là nỗi buồn mà đã trở thành một nỗi đau thể xác, vượt qua mọi sự kiểm soát của lý trí ("chẳng vò mà rối"). Tác giả đã dùng những động từ mạnh như "vò" và "dần" để nhấn mạnh sự bất lực của Kiều trước nỗi đau quá lớn.

Sự rối bời ấy không chỉ là nỗi nhớ về Kim Trọng mà còn là nỗi nhớ về gia đình. Kiều tự trách mình vì không thể ở bên chăm sóc cha mẹ khi tuổi già, khi họ "một ngày một ngả bóng dâu tà tà". Hình ảnh "bóng dâu tà tà" vừa gợi tả sự luân chuyển của thời gian, vừa ẩn dụ cho tuổi già xế chiều của cha mẹ. Nỗi nhớ mẹ cha hòa cùng nỗi xót xa cho thân phận bơ vơ, lẻ loi giữa "Dặm nghìn nước thẳm non xa", khiến Kiều nhận ra bi kịch của chính mình: “Nghĩ đâu thân phận con ra thế này”.

Sau nỗi nhớ gia đình, tâm trí Kiều lại quay về với nỗi nhớ Kim Trọng, người mà nàng đã trót mang lời thề “nguyện ước ba sinh”. Nàng tự hỏi lòng mình liệu chàng có còn nhớ đến lời hẹn ước xưa hay không. Nỗi nhớ này không còn là nỗi đau riêng lẻ mà là sự kết nối với một tình yêu đã cũ. Kiều lo lắng, bất an trước một câu hỏi không có lời đáp: “Xa xôi ai có thấu tình chăng ai?”. Câu hỏi tu từ này thể hiện sự cô đơn tột cùng, vì không có ai thấu hiểu được nỗi lòng của nàng.

Đỉnh điểm của nỗi nhớ là sự ghen tuông, đau khổ tột cùng. Kiều dùng hình ảnh ẩn dụ đầy chua xót: “Hỏi liễu Chương Đài, Cành xuân đã bẻ cho người chuyên tay!” và “Hoa kia đã chắp cành này cho chưa?”. "Liễu Chương Đài" và "cành xuân" tượng trưng cho Kiều, còn "người chuyên tay" là một kẻ khác. Nàng tự hỏi liệu Kim Trọng đã quên đi lời thề ước, liệu chàng có "bẻ cành" tình yêu của nàng để trao cho người khác hay không. Sự ghen tuông này không phải là sự ghen tuông thông thường, mà là sự lo sợ, bất an vì thân phận lưu lạc của mình đã không còn xứng với chàng. Đây là một tâm trạng phức tạp, vừa là nỗi đau khổ của người bị phản bội (trong suy nghĩ), vừa là sự dằn vặt của người tự thấy mình không còn xứng đáng.

Ở cuối đoạn trích, tâm trạng của Kiều chìm sâu vào sự vô vọng. Nàng nhận ra rằng những nỗi nhớ, những mối tơ vò trong lòng không thể nào gỡ bỏ: “Mối tình đòi đoạn vò tơ, Giấc hương quan luống lần mơ canh dài.”. Hình ảnh "vò tơ" trở lại, nhưng lần này nó càng thêm rối bời. Nàng chỉ có thể mơ về những điều đã mất trong những đêm dài cô quạnh.

Nỗi sầu muộn của Kiều được đẩy lên đỉnh điểm qua hình ảnh thời gian vô tận: “Song sa vò võ phương trời, Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng.”. Kiều cô đơn đến mức chỉ biết đếm ngày qua ngày. Thời gian không làm nguôi ngoai nỗi đau mà chỉ càng kéo dài thêm nỗi cô độc. Mỗi ngày trôi qua, hoàng hôn lại đến rồi lại đi, lặp lại một vòng tròn đơn điệu và vô vọng.

Đoạn trích đã phơi bày một cách chân thực và cảm động tâm trạng của Thúy Kiều. Từ nỗi nhớ gia đình và người yêu, Kiều đã chuyển sang trạng thái ghen tuông, đau khổ và cuối cùng là sự vô vọng. Tác giả đã thành công trong việc khắc họa một nhân vật có nội tâm phức tạp, khiến người đọc không chỉ thương cảm mà còn thấu hiểu được nỗi khổ của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved