logo fqa gpt

banner fqa app
Tải APP FQA Hỏi & đáp bài tập
Tải ngay
Mewipi

30/04/2024

bài văn nghị luận đoạn trích con ngựa trắng của ba tôi của tác giả Hồ Dzếnh (>600 chữ) Trong tất cả những kỷ niệm ba tôi để lại, cái làm tôi nhớ nhất và tôi không hiểu tại sao lại nhớ đến thế, là con ngựa kim hoa trắng của ba tôi. Những buổi trưa hè oi ả, mệt nhọc mang ba tôi từ những cánh rừng xa về, nó vui mừng hí lên khi nhận thấy cái mái nhà thân thiết trên đấy đậu mấy con chim bồ câu. Chân nó đập lên những lối đi quen biết, mồm nó ngoạm những cây cỏ ngon lành. Tôi chạy ra đón ba tôi và thường thường người giao cương cho tôi cột nó lại. Dưới cánh những con muỗi bay vo ve, nắng hoa xôn xao, da nó động đậy, mỡ mượt trong một vẻ đẹp đẽ, oai nghiêm riêng. Rồi những buổi trưa không còn có trong đời tôi nữa, tôi theo người nhà dắt nó đi tắm, đánh nó bơi qua sông. Tôi sung sướng cười vang trên mặt nước lòa nắng, cưỡi trên mình con ngựa kim hoa mà tiếng hí quen quen, tôi chắc đã lâu ngày rồi, không còn rền qua cánh đồng ngập cỏ nữa. Bây giờ đời tôi chỉ còn lại những trời quạnh vắng, những buổi trưa đột nhiên vọng một tiếng gà gáy lạ lùng. Tôi thoáng thấy bóng người cưỡi ngựa về sau hàng rào, đi ngược lại thời gian, run run như chỉ đợi một hơi gió mơ hồ là biến mất. Mẹ tôi bán dần dần nhà cửa, ruộng vườn để trả nợ, và cả con ngựa trắng cũng bị đổi lấy tám mươi đồng. Hôm mẹ tôi định bán nó đi, tôi thấy lòng buồn vô hạn. Tôi không mấy lúc rời cái buồng nhốt nó ra nữa, lưu luyến như đứa trẻ con bị đuổi khỏi căn nhà cũ, còn tiếc rẻ những chốn ăn nằm, đồ đạc quen thân. Tôi cầm một nắm cỏ đút vào mồm con ngựa trắng, vỗ vào mớ lông bờm trắng toát của nó. Từ ngày ba tôi mất đi, nó gầy gò thiểu não, mắt nó ướt và có ghèn, thỉnh thoảng cất tiếng hí không nhất định, mà tiếng hí mới buồn thảm làm sao!
Trả lời câu hỏi của Mewipi
right
Viết câu trả lời

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
CÂU TRẢ LỜI
Timi

30/04/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đoạn trích "Con Ngựa Trắng Của Ba Tôi" của tác giả Hồ Dzếnh là một tác phẩm văn học đầy cảm xúc, nó nói về sự kết thúc của một thời niên thiếu và sự mất mát. Tác giả miêu tả cảm xúc của nhân vật chính - người con trai - khi nhớ về con ngựa trắng mà ba ông để lại. Con ngựa trắng không chỉ là một phần của quá khứ hạnh phúc, mà còn là biểu tượng cho sự buồn bã và sự thay đổi trong cuộc đời sau khi ba ông qua đời. Tâm trạng của nhân vật thanh ở đoạn văn cuối của phần kết truyện được miêu tả rõ qua việc anh ta nhớ về những kỷ niệm hạnh phúc khi cưỡi con ngựa kim hoa, và cảm giác buồn bã khi phải chứng kiến sự suy tàn của gia đình và con ngựa trắng sau cái chết của ba. Anh ta gợi lên hình ảnh quá khứ hạnh phúc và tiếc nuối, điều này thể hiện rõ ràng trong việc anh ta không thể quên được con ngựa và cảm thấy tiếc nuối khi nó bị bán đi. Với những thông tin từ đoạn văn, có thể thấy rằng tâm trạng của nhân vật thanh ở đoạn văn cuối là sự luyến tiếc, buồn bã và hoài niệm về quá khứ hạnh phúc đã qua.
Germmi

30/04/2024

Câu trả lời uy tín

Tôi trong đoạn trích trên phản ánh một tâm trạng đau buồn, nhức nhối và lạc lõng của nhân vật chính. Tôi cảm nhận được sự thay đổi trong tâm trạng của nhân vật thông qua việc miêu tả kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng của ba tôi và những thay đổi xảy ra sau đó.

Ban đầu, nhân vật nhớ lại kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng với sự vui mừng và hân hoan. Những buổi trưa hè nóng bức, con ngựa trở thành nguồn cảm hứng và niềm vui cho nhân vật khi ba tôi đưa nó về. Nhân vật cảm nhận được sự oai nghiêm và vẻ đẹp đẽ của con ngựa, cảm nhận sự mỡ màng và da động đậy của nó. Những buổi trưa ấy trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ và không thể quên trong cuộc đời nhân vật.

Tuy nhiên, tâm trạng của nhân vật dần thay đổi khi thời gian trôi qua. Những buổi trưa trước đây đầy niềm vui và sự sống động bỗng trở nên trống vắng và lạnh lẽo. Tiếng gà gáy lạ lùng trở thành một biểu hiện của sự cô đơn và sự thay đổi không mong muốn trong cuộc sống của nhân vật.

Sự thay đổi tiếp tục khi mẹ nhân vật bán nhà, ruộng vườn và thậm chí cả con ngựa trắng để trả nợ. Nhân vật cảm thấy lòng buồn vô hạn khi phải chứng kiến sự mất mát này. Nhân vật không muốn rời xa con ngựa, cảm thấy như một đứa trẻ bị đuổi khỏi nhà cũ và tiếc nuối những kỷ niệm đáng quý. Hành động đặc biệt của nhân vật là đút cỏ vào miệng con ngựa trắng và vỗ nhẹ vào lông bờm của nó cho thấy sự lưu luyến và tình cảm sâu sắc.

Cuối cùng, tâm trạng của nhân vật trở nên buồn thảm khi con ngựa trắng trở nên mất sức và ảnh hưởng bởi sự mất mát của ba tôi. Nó gầy gò, thiểu não và có những biểu hiện của sự buồn bã. Tiếng hí của nó trở thành một biểu hiện của sự đau khổ và tuyệt vọng trong tâm trạng của nhân vật.

Từ đó, tâm trạng của nhân vật chính trong đoạn trích trên được phân tích là một tâm trạng đau buồn, lạc lõng và cô đơn. Nhân vật trải qua sự mất mát và thay đổi không mong muốn trong cuộc sống, và con ngựa trắng trở thành biểu tượng của những kỷ niệm và tình cảm đáng quý đã mất đi.

MewipiTôi trong đoạn trích trên phản ánh một tâm trạng đau buồn, nhức nhối và lạc lõng của nhân vật chính. Tôi cảm nhận được sự thay đổi trong tâm trạng của nhân vật thông qua việc miêu tả kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng của ba tôi và những thay đổi xảy ra sau đó.

Ban đầu, nhân vật nhớ lại kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng với sự vui mừng và hân hoan. Những buổi trưa hè nóng bức, con ngựa trở thành nguồn cảm hứng và niềm vui cho nhân vật khi ba tôi đưa nó về. Nhân vật cảm nhận được sự oai nghiêm và vẻ đẹp đẽ của con ngựa, cảm nhận sự mỡ màng và da động đậy của nó. Những buổi trưa ấy trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ và không thể quên trong cuộc đời nhân vật.

Tuy nhiên, tâm trạng của nhân vật dần thay đổi khi thời gian trôi qua. Những buổi trưa trước đây đầy niềm vui và sự sống động bỗng trở nên trống vắng và lạnh lẽo. Tiếng gà gáy lạ lùng trở thành một biểu hiện của sự cô đơn và sự thay đổi không mong muốn trong cuộc sống của nhân vật.

Sự thay đổi tiếp tục khi mẹ nhân vật bán nhà, ruộng vườn và thậm chí cả con ngựa trắng để trả nợ. Nhân vật cảm thấy lòng buồn vô hạn khi phải chứng kiến sự mất mát này. Nhân vật không muốn rời xa con ngựa, cảm thấy như một đứa trẻ bị đuổi khỏi nhà cũ và tiếc nuối những kỷ niệm đáng quý. Hành động đặc biệt của nhân vật là đút cỏ vào miệng con ngựa trắng và vỗ nhẹ vào lông bờm của nó cho thấy sự lưu luyến và tình cảm sâu sắc.

Cuối cùng, tâm trạng của nhân vật trở nên buồn thảm khi con ngựa trắng trở nên mất sức và ảnh hưởng bởi sự mất mát của ba tôi. Nó gầy gò, thiểu não và có những biểu hiện của sự buồn bã. Tiếng hí của nó trở thành một biểu hiện của sự đau khổ và tuyệt vọng trong tâm trạng của nhân vật.

Từ đó, tâm trạng của nhân vật chính trong đoạn trích trên được phân tích là một tâm trạng đau buồn, lạc lõng và cô đơn. Nhân vật trải qua sự mất mát và thay đổi không mong muốn trong cuộc sống, và con ngựa trắng trở thành biểu tượng của những kỷ niệm và tình cảm đáng quý đã mất đi.

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

right Đặt câu hỏi ngay

Đăng nhập hoặc Tạo tài khoản miễn phí!

Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn

LIÊN KẾT

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)

Copyright © 2025 fqa.vn All Rights Reserved