30/04/2024
30/04/2024
Tôi trong đoạn trích trên phản ánh một tâm trạng đau buồn, nhức nhối và lạc lõng của nhân vật chính. Tôi cảm nhận được sự thay đổi trong tâm trạng của nhân vật thông qua việc miêu tả kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng của ba tôi và những thay đổi xảy ra sau đó.
Ban đầu, nhân vật nhớ lại kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng với sự vui mừng và hân hoan. Những buổi trưa hè nóng bức, con ngựa trở thành nguồn cảm hứng và niềm vui cho nhân vật khi ba tôi đưa nó về. Nhân vật cảm nhận được sự oai nghiêm và vẻ đẹp đẽ của con ngựa, cảm nhận sự mỡ màng và da động đậy của nó. Những buổi trưa ấy trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ và không thể quên trong cuộc đời nhân vật.
Tuy nhiên, tâm trạng của nhân vật dần thay đổi khi thời gian trôi qua. Những buổi trưa trước đây đầy niềm vui và sự sống động bỗng trở nên trống vắng và lạnh lẽo. Tiếng gà gáy lạ lùng trở thành một biểu hiện của sự cô đơn và sự thay đổi không mong muốn trong cuộc sống của nhân vật.
Sự thay đổi tiếp tục khi mẹ nhân vật bán nhà, ruộng vườn và thậm chí cả con ngựa trắng để trả nợ. Nhân vật cảm thấy lòng buồn vô hạn khi phải chứng kiến sự mất mát này. Nhân vật không muốn rời xa con ngựa, cảm thấy như một đứa trẻ bị đuổi khỏi nhà cũ và tiếc nuối những kỷ niệm đáng quý. Hành động đặc biệt của nhân vật là đút cỏ vào miệng con ngựa trắng và vỗ nhẹ vào lông bờm của nó cho thấy sự lưu luyến và tình cảm sâu sắc.
Cuối cùng, tâm trạng của nhân vật trở nên buồn thảm khi con ngựa trắng trở nên mất sức và ảnh hưởng bởi sự mất mát của ba tôi. Nó gầy gò, thiểu não và có những biểu hiện của sự buồn bã. Tiếng hí của nó trở thành một biểu hiện của sự đau khổ và tuyệt vọng trong tâm trạng của nhân vật.
Từ đó, tâm trạng của nhân vật chính trong đoạn trích trên được phân tích là một tâm trạng đau buồn, lạc lõng và cô đơn. Nhân vật trải qua sự mất mát và thay đổi không mong muốn trong cuộc sống, và con ngựa trắng trở thành biểu tượng của những kỷ niệm và tình cảm đáng quý đã mất đi.
30/04/2024
MewipiTôi trong đoạn trích trên phản ánh một tâm trạng đau buồn, nhức nhối và lạc lõng của nhân vật chính. Tôi cảm nhận được sự thay đổi trong tâm trạng của nhân vật thông qua việc miêu tả kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng của ba tôi và những thay đổi xảy ra sau đó.
Ban đầu, nhân vật nhớ lại kỷ niệm về con ngựa kim hoa trắng với sự vui mừng và hân hoan. Những buổi trưa hè nóng bức, con ngựa trở thành nguồn cảm hứng và niềm vui cho nhân vật khi ba tôi đưa nó về. Nhân vật cảm nhận được sự oai nghiêm và vẻ đẹp đẽ của con ngựa, cảm nhận sự mỡ màng và da động đậy của nó. Những buổi trưa ấy trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ và không thể quên trong cuộc đời nhân vật.
Tuy nhiên, tâm trạng của nhân vật dần thay đổi khi thời gian trôi qua. Những buổi trưa trước đây đầy niềm vui và sự sống động bỗng trở nên trống vắng và lạnh lẽo. Tiếng gà gáy lạ lùng trở thành một biểu hiện của sự cô đơn và sự thay đổi không mong muốn trong cuộc sống của nhân vật.
Sự thay đổi tiếp tục khi mẹ nhân vật bán nhà, ruộng vườn và thậm chí cả con ngựa trắng để trả nợ. Nhân vật cảm thấy lòng buồn vô hạn khi phải chứng kiến sự mất mát này. Nhân vật không muốn rời xa con ngựa, cảm thấy như một đứa trẻ bị đuổi khỏi nhà cũ và tiếc nuối những kỷ niệm đáng quý. Hành động đặc biệt của nhân vật là đút cỏ vào miệng con ngựa trắng và vỗ nhẹ vào lông bờm của nó cho thấy sự lưu luyến và tình cảm sâu sắc.
Cuối cùng, tâm trạng của nhân vật trở nên buồn thảm khi con ngựa trắng trở nên mất sức và ảnh hưởng bởi sự mất mát của ba tôi. Nó gầy gò, thiểu não và có những biểu hiện của sự buồn bã. Tiếng hí của nó trở thành một biểu hiện của sự đau khổ và tuyệt vọng trong tâm trạng của nhân vật.
Từ đó, tâm trạng của nhân vật chính trong đoạn trích trên được phân tích là một tâm trạng đau buồn, lạc lõng và cô đơn. Nhân vật trải qua sự mất mát và thay đổi không mong muốn trong cuộc sống, và con ngựa trắng trở thành biểu tượng của những kỷ niệm và tình cảm đáng quý đã mất đi.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời