Cảm nhận của em về vẻ đẹp của nhân vật Vũ Nương trong tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” của tác giả Nguyễn Dữ.

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Tusuu Uyênn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

16/03/2023

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Mở bài:
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm.
- Giới thiệu nhân vật Vũ Nương (Khái quát vẻ đẹp của Vũ Nương: đẹp người, đẹp nết).
Thân bài:
1. Khái quát:
- Tác phẩm được viết vào thế kỷ XVI, khi xã hội phong kiến bắt đầu rơi vào khủng hoảng. Các tập đoàn phong kiến Lê - Mạc - Trịnh tranh giành quyền lực, gây ra những cuộc nội chiến kéo dài.
- “Chuyện người con gái Nam Xương” là truyện thứ 16 trong 20 truyện của “Truyền kì mạn lục”. Truyện có nguồn gốc từ truyện cổ dân gian “Vợ chàng Trương”. Vũ Nương – nhân vật chính của truyện là người phụ nữ đức hạnh tiêu biểu cho vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
2. Cảm nhận về vẻ đẹp của Vũ Nương:
a. Đẹp người: Nguyễn Dữ không tập trung miêu tả ngoại hình của Vũ Nương, nhà văn chỉ giới thiệu ngắn gọn nàng là người có “tư dung tốt đẹp”. Qua lời giới thiệu này cũng đủ cho người đọc thấy được Vũ Nương là người phụ nữ có vẻ đẹp dịu dàng, thuần hậu, đoan trang, chuẩn mực.
b. Đẹp nết:
* Vũ Nương là người vợ hiền thục, thủy chung, hết mực yêu thương chồng:
- Trong cuộc sống vợ chồng: Biết Trương Sinh có tính đa nghi lại hay ghen nên Vũ Nương hết sức giữ gìn khuôn phép, không để lúc nào vợ chồng phải đến thất hòa. Rõ ràng, Vũ Nương luôn khéo léo trong cách cư xử để bảo vệ hạnh phúc gia đình.
- Khi tiễn chồng đi lính:
+ Nàng rót chén rượu đầy, dặn dò chồng những lời tình nghĩa đằm thắm, thiết tha. Nàng “chẳng dám mong” vinh hiển mà chỉ cầu cho chồng “ khi về mang theođược hai chữ bình yên, thế là đủ rồi”.
+ Vũ Nương cũng cảm thông những gian lao, vất vả mà chồng phải chịu đựng: “Chỉ e việc quân cơ khó liệu, thế giặc khôn lường ”.

+ Xúc động nhất là những lời tâm tình về nỗi nhớ nhung trông chờ khắc khoải mà nàng dự cảm khi phải xa chồng. Những lời văn từng nhịp, từng nhịp biền ngẫu như nhịp đập trái tim nàng – trái tim của người vợ trẻ khát khao yêu thương đang thổn thức: “ Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín ngàn hàng cũng sợ không có cánh hồng bay bổng ”. Những lời đó thấm vào lòng người, khiến ai ai cũng xúc động ứa hai hàng lệ.
- Khi xa chồng:
+ Nàng một lòng một dạ chờ chồng nuôi con: “ Cách biệt ba năm giữ gìn một tiết, tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng, ngõ liều tường hoa chưa hề bén gót”.
+Nỗi buồn nhớ chồng kéo dài qua năm tháng. Mỗi khi thấy “ bướm lượn đầy vườn”- cảnh vui mùa xuân, hay “ mây che kín núi”- cảnh mùa đông, nàng lại chạnh lòng“ nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được”. Những đêm côi cút một mình càng mong nhớ, nàng chỉ biết tâm sự với con.
- Khi bị chồng nghi oan: Bị chồng nghi oan nhưng Vũ Nương vẫn nhu mì, thùy mị tìm mọi cách để xóa bỏ ngờ vực trong lòng Trương Sinh:
+ Nàng nói đến thân phận mình, tình nghĩa vợ chồng và khẳng định tấm lòng thủy chung trong trắng của mình, hết lòng tìm cách hàn gắn hạnh phúc gia đình đang có nguy cơ tan vỡ: “Thiếp vốn con kẻ khó, được nương tựa nhà giàu. Sum họp chưa thỏa tình chăn gối, chia phôi vì động việc lửa binh. Cách biệt ba năm giữ gìn một tiết. Tô son điểm phấn từng đã nguôi lòng, ngõ liễu tường hoa chưa hề bén gót. Đâu có sự hư thân mất nết như lời chàng nói. Xin chàng đừng một mực nghi oan cho thiếp”.
+Vũ Nương bày tỏ nỗi thất vọng khi không có quyền tự bảo vệ mình. Tình cảm đơn chiếc, thủy chung nàng dành cho chồng đã bị phủ nhận không thương tiếc. Giờ đây “bình rơi trâm gãy, mây tạnh mưa tan,sen rũ trong ao,liễu tàn trước gió; khóc tuyết bông hoa rụng cuống,kêu xuân cái én lìa đàn, nước thẳm buồn xa”, cả nỗi nhớ chờ chồng mà hóa đá trước đây cũng không còn.
+ Bị dồn đến bước đường cùng, sau mọi cố gắng không thành, Vũ Nương chỉ còn biết mượn dòng nước Hoàng Giang để rửa nỗi oan nhục.
* Vũ Nương là người mẹ đảm đang, yêu thương con: Nàng sinh con, hết lòng chăm sóc, nuôi dạy con khôn lớn. Hằng đêm, nàng thường chỉ bóng mình lên vách, nói đó là cha Đản. Nàng làm như vậy là để bù đắp cho con tình phụ tử.
*Vũ Nương là người con dâu hiếu thảo:
- Trong lúc chồng đi xa,Vũ Nương đã chăm sóc, phụng dưỡng mẹ chồng rất chu đáo. Khi mẹ chồng ốm, một mình nàng lo chạy chữa thuốc thang, lễ bái thần phật, lựa lời khuyên lơn.
- Khi mẹ chồng qua đời, nàng hết lời thương xót, việc ma chay tế lễ lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình.
=> Phẩm chất ấy của nàng đã được mẹ chồng đánh giá cao khi bà ở phút lâm chung: “ xanh kia quyết chẳng phụ con cũng như con đã chẳng phụ mẹ”. Đó là một lời nhận xét chính xác, là lời ghi nhận công lao to lớn của Vũ Nương đối với gia đình chồng. Thông thường, nhất là trong xã hội cũ, mối quan hệ giữa mẹ chồng, nàng dâu là mối quan hệ căng thẳng, phức tạp. Nhưng trước người con dâu hết mực hiếu thảo như Vũ Nương thì bà mẹ Trương Sinh không thể không yêu mến.
* Vũ Nương là người giàu lòng vị tha, trọng danh dự nhân phẩm và trọng ơn nghĩa:
- Giàu lòng vị tha:
+ Bị Trương Sinh đẩy đến bước đường cùng, phải chết oan ức nhưng nàng không hề oán trách, hận thù.
+ Khi sống dưới thủy cung, nàng vẫn thương nhớ chồng con, vẫn nặng lòng nhớ quê hương, phần mộ cha mẹ.
- Trọng danh dự nhân phẩm:
+ Khi Trương Sinh đi lính về nghe lời con nhỏ, chàng nghi vợ hư mặc cho Vũ Nương giãi bày, thanh minh và hàng xóm khuyên ngăn.Trương Sinh không nghe mà một mực đánh đuổi nàng đi. Vũ Nương đã phải gieo mình xuống dòng sông Hoàng Giang để chứng minh cho sự trong sạch của mình. Hành động trẫm mình là hành động quyết liệt cuối cùng, chất chứa nỗi tuyệt vọng đắng cay nhưng cũng đi theo sự chỉ đạo của lý trí.
+ Khi Phan Lang được trở về trần gian, Vũ Nương gửi chiếc hoa vàng cùng lời nhắn với Trương Sinh nếu còn nhớ tình xưa nghĩ cũ thì hãy lập đàn tràng giải oan ở bến Hoàng Giang. Vũ Nương khát khao được phục hồi danh dự ngay cả khi chết đi rồi.
- Trọng ơn nghĩa:
+ Sống ở dưới thủy cung nàng luôn nhớ đến gia đình với mỗi nhung nhớ, xót xa.Vì cảm tạ ơn đức của Linh Phi Vũ Nương đã không trở lại trần gian.
+ Khi Trương Sinh lập đàn giải oan, nàng đã hiện về và nói lời cảm tạ“đa tạ tình chàng”.
=>Cuộc đời Vũ Nương tuy ngắn ngủi nhưng nàng đã làm tròn bổn phận của người phụ nữ: một người vợ thủy chung, một người mẹ thương con, một người con dâu hiếu thảo. Ở bất kì cương vị nào, nàng cũng làm rất hoàn hảo. Vũ Nương là nhân vật tiêu biểu cho vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam: công - dung - ngôn - hạnh.
3. Đánh giá:
* Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
- Xây dựng tình huống truyện bất ngờ, kịch tính, có thắt nút, mở nút thông qua chi tiết chiếc bóng.
- Sử dụng yếu tố hoang đường kì ảo làm cho câu chuyện trở nên sinh động, hấp dẫn; góp phần tô đậm, hoàn chỉnh vẻ đẹp của Vũ Nương.
- Nhân vật hiện lên qua lời nói, hành động, lời đối thoại và độc thoại nội tâm.
* Nội dung:
- Vũ Nương là người phụ nữ hoàn hảo của mọi gia đình, là khuôn vàng thước ngọc của người phụ nữ. Người như nàng xứng đáng được hưởng hạnh phúc trọn vẹn vậy mà phải chết oan uổng, đau đớn.
- Qua nhân vật Vũ Nương, ta thấy được tấm lòng nhân đạo sâu sắc của nhà văn: trân trọng, yêu mến, ngợi ca vẻ đẹp của người phụ nữ.

Kết bài:
- Khẳng định vẻ đẹp của Vũ Nương.
- Liên hệ đến hình ảnh người phụ nữ trong xã hội ngày nay.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
sunnyy

16/03/2023

Tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương đã để lại trong lòng người đọc những cảm xúc khó phai về số phận của người phụ nữ Việt Nam trong chế độ cũ. Hình ảnh người con gái Vũ Nương phải gieo mình xuống dòng sông Nhị Hà để chứng minh sự trong trắng trinh bạch của mình, khi bị chồng nghi oan, khiến cho người đọc vô cùng cảm động, rơi nước mắt xót xa.

Vũ Nương vốn là người con gái thùy mị, đoan trang nhưng do tính đa nghi của người chồng. Do xã hội phong kiến trọng nam khinh nữ, coi trọng tiếng nói, uy quyền của người đàn ông hơn phụ nữ đã khiến cho nàng phải chết oan khuất như vậy. Thông qua tác phẩm của mình tác giả Nguyễn Dữ muốn bày tỏ niềm xót xa với những người phụ nữ thời xưa, thể hiện tinh thần nhân văn nhân đạo của tác giả.

Vũ Nương tên cha mẹ đặt cho nàng là Vũ Thị Thiết, vốn là người con gái nết na, xinh đẹp, khéo tay được nhiều chàng trai để ý thầm thương trộm nhớ. Nhưng năm nàng tròn đôi chín, có chàng trai tên Trương Sinh, gia cảnh neo đơn, nhà chỉ có một mẹ một con đến xin hỏi cưới làm vợ với giá một trăm lạng vàng.

Chính trong phong tục cưới vợ ngày xưa đã cho thấy người phụ nữ không hề có quyền quyết định vận mệnh tương lai, hạnh phúc của mình. Nàng tuy là một con người có suy nghĩ, tính cách của riêng mình nhưng chuyện cưới hỏi, chuyện hạnh phúc trăm năm nàng lại phải nghe lời cha mẹ hai bên. Nàng được hỏi cưới với giá một trăm lạng vàng chẳng khác nào được bán với một trăm lạng vàng.

Từ ngày về làm dâu, làm vợ Trương Sinh, Vũ Nương luôn hiếu thuận với mẹ chồng, là người vợ hiền dâu thảo, không để gia đình chồng chê trách điều gì. Nàng luôn chu đáo lo toan trong ngoài. Từ xưa tới nay những người con dâu như nàng thật hiếm thấy. Nàng và Trương Sinh cũng tâm đầu ý hợp không bao giờ xảy ra to tiếng, cãi vã bất hòa bởi Vũ Nương luôn coi lời chồng và mẹ chồng là quan trọng nhất. Với đức tính ngoan hiền, dịu dàng, thùy mị nết na của mình Vũ Nương luôn giữ gìn gia đình của mình hạnh phúc ấm êm.

Những hạnh phúc ngắn ngủi, Trương Sinh phải gia nhập quân ngũ đi đánh giặc ngoài chiến trường, khi mà Vũ Nương vừa luôn giữ trọn đạo vợ hiền, dâu thảo, nàng chăm sóc mẹ chồng, giữ gìn đức hạnh mới mang thai. Dù xa chồng nhưng Vũ Nương chờ chồng, thủy chung trước sau như một. Không một chút tà tâm, hay có lòng dạ không chung thủy, yếu lòng với ai đó. Nhưng chẳng bao lâu khi Trương Sinh đi xa, mẹ chồng của nàng ốm bệnh, dù đã cố gắng chạy chữa thuốc thang nhưng bà không qua khỏi mà mất đi, bỏ lại Vũ Nương một mình với đứa con nhỏ.

hai mẹ con nuôi nhau sống qua ngày, chờ ngày Trương Sinh trở về. Nhiều đêm buồn nhớ chồng Vũ Nương thường chỉ bóng mình trên tường nói với con trai đó chính là ba con đó. Thằng bé ngây thơ tưởng thật. Nó đâu biết rằng đó chỉ là cái bóng của mẹ nó mà thôi.

Chiến tranh kết thúc ngày Trương Sinh trở về nhà, Vũ Nương vui mừng khôn xiết, những tưởng năm tháng chờ chồng nuôi con một mình đã được báo đáp. Nhưng sóng gió đã ập đến với nàng một cách không ngờ. Khi về tới nhà nghe tin mẹ mất Trương Sinh đau xót vô cùng, anh chàng liền bế con trai của mình đi ra mộ mẹ thắp hương cho mẹ yên lòng. Nhưng thằng bé cứ khóc mãi không chịu nín nó nhất định không chịu nhận Trương Sinh là cha. Nó bảo cha nó tối nào cũng tới.

Trương Sinh nóng tính, hay ghen, lại quá đa nghi nên vội vã tin lời con trẻ, không cho vợ được giải thích mà đùng đùng nổi giận đuổi vợ ra khỏi nhà. Quá đau đớn vì không thể thanh minh sự trong sạch của mình nên Vũ Nương đã nhảy xuống sông Nhị Hà tự vẫn. Trước nỗi oan khuất quá lớn Vũ Nương không thể nào sống tiếp trên cõi đời này được nữa.

Người con gái tên Vũ Nương đó đã phải chết trong oan khuất, tủi hờn như vậy. Nhưng do phẩm giá cao quý và đức hạnh của nàng đã làm trời đất cảm động. Cuối cùng thì nàng cũng được giải oan, khi mà Trương Sinh trong một đêm không ngủ ngồi soi bóng mình trên tường thì con trai anh nhìn thấy nó vui mừng nói lớn "Cha con đó". Trương Sinh biết mình đã nghi oan cho vợ nhưng hối hận thì đã muộn màng. Còn Vũ Nương sau khi chết được cứu giúp rồi được lập đàn siêu thoát bay về trời làm tiên nữa, thoát kiếp con người khổ đau bất hạnh.

Chuyệnngười con gái Nam Xương nhằm tố cáo tội ác của chế độ phong kiến, người đàn ông luôn cậy quyền lực mà đàn áp người phụ nữ khiến cho nhiều người phụ nữ phải chịu thiệt thòi, oan khuất. Nhân vật Vũ Nương là người con gái hiền dịu nết na, là tấm gương cho nhiều nhiều phụ nữ noi theo. Cô là người đức hạnh, hiền thục rất tiếc rằng cuộc đời lại không cho cô gặp được một người chồng tốt, không cho cô được quyết định hạnh phúc của đời mình.

Cảm nhận về nhân vật Vũ Nương mẫu 4

Vũ Nương quê ở Nam Xương, thùy mị nết na, xinh đẹp. Cuộc đời của Vũ Nương thật là ngắn ngủi, nhưng nàng đã làm tròn bổn phận của người phụ nữ. Biết giữ gìn khuôn phép, vì vậy cuộc sống gia đình trong ấm ngoài êm. Trương Sinh đi lính, nàng phải gánh bao vất vả phải sinh nở và nuôi con một mình chăm sóc mẹ già khi ốm đau, khi mẹ mất lo toan như cho mẹ mình. Nàng đã làm tròn bổn phận làm dâu. làm vợ, làm mẹ.

Vũ Nương cũng giống như bao nhiêu người chinh phụ khác, lúc nào nàng cũng ước mong người chồng trở về đoàn tụ. Khát vọng hạnh phúc ấy thật là bình thường giản dị. Người chinh phụ trong tác phẩm Chinh phụ ngâm luôn khao khát chồng đi lính sẽ được phong tước, phong hầu, để rồi một ngày kia “võng anh đi trước, võng nàng theo sau”. Còn Vũ Nương chẳng ham công danh, võng lọng chỉ xin ngày về mang theo hai chữ “bình yên”. Vũ Nương xem trọng hạnh phúc gia đình, xem đó là tất cả của cuộc đời mình.

Trương Sinh trở về, ước mong của Vũ Nương sắp trở thành hiện thực nhưng không ngờ lại có một cuộc chia li vĩnh viễn.Trương Sinh bế con, nó không theo, chàng dỗ con. Không ngờ thằng bé ngây thơ lại nói: Thế ra ông cũng là cha tôi ư? Cha tôi chỉ nín thin thít… Trương Sinh gặng hỏi con, thì đã được bé Đản nói rõ ràng: Cha nó ngày nào cũng đến, mẹ nó đi cha nó cũng đi theo, vốn tính cả ghen, Trương Sinh cho rằng có người đàn ông thứ hai xen vào gia đình mình.

Nghi ngờ này sẽ được giải tỏa nếu Trương Sinh cho biết câu nói của con. Trương Sinh không làm như vậy. Cái thói ghen tuông thô lỗ ăn sâu vào tâm trí, khiến cho Trương Sinh mất lí trí, thiếu tỉnh táo đã mắng nhiếc Vũ Nương thậm tệ rồi đánh đuổi nàng đi. Trương Sinh bất chấp những lời thanh minh, van xin tha của Vũ Nương, khiến nàng chỉ còn một con đường lấy cái chết để giãi bày lòng mình.

Từ đây ta nhận thấy nguyên nhân cái chết của Vũ Nương còn do: Chiến tranh li tán, vợ phải xa chồng tạo nên mối ngờ vực, xã hội phong kiến trọng nam khinh nữ.

Cái chết của Vũ Nương đã chứng minh rằng: Hạnh phúc lứa đôi chỉ có thể được xây dựng trên cơ sở của tình yêu thương chân chính, có sự cảm thông và sẻ chia.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved