07/01/2024

07/01/2024
07/01/2024
Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây là một sáng tác của nhà thơ Phạm Tiến Duật, được viết hồi cuối năm 1969 tại một làng nhỏ ở bên bờ sông Son của tỉnh Quảng Bình. Đây là một ngôi làng nghèo mà nền nếp. Cái làng ấy cũng cách không xa cổng đường 20 xe ngang qua dãy núi Trường Sơn. Và bài thơ này đã truyền lửa cho bao nhiêu thế hệ. Cũng chính là bài thơ thành công khi đã chuyển tải được mạch cảm xúc của thời đại và của cả một thế hệ trẻ, cả dân tộc thời ấy. Hình ảnh tiêu biểu trong bài thơ đã diễn tả cuộc chia tay và nỗi nhớ nhung da diết của người chiến sĩ lái xe và cô thanh niên xung phong qua những ngôn từ đặc sắc được thể hiện qua khổ thơ"
Anh lên xe, trời đổ cơn mưa
Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ
Em xuống núi, nắng về rực rỡ
Cái nhành cây gạt mối riêng tư.
Riêng tư phải gác lại, thương nhớ phải xua đi, thực ra không phải nhờ “cái nhành cây” hay “cái gạt nước” mà chính là nhờ nơi cái tầm cao mới trong bản lĩnh, trong trách nhiệm, trong lương tâm của tuổi trẻ Cách mạng. Cái tuổi trẻ vì đất nước bị xâm lăng nên thấy “đường ra trận... đẹp lắm”, thấy “Từ nơi em đưa sang bên nơi anh, những binh đoàn nối nhau ra tiền tuyến. Như tình yêu nối lời vô tận”... (Trích theo lời của ca khúc). Những cặp từ trái nghĩa trong đoạn thơ:"anh-em", "nắng - mưa " , "lên - xuống" đã tạo lên hai hình ảnh tương phản: Anh thì lên xe tiếp tục cuộc hành quân còn em thì xuống núi tiếp tục nhiệm vụ của mình, hai người hai hướng đi, người ở sườn Đông, người ở sườn Tây. Đó là hai miền với hai khí hậu khác nhau bên thì trời đổ cơn mưa tầm tã, bên thì nắng vàng rực rỡ.Sự tương phản ấy đã diễn tả sâu sắc nỗi nhớ nhung da diết của hai người khi phải xa nhau, khi khoảng cách giữa hai người ngày càng xa. Anh lên xe "Cái gạt nước xua đi nỗi nhớ" còn em xuống núi "Cái nhành cây gạt mối riêng tư" hai hình ảnh ẩn dụ đã diễn tả thật tinh tế nỗi nhớ nhung, tuy đôi người đôi ngả nhưng cùng mang một nỗi nhớ da diết. Song,vì tình chung - tình yêu đất nước, nhiệm vụ đối với công cuộc giải phóng miền Nam thống nhất đất nước - cả hai đều phải gạt đi, xua đi tình cảm riêng tư của mình. Cặp từ đồng nghĩa "gạt", "xua" đã thể hiện quyết tâm của anh chiến sĩ lái xe và cô thanh niên xung phong, gác lại tình riêng vì đất nước. Cách sử dụng từ đồng nghĩa, trái nghĩa rất mộc mạc nhưng đã dựng lên bức tranh tương phản thật đẹp về người chiến sĩ lái xe và cô thanh niên xung phong trên chuyến đường Trường Sơn thời kì kháng chiến chống Mĩ với những tình cảm thật đáng ngưỡng mộ. Tình cảm riêng tư hòa hợp với tình yêu đất nước.
Chính nhờ cách thể hiện cái bản lĩnh ấy, cái trách nhiệm ấy, cái lương tâm ấy... thông qua những động tác gần như hoàn toàn máy móc của cái gạt nước, gần như hoàn toàn vô tri của cái nhành cây mà Trường Sơn Đông - Trường Sơn Tây đã đi thẳng được vào khung trời mỹ cảm của quảng đại công chúng ca nhạc. Nghệ thuật là như thế!
07/01/2024
Khổ thơ trên có cấu trúc AABB, mỗi câu thơ gồm 8 âm tiết. Hãy phân tích từng câu thơ:
1. "Anh lên xe, trời đổ cơn mưa"
- Câu thơ này miêu tả hình ảnh của người nói (anh) lên xe trong khi trời đổ mưa. Đây có thể là một tình huống buồn, bất tiện và có thể gợi lên cảm giác u sầu.
2. "Cái gạt nước xua tan nỗi nhớ"
- Câu thơ này sử dụng hình ảnh của cái gạt nước để miêu tả việc xua tan nỗi nhớ. Gạt nước thường được sử dụng để làm sạch, loại bỏ đi những điều không mong muốn. Ở đây, nó được sử dụng để biểu đạt việc xóa tan, loại bỏ nỗi nhớ.
3. "Em xuống núi nắng về rực rỡ"
- Câu thơ này miêu tả hình ảnh của người nghe (em) xuống núi trong ánh nắng mặt trời trở về rực rỡ. Đây có thể là một hình ảnh tươi sáng, vui vẻ và đầy hy vọng.
4. "Cái nhành cây gạt nỗi riêng tư"
- Câu thơ này sử dụng hình ảnh của cái nhành cây để miêu tả việc gạt đi nỗi riêng tư. Cây thường biểu trưng cho sự sống và sự phát triển. Ở đây, nó được sử dụng để biểu đạt việc loại bỏ, xóa đi những nỗi riêng tư.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời