viết cảm nhận của bản thân về bài thơ " Gái " do Mai Văn Phấn

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Yến Lan
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

02/02/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tôi không có thông tin về bài thơ "Gái" do Mai Văn Phấn viết. Tuy nhiên, dựa vào kiến thức của tôi, Mai Văn Phấn là một nhà thơ đương đại có phổ sáng tác rất rộng, với đa cung bậc cảm xúc. Ông viết nhiều đề tài, trong đó thơ tình cũng là một vỉa tầng rất riêng và độc đáo. Do đó, có thể nói rằng bài thơ "Gái" của Mai Văn Phấn có thể mang lại những trải nghiệm và cảm xúc sâu sắc về chủ đề gái và cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
crush2303

02/02/2024

Câu trả lời uy tín

Mai Văn Phấn được xem là gương mặt thơ ca tiêu biểu của Việt Nam trong 20 năm qua bởi những nỗ lực cách tân không mệt mỏi. Thơ Mai Văn Phấn nghiêng về lý trí, điêu luyện về dùng chữ, tân kỳ trong áp dụng các kỹ thuật trường phái thơ ca khác nhau. Ông xử lý hài hòa giữa thành tựu thơ ca truyền thống và sự cách tân hiện đại. Mai Văn Phấn đang hướng đến một giọng thơ Việt dựa trên thẩm mỹ quan cá nhân độc lập. Gai là một trong số những bài thơ tiêu biểu của ông.

Bài thơ Gai in trong Giọt nắng, Hội Văn nghệ Hải Phòng, 1992. Bài thơ đề cập đến hình ảnh “bông hồng” và “gai” đồng thời thể hiện vẻ đẹp của bông hoa trong hồn nở ra từ vết gai cao là biểu tượng của cái đẹp tinh thần đạt được khi con người vượt qua mất mát, chông gai trên hành trình tìm kiếm sự hoàn thiện.

Bài thơ gợi liên tưởng đến nhiều khía cạnh của đời sống, trong đó nổi bật nhất là cách bộc lộ tình yêu của nghệ sĩ đối với cái Đẹp trong sáng tạo nghệ thuật.

Bài thơ ngắn, gồm hai khổ rất cân đối. Cân đối ở số lượng câu trong mỗi khổ thơ (4 câu) và cân đối trong cách sắp đặt đan xen giữa câu ngắn nhất (một chữ) với câu dài nhất (4 chữ).

“Sớm” là thời điểm khởi đầu một ngày mới tinh khôi, tươi sáng. Trong khung cảnh nguyên khởi, oanh nhi của sớm mai, hoa hồng khoe sắc, tỏa hương mời gọi con người thưởng thức. Và, “Hái bông hoa hồng” như một hệ quả.

Thưởng thức cái Đẹp phải chăng có nhiều cách. Ngắm hoa cũng là thú vui tao nhã, thể hiện một tâm thế, một cốt cách... Nhưng ở đây, người thưởng thức lại đi “hái” hoa.

Một khi hoa đã bị “hái” đi rồi thì bông hoa ấy sẽ lìa khỏi thân cây, tức nó không còn tỏa hương khoe sắc trên cơ thể của chính nó. Thế cũng có nghĩa, đời sống của hoa đã bị xâm phạm. Hoa không còn phô bày vẻ đẹp hồn nhiên, tinh tuyền cho cả vũ trụ, mà chỉ dành cho một người, hay một nhóm người. Bởi vậy, “hái” có thể xem như một hành động của con người xâm phạm thiên nhiên, chiếm dụng cái Đẹp cho riêng mình.

Buổi sớm hái hoa, không thấy tác giả đề cập đến những chiếc gai, nhưng đến “Chiều”, thời điểm kết thúc một ngày, mới thấy “Gai” xuất hiện.

Cái lạ ở đây là “gai” đã không châm vào bàn tay hái mà lại cào vào “mộng mị” của người hái hoa. Thì ra, khi hái hoa, dù người hái có khéo léo không để những chiếc gai cào xước, nhưng đến khi ngủ, gai vẫn cứ xuất hiện trong giấc mơ, ám ảnh của họ.

“Gai cào mộng mị” phải chăng là những dằn vặt, ân hận vì đã làm tổn thương thiên nhiên, cây lá... Lẽ ra, trước khi có ý định hái hoa, người hái phải ý thức được điều này.

“Mộng mị” là thế giới của vô thức, vậy mà tác giả lại để cho ý thức sám hối, ân hận hiện về trong “mộng mị”. Phải chăng đây là cách cảnh tỉnh con người không được xâm phạm đến thiên nhiên theo cách riêng của Mai Văn Phấn. Và ông đã cho rằng, việc xâm phạm thiên nhiên, dù chỉ là hành động nhỏ nhưng cũng không thể tha thứ. Sự trừng phạt có thể đuổi tới tận giấc mơ.

Sự việc diễn tiến trong giấc mơ tiếp tục được trình hiện ở khổ thơ thứ hai. Nơi mộng mị bị cào xước đã để lại “Sẹo”. Rồi vết “sẹo” kia bỗng biến thành một hạt giống, một mầm cây... Chữ “Gai” đứng riêng thành một câu thơ, tạo nên điểm nhấn. Đến đây thật kỳ lạ, nó không còn là cái gai trong “Gai cào mộng mị” mà đã thành một loài cây đặc biệt nảy sinh trong giấc mơ thi sĩ, có tên là cây “Gai”.

Đây là lối chơi chữ độc đáo. Từ “gai” của hoa hồng đã hóa thành “Gai”, tên một loài cây. Lối chơi chữ này tạo nên bất ngờ, thú vị trong giá trị biểu đạt. Loài cây ấy đã “Lên xanh biếc” và “đơm hoa” trong tâm hồn con người. Nó biểu đạt sự lớn mạnh và sức sống mãnh liệt của một loài cây vừa xuất hiện.

Mai Văn Phấn đã sử dụng cụm từ giàu sức gợi cảm và mở rộng đường biên của tưởng tượng: “lên xanh biếc thế”. Từ “thế” đứng cuối câu thơ vừa biểu nghĩa (đại từ chỉ sự lên xanh biếc) vừa biểu cảm (trầm trồ, ngạc nhiên trước sự lên xanh của cây lá). Nên, đọc câu thơ mà tưởng chừng như nghe được tiếng lòng hân hoan, reo vui của người viết.

Một khi đã “lên xanh biếc” thì đương nhiên cây “đơm hoa”. “Đơm hoa” là hình thức đền ơn cây, đền ơn đất trời đã cho cây sự sống. Nhưng điều mà thi sĩ muốn hướng tới, chính là sự “đơm hoa” trong tâm hồn, tức một khoảng không rực rỡ, thanh tao đã được mở ra.

Cái Đẹp không phải tự nhiên mà có. Muốn tâm hồn “đơm hoa”, con người đôi khi phải đánh đổi, trả giá. Chẳng phải “cây” Gai “xanh biếc”, “đơm hoa” kia được hình thành từ vết “Sẹo” đó sao? Suy rộng ra, con người biết dằn vặt, đớn đau về những lỗi lầm, sai trái của mình đã gây nên thì mới có ý thức sửa mình, tỉnh thức; mới có hành động đẹp; mới làm nên cái Đẹp.

Ai cũng có thể làm nên cái Đẹp, nhưng sự liên tưởng gần gũi nhất trong bài thơ này dành cho người làm nghệ thuật. Đời sống muôn màu, muôn vẻ là nguồn phù sa vô tận bồi đắp tâm hồn nghệ sĩ. Nếu nghệ sĩ biết dấn thân, đằm sâu vào đời sống, biết chia sẻ cảm thông và sống hết mình vì cái Đẹp thì tất yếu anh ta sẽ được cái Đẹp đáp đền bằng tác phẩm. Và, chắc chắn trong hành trình sáng tạo cái Đẹp, nghệ sĩ phải đối mặt với “Gai”, với những thử thách gian nan thì tâm hồn mới “đơm hoa”, thăng sáng.

Tác giả mở đầu bài thơ bằng hành động “Hái bông” và kết thúc khi thấy trong tâm hồn mình “đơm hoa”. “Hoa” đã xuất hiện ở đầu và cuối bài thơ, vừa tạo nên sự hô ứng trong kết cấu tác phẩm vừa làm hoàn chỉnh ý tưởng bài thơ: Tình yêu cái Đẹp.

Thiên nhiên là cội nguồn của cái Đẹp. Do vậy, yêu cái Đẹp trước hết phải biết nâng niu, bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ môi trường sống quanh mình. Cái/cây “Gai” trong bài thơ chính là hiện thân cho cái Đẹp vô thức và cũng là của ý thức con người.

 

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved