13/03/2024
13/03/2024
04/09/2025
Người Chơi Hệ BáoTóm tắt truyện ngắn "Bố tôi"
Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.
Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo khô cũ phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần, ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vung về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lạy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.
Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: "Con mình vừa gửi thư về." Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: "Con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?". Ông nói: "Nó là con tôi, nó viết gì tôi biết cả." Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhẹ nhàng, chạm một rời cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.
04/09/2025
Truyện ngắn "Bố tôi" của Nguyễn Ngọc Thuần kể về tình yêu thương thầm lặng, sâu sắc của một người cha dành cho con trai mình.
Người cha sống ở vùng núi, còn người con đi học ở đồng bằng. Dù cách xa, người cha vẫn luôn dõi theo con. Hàng tuần, ông lại mặc chiếc áo phẳng phiu nhất, xuống núi đến bưu điện để nhận thư của con trai.
Khi nhận được thư, ông không nhờ người đọc hộ mà lặng lẽ mở ra. Ông nâng niu, vuốt ve từng con chữ, rồi áp lá thư lên khuôn mặt đầy râu của mình. Ông làm vậy vì với ông, những lá thư ấy không chỉ là giấy tờ mà là hiện thân của con. Dù không biết chữ, ông vẫn "đọc" được tình yêu thương, sự trưởng thành của con qua từng nét chữ.
Cuối truyện, người con trai vào đại học, nhưng bố đã mất. Tuy nhiên, người con tin rằng bố sẽ luôn đồng hành cùng mình trên suốt chặng đường đời. Truyện ngắn đã thể hiện một cách giản dị nhưng đầy xúc động tình phụ tử thiêng liêng và ý nghĩa của những tình cảm không cần lời nói.
13/03/2024
Trong truyện ngắn "Bố tôi", câu chuyện kể về một người con đi học ở đồng bằng, trong khi bố ông từ nơi núi đồi hiểm trở luôn theo dõi và chăm sóc ông. Bố ông luôn đến bưu điện mỗi tuần để nhận những lá thư mà ông gửi. Mỗi khi nhận được thư, ông đọc và chạm vào từng chữ, sau đó cất nó vào tủ cùng với những lá thư trước đó. Sau khi bố mất, người con vẫn cảm thấy bố luôn đi cùng mình trên con đường cuộc đời. Đó là câu chuyện về tình cảm gia đình và sự gắn bó mãi mãi giữa cha con.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
4 giờ trước
09/10/2025
Top thành viên trả lời