
30/04/2024
30/04/2024
Có thể nói rằng, Kim Lân đã thật xuất sắc khi dựng lên tình huống Nhặt vợ của anh cu Tràng. Tình huống ấy là cánh cửa khép mở để nhân vật bộc lộ nét đẹp trong tâm hồn mình. Dường như trong đói khổ người ta dễ đối xử tàn nhẫn với nhau khi miếng ăn của một người chưa đủ thì làm sao có thể đèo bồng thêm người này người kia. Trong tình huống ấy, người dễ cấu xé nhau, dễ ích kỉ hơn là vị tha và người ta rất dễ đối xử tàn nhẫn, làm cho nhau đau khổ. Nhưng nhà văn Kim Lân lại khám phá ra một điều ngược lại như ở nhân vật anh cu Tràng, người vợ nhặt và bà cụ Tứ. Chúng ta từng kinh hãi trước "xác người chết đói ngập đầy đường", "người lớn xanh xám như những bóng ma", trước "không khí vẩn lên mùi hôi của rác rưởi và mùi gây của xác người", từng ớn lạnh trước "tiếng quạ kêu từng hồi thê thiết" ấy nhưng lạ thay chúng ta thật không thể cầm lòng xúc động trước nghĩa cử cao đẹp mà bình thường, dung dị ấy của Tràng, bà cụ Tứ và cả người vợ của Tràng nữa. Một anh thanh niên của cái xóm cư ngụ ấy như Tràng, một con người - một thân xác vạm vỡ, lực lưỡng mà dường như ngờ nghệch, thô kệch và xấu xí ấy lại chứa đựng biết bao nghĩa tình cao đẹp. "Cái đói đã tràn đến xóm này tự lúc nào", vậy mà Tràng vẫn đèo bồng thêm một cô vợ trong khi anh không biết cuộc đời phía trước mình ra sao. Tràng đã thực liều lĩnh. Và ngay cô vợ Tràng cũng thế. Hai cái liều ấy gặp nhau kết tụ lại thành một gia đình. Điều ấy thật có lý và xót thương vô cùng.
12/09/2025
Trong đoạn trích, nhà văn Kim Lân sử dụng điểm nhìn nghệ thuật bên ngoài rất tinh tế, giúp người đọc cảm nhận rõ nét cảnh tượng đói nghèo, khốn cùng của làng quê trong nạn đói khủng khiếp. Toàn bộ sự việc được miêu tả qua con mắt quan sát bên ngoài, không theo suy nghĩ hay cảm xúc của nhân vật nào cụ thể, tạo nên cái nhìn khách quan, chân thực và có phần lạnh lùng. Người kể chuyện đứng ngoài quan sát từng hình ảnh xác xơ của người chết, bóng ma lờ mờ của những người đói, không khí ảm đạm và hoang tàn của xóm làng. Sự tường thuật như một bức tranh hiện thực sinh động, chi tiết và có sức ám ảnh sâu sắc. Khi Tràng về với người đàn bà – nhân vật trung tâm của câu chuyện – người kể vẫn tiếp tục giữ khoảng cách khách quan, miêu tả những hành động, cử chỉ và biểu cảm bề ngoài của các nhân vật một cách chân thực, không can thiệp vào cảm xúc riêng tư của họ. Cách sử dụng điểm nhìn bên ngoài này giúp nhà văn vừa phản ánh rõ nét hiện thực nghiệt ngã của xã hội lúc bấy giờ, vừa làm nổi bật sự giản dị, tự nhiên trong mối quan hệ giữa Tràng và người đàn bà lạ, mang lại cảm giác chân thực và xúc động cho người đọc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời