avatar
level icon
peo

12/05/2024

Hãy viết bài văn cảm nhận về nhân vật "Lụm còi" của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư được thể hiện trong đoạn trích đọc hiểu trên.

ĐỀ ÔN TẬP I. PHẦN ĐỌC HIỂU (6,0 điểm): Đọc văn bản sau: Tôi quyết định rồi, t
rotate image
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của peo
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

12/05/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nhân vật "Lụm còi" trong đoạn trích truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư được thể hiện là một cậu bé mồ côi, sống trong hoàn cảnh khó khăn và cô đơn. Tuy nhiên, dưới lớp vỏ bề ngoài của sự hài hước và tinh thần dũng cảm, Lụm còi lại chứa đựng nhiều tâm trạng phức tạp. Lụm còi đã thể hiện sự thông minh và tinh thần hài hước khi gặp nhân vật chính. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, anh ta vẫn biết cách tự lo cho bản thân và tìm cách vượt qua khó khăn. Anh ta không bao giờ đầu hàng trước những điều tiêu cực xảy ra xung quanh mình. Tuy nhiên, qua các cuộc trò chuyện và hành động của Lụm còi, chúng ta có thể nhận thấy rằng anh ta mang trong mình nhiều tâm trạng phức tạp. Sự lạc quan và lòng nhân ái của Lụm còi là điểm sáng giữa cuộc sống khó khăn mà anh ta phải đối diện hàng ngày. Với tính cách thông minh, sáng tạo và lòng nhân ái, Lụm Còi đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Nhân vật này không chỉ là biểu tượng cho sự kiên trì và lòng nhân ái trong hoàn cảnh khó khăn mà anh ta gặp phải mà còn là nguồn động viên cho những ai đang phải đối diện với những thử thách của cuộc sống.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Câu trả lời uy tín

Nguyễn Ngọc Tư sinh năm 1976 tại Đầm Dơi, Cà Mau, là nữ nhà văn trẻ của Hội nhà văn Việt Nam. Chị thường viết về những mảnh đời éo le, bất hạnh trong cuộc sống thường nhật với giọng văn giản dị, giàu cảm xúc, đậm chất Nam bộ. Tập truyện ngắn Cánh đồng bất tận của chị gây được tiếng vang lớn, nhận được nhiều giải thưởng cũng như chuyển thể thành kịch, phim điện ảnh. Truyện ngắn Lụm còi là một trong những tác phẩm độc đáo như vậy của tác giả.

Truyện sử dụng ngôi kể thứ nhất, lấy điểm nhìn của nhân vật “tôi”, là người trực tiếp tham gia câu chuyện. Việc kể chuyện từ điểm nhìn ấy giúp cho câu chuyện trở nên chân thật và theo mạch cảm xúc của nhân vật “tôi”. Đồng thời, xây dựng điểm nhìn từ bên trong cho thấy được sự thay đổi trong nhận thức cũng như cảm xúc của nhân vật "tôi" trước nỗi đau của Lụm còi.

Tác giả đặt tên nhân vật là Lụm còi bởi vì thằng bé ốm yếu, đôi chân nhỏ xíu quay quay trong cái quần bò rộng thùng thình, như thể chỉ cần nó buông tay ra là cái quần tuột dốc xuống đầu gối. Cậu bị mẹ bỏ rơi từ lúc còn bé xíu, được bà lão bán bành mì nhặt về nuôi. Lớn lên, Lụm đi bán bánh mì, mỗi đêm lại ra ngã tư tìm mẹ, nhưng nhiều năm vẫn chưa tìm thấy. Nguyễn Ngọc Tư đã khắc hoạ hoàn cảnh đáng thương, phải vất vả mưu sinh và thiếu thốn tình cảm gia đình. Câu nói “Đánh nghe đau mà chắc đã lắm hen. Mày sướng thiệt. Vậy mà còn bỏ nhà đi! Đồ ngu” thể hiện khát khao về một mái ấm của Lụm bởi vì đứa trẻ nào cũng sợ bị đánh, sợ đòn roi, nhưng đối với cậu, được đánh là điều hạnh phúc. Cậu không có ba, không có mẹ cho nên luôn ước được ở cạnh gia đình thân yêu, dù cho có bị phạt đi chăng nữa, điều này khiến cho ta không khỏi đau lòng.

Tình huống được kể trong truyện là khi nhân vật "tôi" bỏ nhà ra đi gặp Lụm tại một ngã tư đường trong đêm, Lụm chờ tìm mẹ. Việc dựng tình huống giúp người đọc hiểu rõ hơn về hoàn cảnh và tình mẫu tử thiêng liêng của nhân vật Lụm, thể hiện sự đồng cảm với khát khao về mái ấm gia đình của những con người bất hạnh..

Khao khát được gặp mẹ của thằng Lụm được thể hiện qua những chi tiết: Đêm đêm, Lụm ra ngã tư - nơi bị mẹ bỏ rơi ngày nhỏ mong gặp mẹ với niềm tin mãnh liệt: "Thế nào má đi qua má cũng nhìn ra tao." Cậu mong tìm lại má dù có bị đánh mắng cũng hạnh phúc: "Chẳng thà có má, có ba, bị rầy gì tao cũng chịu". Đó là tình mẫu từ thiêng liêng, sâu sắc, cảm động mà Lụm giành cho mẹ dù chưa một lần gặp mặt.
Đầu truyện, nhân vật "tôi" cố tỏ ra mình là người lớn, gọi Lụm là “mày”, nhưng đến cuối truyện, lại đổi cách xưng hô, gọi Lụm là "anh". Việc đổi cách xưng hô đó cho thấy, "tôi" thấy mình còn nông cạn, thấy Lụm mới thực sự chín chắn, trưởng thành. Cách xưng hô đó còn thể hiện sự biết ơn của "tôi" với Lụm, vì sự trải nghiệm và cuộc sống đầy đau khổ của Lụm đã đem đến cho nhân vật tôi nhiều bài học cuộc đời ý nghĩa, đặc biệt là bài học về tình cảm gia đình, về công cha nghĩa mẹ.

Ngôn ngữ kể chuyện của Nguyễn Ngọc Tư đậm chất miền Nam; không trau chuốt, bóng bảy mà giản dị, đời thường. Chị dường như mang ngôn ngữ trong đời sống vào tác phẩm. Đó còn là thứ ngôn ngữ rất giàu cảm xúc.

Qua câu chuyện, thằng Lụm hiện lên với vẻ ngoài đáng thương, thiếu thốn nhưng lại mang trong mình một tình yêu, một khát khao về mái ấm gia đình vô cùng lớn. Chúng ta cần phải biết quý trọng tình cảm gia đình, yêu thương, cảm thông cho cha mẹ vì họ chính là những người yêu thương chúng ta vô điều kiện. Công lao nuôi dưỡng của cha mẹ là vô bờ bến., không có được gia đình trọn vẹn sẽ là điều bất hạnh, thiệt thòi.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

Nguyễn Ngọc Tư, với giọng văn chân chất, giàu tình cảm, đã khắc họa nên bức tranh sinh động về cuộc sống con người miền sông nước, và nhân vật Lụm Còi trong truyện ngắn cùng tên là một trong những nét vẽ ấn tượng, để lại nhiều dư âm trong lòng người đọc. Lụm Còi hiện lên không chỉ là một cậu bé có vẻ ngoài đáng thương bởi sự còi cọc, ốm yếu, mà còn là biểu tượng cho nghị lực sống phi thường và khát khao mãnh liệt về một mái ấm gia đình trọn vẹn.
Ngay từ cái tên "Lụm Còi", nhà văn đã gợi cho ta một hình ảnh đầy khắc khoải. Lụm bị mẹ bỏ rơi từ thuở còn bé xíu, được bà lão bán bánh mì nhặt về nuôi. Cuộc sống của Lụm là chuỗi ngày mưu sinh vất vả, từ việc bán bánh mì, đến đêm khuya lại ra ngã tư, nơi có mẹ đã từng bỏ lại, với niềm tin mong manh, hy vọng được mẹ nhận ra. Những chi tiết như Lụm "lớn mà hổng tốn một miếng sữa nào hết", hay việc "bị bỏ ngoài nắng đó" đến nỗi "đen thui", hay câu nói của Lụm khi "chìa ra cái mặt như chàm cháy" đều cho thấy một hoàn cảnh thiếu thốn, vất vả, chịu nhiều thiệt thòi về thể chất và tình cảm.
Thế nhưng, điều khiến Lụm trở nên đặc biệt và đáng ngưỡng mộ chính là nghị lực và cách cậu đối diện với nghịch cảnh. Dù mang trong mình nỗi đau của sự bỏ rơi, Lụm không hề bi lụy, oán giận. Ngược lại, cậu vẫn giữ được sự hồn nhiên, mạnh mẽ, thậm chí còn có phần tinh ranh, đáng yêu khi đối thoại với nhân vật "tôi". Cậu thẳng thắn nhận xét về "tôi" là "yếu như cọng bún mà nói đi bụi", hay thậm chí "chửi" vì "tướng mầy mà đi bụi?". Tuy nhiên, đằng sau những lời nói tưởng chừng như vô tư ấy là một trái tim khao khát tình thương sâu sắc. Lời nói của Lụm, "Mày sướng thiệt. Vậy mà còn bỏ nhà đi! Đồ ngu", hay "Chẳng thà có má, có ba, bị rầy gì tao cũng chịu", đã thực sự chạm đến trái tim nhân vật "tôi", và cả người đọc. Nó cho thấy sự thấu hiểu của Lụm về giá trị của gia đình, một điều mà cậu bé chưa bao giờ có được. Lụm thèm khát được có cha, có mẹ, được yêu thương, được quan tâm, dù đôi khi chỉ là sự quan tâm bằng roi vọt. Khát khao ấy thật giản dị, thật đáng thương nhưng cũng thật mạnh mẽ, cho thấy một tâm hồn trong sáng, biết trân trọng những gì người khác đang có mà mình lại thiếu vắng.
Qua cách Lụm đối thoại, cách cậu bé chia sẻ câu chuyện của mình, ta thấy được sự trưởng thành, chín chắn vượt quá lứa tuổi. Nếu nhân vật "tôi" bồng bột, nông nổi, dễ dàng bỏ nhà đi vì một lần bị bố đánh, thì Lụm, dù mang nỗi đau lớn hơn gấp bội, vẫn kiên cường, vẫn giữ niềm tin mãnh liệt vào ngày mai, vào sự trở về của mẹ. Cậu bé "đứng trân trân nhìn tôi với đôi mắt buồn tủi" khi thấy "tôi" được bố mẹ đón về, đó không chỉ là nỗi buồn của sự cô đơn, mà còn là nỗi buồn xen lẫn niềm vui cho người bạn vừa tìm lại được gia đình. Và rồi, khi chia tay, "anh Lụm" hay "Lụm còi" vẫn giữ cho mình nét hồn nhiên, gửi gắm lời hẹn ước: "Mai mốt ra đây chơi, nghen mậy!".
Nhân vật Lụm Còi là một nét vẽ đầy ám ảnh, vừa thương vừa phục. Thương cho hoàn cảnh éo le, thiếu thốn tình cảm mà cậu bé phải gánh chịu. Phục cho nghị lực sống, sự lạc quan và khát khao tình thân mãnh liệt mà Lụm mang trong mình. Nguyễn Ngọc Tư đã thành công trong việc tạo nên một hình tượng nhân vật tuy nhỏ bé về ngoại hình nhưng lại vô cùng lớn lao về tâm hồn, để lại trong ta những suy ngẫm sâu sắc về giá trị của tình cảm gia đình, về sự sẻ chia và về nghị lực phi thường của con người trước những nghịch cảnh của cuộc đời.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hina Kvan

12/05/2024

Trong truyện ngắn, nhân vật Lụm Còi được mô tả là một cậu bé mồ côi, sống một cuộc sống khó khăn và cô đơn. Lụm Còi thường phải tự lo cho bản thân, đi bán bánh mì để kiếm sống. Mặc dù cuộc sống của Lụm Còi đầy khó khăn, nhưng anh ta vẫn giữ được một tinh thần lạc quan và hài hước.
Lụm Còi là một nhân vật đầy tình cảm và lòng nhân ái. Dù cuộc sống không mấy thuận lợi, nhưng anh ta luôn biết chia sẻ và quan tâm đến người khác. Anh ta đã chia sẻ với nhân vật chính trong truyện về cuộc sống của mình, về cách anh ta đã trải qua những khó khăn và vượt qua chúng.
Lụm Còi cũng là một nhân vật thông minh và sáng tạo. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, anh ta vẫn biết cách tự lo cho bản thân và tìm cách vượt qua khó khăn. Anh ta cũng biết cách giữ vững tinh thần lạc quan và hài hước, không bao giờ đầu hàng trước khó khăn.
Trong tình huống gặp gỡ với nhân vật chính, Lụm Còi đã thể hiện sự thông minh, tinh thần hài hước và lòng nhân ái. Anh ta đã giúp đỡ nhân vật chính và chia sẻ với anh ta về cuộc sống của mình, từ đó tạo nên một mối quan hệ đầy ý nghĩa giữa họ.
Trong tổng thể, nhân vật Lụm Còi trong truyện ngắn là một nhân vật đầy tình cảm, thông minh và lạc quan, đồng thời cũng là biểu tượng cho sự kiên trì và lòng nhân ái trong hoàn cảnh khó khăn.

 

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved