
16/05/2024
16/05/2024
Viết về quê hương và tình yêu quê hương, bài thơ "Chiều sông Thương" của Hữu Thỉnh là một bài thơ hay, đáng yêu. Thể thơ 5 chữ, giàu vần điệu nhạc điệu, lời thơ thanh nhẹ, hình tượng đẹp, trong sáng, cảm xúc dào dạt, bâng khuâng, mênh mang.
Mở đầu bài thơ, ta thấy được hoàn cảnh của nhân vật trữ tình:
"Đi suốt cả ngày thu
vẫn chưa về tới ngõ
dùng dằng hoa Quan họ
nở tím bên bờ sông"
Buổi chiều thu man mác buồn như bao trùm toàn bộ cảnh vật. Không khí lắng đọng của tiết trời ấy đã níu kéo bước chân người xa quê "vẫn chưa về tới ngõ". Trong giây phút bắt gặp hình ảnh thân quen "hoa Quan họ" bung nở sắc tím bên bờ sông, nhân vật trữ tình lại đưa mắt ngắm nhìn toàn bộ cảnh sắc:
"nước vẫn nước đôi dòng
chiều vẫn chiều lưỡi hái
những gì sông muốn nói
cánh buồm đang hát lên"
Với biện pháp điệp cấu trúc "nước vẫn nước đôi dòng/ chiều vẫn chiều lưỡi hái" đã nhấn mạnh cảnh vật quê hương vẫn như xưa, nguyên vẹn không thay đổi. Nổi bật trên nền không gian sông nước rộng lớn mênh mông là hình ảnh những con thuyền. Nhà thơ thật tinh tế khi miêu tả trạng thái tưởng chừng "tĩnh lặng" nhưng lại "động" của chúng. Từng cánh buồm được nhân hóa "đang hát lên" không chỉ khắc họa trạng thái "no căng gió" mà còn diễn tả được niềm vui ở con người qua lời ca, khúc hát.
“đám mây trên Việt Yên
rủ bóng về Bố Hạ
lúa cúi mình giấu quả
ruộng bời con gió xanh”
Phóng tầm mắt ra xa, tác giả thấy những đám mây đang nối đuôi nhau từ Việt Yên về Bố Hạ. Hai địa danh của vùng đất Bắc Giang được nhắc đến thể hiện sự gần gũi, gắn bó quen thuộc của nhà thơ với vùng đất này. Hai bên bờ sông, những cây lúa đang “cúi mình giấu quả” báo hiệu một vụ mùa bội thu sắp tới gần. Cả đồng ruộng đều tràn đầy sức sống, tươi non mơn mởn được cơn gió xinh lướt qua rung rinh như cơn sóng màu xanh.
Để khắc sâu thêm vẻ đẹp của đồng ruộng và tác dụng của dòng sông đối với cánh đồng, tác giả viết:
“nước màu đang chảy ngoan
giữa dòng mương máng nổi
….
hạt phù sa rất quen
sao mà như cổ tích”.
Chính dòng sông đã cung cấp nước cho đồng ruộng qua đường mương máng. Phù sa trong nước khiến cho lớp bùn thêm “sếnh sang”, nhiều dưỡng chất, giúp cây lúa phát triển, “mạ đã thò lá mới”. Hữu Thỉnh cũng khẳng định chính dòng sông Thương giúp cho mùa màng thêm sắc, “đất quê mình thịnh vượng”. Hai câu thơ “những gì ta gửi gắm, sắp vàng hoe bốn bên” đã gửi gắm thật nhiều hi vọng. “ta” ở đây có thể là tác giả, hay là người nông dân chăm chỉ sớm hôm chăm sóc cánh đồng. “những gì” là mồ hôi công sức, là tình yêu thương, là niềm hi vọng về tương lai ấm no hạnh phúc. Từ những ước vọng đầy trong sáng, chính đáng đó, nhà thơ đã ca ngợi “hạt phù sa” quen thuộc nhưng lại cực kì có ích cho cây cối, nông nghiệp, chứa phép màu nhiệm “như cổ tích”.
Ôi con sông màu nâu
Ôi con sông màu biếc
Dâng cho mùa sắp gặt
Bồi cho mùa phôi thai
Tiếng thơ mang nặng ân tình đối với đất mẹ quê cha, đối với cái nôi mà "em " đã sinh thành, là nơi anh đã lớn khôn.
Màu nắng thu nhạt nhòa trong chiều tàn. Vầng trang non lấp ló như "múi bưởi". Và con nghé đứng đợi mẹ bên cầu. Chi tiết nào cũng giàu sức gợi, dân dã, thân thuộc, yên bình:
Nắng thu đang trải đầy
Đã trăng non múi bưởi
Bên cầu con nghé đợi
Cả chiều thu sang sông
Bằng thể thơ năm chữ ngắn gọn, hình ảnh thơ quen thuộc, gần gũi, lời thơ chất chứa cảm xúc kết hợp với các biện pháp tu từ như: nhân hóa "sông muốn nói", so sánh "mắt dài như dao cau" đã khắc họa sinh động bức tranh sông Thương trong buổi chiều thu. Ngoài ra, hình thức viết độc đáo, không viết hoa chữ cái đầu dòng từ câu thơ thứ hai làm bài thơ giống như một câu chuyện kể đầy tâm tình của người xa quê. Từ đây, ta cũng cảm nhận được tình yêu thiên nhiên, quê hương sâu sắc luôn in sâu trong tâm trí và trái tim nhà thơ.
Bài thơ "Chiều sông Thương" không chỉ là nét phác họa về bức tranh đồng quê yên ả nơi đồng bằng Bắc Bộ mà còn chan chứa tình cảm yêu mến, gắn bó của Hữu Thỉnh. Mong rằng, bài thơ sẽ sống mãi theo dòng chảy thời gian.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời