22/07/2024
x vinh
22/07/2024
Nguyễn Thư Quỳnh hơi dài nhé bn
22/07/2024
22/07/2024
Nữ nhà văn Mĩ Hellen Keller đã từng cất lời: “Tôi đã khóc khi không có giày để đi, cho đến khi tôi nhìn thấy một người không có chân để đi giày”.Có những người tự cho mình là người đau khổ chỉ vì sự thiếu thốn, khó khăn hiện tại mà quên đi một điều: mình đã rất may mắn trong hàng triệu người thật sự thiếu may mắn trên thế giới.
Ở đây, họ đã “khóc”. Khóc là một hành động thể hiện trạng thái tâm lí của con người. Bạn có chuyện buồn, có nỗi đau, bị tổn thương hay uất ức, căm phẫn… bạn sẽ khóc. Hoặc niềm vui, niềm hạnh phúc ngập tràn trong tim…làm bạn òa khóc. Còn nguyên nhân mà Hellen đã nói đến chính là “không có giày”. Tức là bạn phải mang đôi chân trần bước trên những con đường. Nó chỉ đơn giản là sự thiếu thốn về vật chất, một phần nhỏ trong cuộc sống. Nhưng bạn lại khóc. May mắn thay,người ta đã kịp choàng tỉnh,“cho đến khi”, nhìn thấy nỗi bất hạnh của người “không có chân để đi giày”– mất mát về thể chất lẫn tinh thần. Ở đây, Hellen muốn nhắc nhở chúng ta phải biết chấp nhận, biết hài lòng với những cái mình đang có và phải biết quan tâm, sẻ chia cùng mọi người. Hơn hết là không bi quan, mặc cảm với chính mình và không từ bỏ trước khó khăn thách thức.
Cuộc sống này không ai hạnh phúc hơn ai và cũng không ai bất hạnh hơn ai. Điều quan trọng là chúng ta nhìn nhận và đối đãi với chúng như thế nào. Có thể, với bạn, một thứ gì đó không là gì cả nhưng với người khác nó là cả một kho báu quý giá. Tất cả những gì bạn có là những thứ mà người khác ao ước có được, dù chỉ trong một giây phút ngắn ngủi và sự thật đau lòng là hầu hết họ sẽ không bao giờ có được. Vì vậy,trước hết hãy học cách trân trọng những gì mình đang có. Rồi dần dần, bạn sẽ học được cách đồng cảm, cách mở rộng vòng tay, mở cánh cửa trái tim để chia sẻ với những số phận đáng thương. Khó khăn hôm nay bạn vấp phải chỉ là một vấn đề mang tính tạm thời, rồi bạn sẽ có cách để vượt qua. Cứ bình tĩnh. Đừng vội chùn bước bởi niềm hạnh phúc sẽ đến với bạn nơi cuối con đường và chỉ dành cho những ai thực sự nỗ lực và biết yêu thương.
Có lẽ không ai không biết đến Nick Vujicic, một diễn thuyết gia người Úc, một người truyền Phúc Âm. Ông bị cụt cả hai tay và hai chân nhưng lại chính là người thành công và truyền niềm tin, động lực sống cho mọi người. Hay Beethoven, một thiên tài âm nhạc của thế giới khi bị điếc hoàn toàn. Và cả nhà vật lí học Stephen Hawking,cả cuộc đời phải gắn bó với chiếc xe lăn và cơ thể gần như không cử động được… Tất cả đã vượt qua bằng khả năng, bản lĩnh của mình và bằng tình tình yêu của người khác dành cho mình. Bạn thấy đó, những gì người bình thường chúng ta chưa làm được thì họ đã làm được và còn rất thành công. Vậy tại sao chúng ta không nỗ lực phấn đấu, vượt qua mọi rào cản thay vì bi quan, từ bỏ mọi thứ một cách dễ dàng như thế. Ai trong chúng ta cũng có thể tạo nên điều kì diệu, miễn là chúng ta luôn sống đúng đắn và lạc quan, nhìn về phía trước. Bởi thành công không tự đến mà là cả một quá trình chúng ta trải nghiệm.Vậy tại sao chúng ta không nỗ lực phấn đấu, vượt qua mọi rào cản thay vì bi quan, từ bỏ mọi thứ một cách dễ dàng như thế.
Đừng “khóc” khi gặp khó khăn trước mắt, hãy cười để biến nó thành điều dễ dàng, hãy lạc quan nhìn về phía trước bằng đôi mắt của niềm tin, hãy yêu thương con người để cuộc sống trở nên tươi đẹp và hãy sống để cuộc sống mà bạn có không uổng phí. Bạn hãy nhớ rằng: sẽ không có bất hạnh nếu bạn biết nắm giữ hạnh phúc và tạo hạnh phúc cho chính mình. Một niềm kiêu hãnh khi trái tim bạn cảm nhận được nỗi đau, mất mát của người khác và có thể chia sẻ cùng họ – niềm vui lẫn nỗi buồn – bởi không phải ai cũng làm được điều đó. Đừng mãi thở dài ngao ngán hay chìm ngập trong những thất bại của bản thân mà hãy hướng đến ngày mai với một chặng đường mới. Bạn nên biết ơn vì bạn có thêm một ngày để làm những điều bạn có thể. Và đừng “khóc khi không có giày để đi”.
22/07/2024
Nguyễn Thư QuỳnhCâu nói "Tôi đã khóc khi không có giày để đi, cho đến khi tôi nhìn thấy một người không còn chân để đi giày" mang đến nhiều ý nghĩa sâu sắc về lòng biết ơn và sự đồng cảm. Dưới đây là phân tích và luận điểm cùng bằng chứng:
1. Luận điểm 1: Sự so sánh về nỗi khổ
Câu nói thể hiện một quá trình nhận thức về nỗi khổ của bản thân so với người khác. Ban đầu, người nói cảm thấy buồn bã vì thiếu thốn, nhưng khi chứng kiến hoàn cảnh khó khăn hơn của người khác, họ nhận ra rằng nỗi khổ của mình là tương đối.
Bằng chứng: Việc không có giày có thể khiến người ta cảm thấy thiếu thốn, nhưng khi thấy ai đó không còn chân, họ hiểu rằng có những nỗi khổ lớn hơn mà mình chưa từng trải qua.
2. Luận điểm 2: Lòng biết ơn
Câu nói nhấn mạnh tầm quan trọng của lòng biết ơn. Khi nhận ra rằng mình vẫn còn sức khỏe và cơ thể hoàn chỉnh, người nói bắt đầu cảm thấy biết ơn hơn về những gì mình có.
Bằng chứng: Nhiều người trong cuộc sống thường chỉ chú ý đến những điều họ thiếu thốn, mà quên đi những điều quý giá mà họ đang sở hữu, như sức khỏe, gia đình, và bạn bè.
3. Luận điểm 3: Tình thương và sự đồng cảm
Câu nói cũng thể hiện sự phát triển của tình thương và sự đồng cảm đối với người khác. Khi nhìn thấy nỗi đau của người khác, con người thường có xu hướng mở rộng trái tim mình và cảm thông hơn.
Bằng chứng: Những người có khả năng đồng cảm thường trở nên nhạy cảm với nỗi đau của người khác, từ đó thúc đẩy hành động giúp đỡ và chia sẻ.
Kết luận
Câu nói này không chỉ đơn thuần là một phản ánh về sự thiếu thốn vật chất mà còn là một bài học về lòng biết ơn, sự đồng cảm và cách nhìn nhận cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù trong hoàn cảnh nào, việc nhìn nhận và trân trọng những gì mình có là điều vô cùng quan trọng.
22/07/2024
Câu nói "Tôi đã khóc khi không có giày để đi, cho đến khi tôi nhìn thấy một người không còn chân để đi giày" có ý nghĩa sâu sắc về việc đánh giá lại những gì mình có và nhận thức về sự may mắn của mình.
**Phân tích:**
1. **Thiếu thốn và sự đau khổ:** Câu nói bắt đầu bằng việc nhấn mạnh vào cảm giác thiếu thốn và sự đau khổ khi không có đủ những thứ cơ bản như một đôi giày để đi.
2. **Nhận thức và thay đổi suy nghĩ:** Sau đó, câu nói chỉ ra sự thay đổi trong cách suy nghĩ của người nói khi gặp một người khác có hoàn cảnh khó khăn hơn (mất đi chiếc chân), làm cho họ nhận thấy rằng những gì mình có là một điều may mắn.
**Luận điểm:**
Câu nói này thể hiện sự đan xen giữa hai trạng thái cảm xúc: sự buồn bã và cảm thấy mất mát khi thiếu thốn, và sự biết ơn và nhận thức về những điều quý giá mà chúng ta thường xuyên coi nhẹ. Nó gợi mở về sự quan tâm đến những người xung quanh, và khuyến khích mọi người đánh giá lại những giá trị thực sự quan trọng trong cuộc sống.
**Bằng chứng:**
- **Trải nghiệm cá nhân:** Câu nói thường xuất phát từ những trải nghiệm cá nhân, thể hiện một quá trình học hỏi và nhận thức trong cuộc sống.
- **Nhân văn học:** Câu nói này có thể được áp dụng và thấy thường xuyên trong văn học, nghệ thuật và cuộc sống hàng ngày để nhắc nhở về sự đan xen giữa sự may mắn và sự thiếu thốn.
Với câu nói này, người ta có thể suy ngẫm về sự thay đổi trong cách nhìn nhận cuộc sống và sự biết ơn về những điều mà chúng ta thường xuyên bỏ qua.
x vinh
22/07/2024
( ** ) dùng app à bn
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời