
09/08/2024
09/08/2024
09/08/2024
Trong truyện ngắn "Những chiếc ấm đất" của nhà văn Nguyễn Tuân, hình ảnh nhân vật người ăn mày nổi bật như một biểu tượng sâu sắc của vẻ đẹp và triết lý lãng mạn. Ông cụ Sáu, một nghệ nhân làm ấm đất, tuy già yếu nhưng vẫn giữ được tình yêu say mê đối với nghệ thuật và lòng nhân hậu, cao thượng. Khi đối diện với người ăn mày, ông không chỉ nhìn thấy sự nghèo khó, khốn khổ mà còn nhận ra ở người này một nét đẹp lạ lùng và sự đồng điệu trong tâm hồn. Người ăn mày, tuy vẻ bề ngoài tiều tụy, rách rưới, nhưng trong mắt ông cụ Sáu, người này lại mang một nét gì đó đặc biệt, khiến ông cảm thấy gần gũi, đồng cảm và trân trọng. Cụ Sáu cảm thấy thích thú và tôn trọng người ăn mày không chỉ vì ngoại hình mà còn vì tinh thần tự do, không bị ràng buộc bởi vật chất hay sự ràng buộc xã hội. Hình ảnh người ăn mày trong đoạn trích thể hiện rõ nét phong cách lãng mạn của Nguyễn Tuân, khi mà nhân vật không chỉ được miêu tả qua vẻ bề ngoài mà còn qua chiều sâu tâm hồn và sự phóng khoáng trong tư tưởng, tạo nên một câu chuyện mang đầy tính nhân văn và triết lý sâu sắc.
09/08/2024
“Những chiếc ấm đất” được đăng trên tạp chí Tao đàn số 8 (16/6/1939) kể về thú thưởng trà của cụ Sáu. Một cụ Sáu mê uống trà tàu, nước pha trà phải là nước giếng ngọt tận trên chùa Đồi Mai cụ mới chịu uống. Trong tác phẩm, ở cái xã hội đầy biến động, nơi mà một kẻ ăn mày còn cũng biết thưởng trà, một cụ già rơi vào cảnh bần cùng vẫn đam mê thú thưởng trà và cuộc sống luôn xoay quanh những chiếc ấm đất cũ, nơi mà nghệ thuật của cái đẹp vẫn được thăng hoa. Người Việt xưa nay cũng như người Tàu, luôn có cái thú vui tao nhã gọi là thưởng trà rồi binh trả. Dưỡng như điều đó đã trở thành một nét đẹp truyền thống không thể nào phai nhạt được trong thói quen sống của dân tộc ta. Một thú vui tao nhã không chỉ còn là ở mặt hình thức bên ngoài nữa, mà để cảm được cải sự thanh cao thoát tục của thưởng trà phải có một tâm hồn thực sự say mê và am hiểu đối với trà đạo. Đẩy mới thực sự là cái đẹp truyền thống lưu giữ, thật vậy, là lưu giữ về hình thức lẫn giá trị tâm hồn của những dân thưởng trà. Ở “Những chiếc ấm đất” của Nguyễn Tuân đã đào được tận gốc tinh hoa của sự tinh túy trong trà đạo.
09/08/2024
Trong truyện ngắn "Những chiếc ấm đất" của nhà văn Nguyễn Tuân, hình ảnh nhân vật người ăn mày nổi bật như một biểu tượng sâu sắc của vẻ đẹp và triết lý lãng mạn. Ông cụ Sáu, một nghệ nhân làm ấm đất, tuy già yếu nhưng vẫn giữ được tình yêu say mê đối với nghệ thuật và lòng nhân hậu, cao thượng. Khi đối diện với người ăn mày, ông không chỉ nhìn thấy sự nghèo khó, khốn khổ mà còn nhận ra ở người này một nét đẹp lạ lùng và sự đồng điệu trong tâm hồn. Người ăn mày, tuy vẻ bề ngoài tiều tụy, rách rưới, nhưng trong mắt ông cụ Sáu, người này lại mang một nét gì đó đặc biệt, khiến ông cảm thấy gần gũi, đồng cảm và trân trọng. Cụ Sáu cảm thấy thích thú và tôn trọng người ăn mày không chỉ vì ngoại hình mà còn vì tinh thần tự do, không bị ràng buộc bởi vật chất hay sự ràng buộc xã hội. Hình ảnh người ăn mày trong đoạn trích thể hiện rõ nét phong cách lãng mạn của Nguyễn Tuân, khi mà nhân vật không chỉ được miêu tả qua vẻ bề ngoài mà còn qua chiều sâu tâm hồn và sự phóng khoáng trong tư tưởng, tạo nên một câu chuyện mang đầy tính nhân văn và triết lý sâu sắc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời