Phân tích Thưa thầy của Hữu Thỉnh

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Meera
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

11/08/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Hữu Thỉnh là nhà thơ trưởng thành từ trong quân đội. Ông là nhà thơ viết nhiều, viết hay về những con người ở nông thôn, về mùa thu. “Thưa thầy” là một bài thơ như thế.
Bài thơ được sáng tác năm 1975 khi đất nước mới thống nhất hòa bình. Đó cũng là thời điểm mà các anh bộ đội giải phóng trở về quê hương và đi học tiếp để phục vụ cho công cuộc xây dựng đất nước sau chiến tranh. Bài thơ thể hiện tình cảm biết ơn sâu sắc của người lính đối với người thầy đã dạy dỗ mình.
“Thầy vẫn đứng trên bục giảng
Mái tóc bạc màu sương gió
Giọng nói ấm áp thân thương
Vẫn vang vọng bên tai em”.
Đó chính là hình ảnh người thầy giáo cũ của người lính. Hình ảnh ấy thật đẹp và đầy xúc động. Người thầy vẫn đứng trên bục giảng quen thuộc nhưng giờ đây không phải để dạy học trò tri thức sách vở nữa mà đang truyền đạt kinh nghiệm sống cho những đứa học trò nhỏ của mình. Mái tóc thầy bạc trắng vì tuổi tác, vì nắng mưa dãi dầu, vì lo nghĩ cho học sinh thân yêu. Giọng nói của thầy vẫn ấm áp, thân thương như ngày nào. Tất cả đều rất đỗi thân quen với người lính. Những câu thơ giản dị nhưng lại gợi ra bao nhiêu kỉ niệm đẹp đẽ về người thầy đáng kính.
Người lính nhớ đến những lời dạy bảo ân cần của thầy:
“Ngày xưa thầy dạy môn Toán
Luôn luôn công bằng với mọi người
Khi em bị điểm kém buồn thiu
Thầy an ủi trước mặt mọi người
Nhưng rồi về nhà thầy phạt
Em hiểu rằng thầy vẫn thương em”.
Những lời dạy bảo của thầy ngày xưa khiến cho người lính không thể nào quên. Thầy luôn luôn công bằng với tất cả học sinh, không thiên vị ai. Khi học trò bị điểm kém, thầy không trách mắng mà ngược lại còn an ủi trước mặt mọi người. Nhưng khi về nhà thì thầy lại phạt học trò. Học trò đâu có biết điều đó nên giận dỗi thầy. Giờ đây, khi đã trưởng thành, người lính mới hiểu được tấm lòng của thầy. Thầy làm vậy chỉ muốn học trò cố gắng hơn trong học tập.
Nhớ đến thầy, người lính lại bồi hồi xúc động nhớ về kỷ niệm cùng bạn bè:
“Ôi! Nhớ lắm các bạn ơi
Cùng nhau chia sẻ ngọt bùi
Đôi bạn cùng tiến thi đua
Chung tay xây đắp niềm vui”.
Trong quãng đời cắp sách tới trường, chắc hẳn ai cũng có những người bạn thân thiết. Họ là những người cùng ta chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn. Cùng nhau phấn đấu thi đua học tập. Chính họ đã góp phần tạo nên những năm tháng học trò tràn ngập niềm vui.
Vào những lúc rảnh rỗi, thầy trò thường kể chuyện cho nhau nghe. Thầy kể về những khó khăn vất vả trong cuộc sống. Còn học trò thì kể về ước mơ của bản thân mình. Những câu chuyện ấy giúp gắn kết tình thầy trò thêm thắm thiết. Và giờ đây, khi đã xa cách, người lính lại mong ngóng được gặp lại thầy cô, bạn bè:
“Biết bao giờ chúng tôi về
Gặp lại thầy cô và bạn bè
Để ôn lại những năm qua
Và thăm mái trường xưa dấu yêu”.
Qua bài thơ, người đọc thấy được tình cảm chân thành, tha thiết của nhân vật trữ tình dành cho người thầy của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
You

11/08/2024

Meera

Bài thơ Thưa thầy của nhà thơ Hữu Thỉnh viết năm 1981, lúc đó anh vừa bốn mươi; độ tuổi đã có sự từng trải cuộc sống. Thưa thầy cũng chính là những chiêm nghiệm sống của anh trên đường đời – Con đường bắt đầu từ những dòng kẻ đầu tiên. “Trước ngọn thước là con đường xa tắp”. Ngọn thước của thầy giáo đã chỉ ra một đường thẳng nhưng cuộc đời vốn không đơn giản thế. Giọng thơ điềm tĩnh có chút ngậm ngùi: “Và em tin, qua cay đắng vẫn tin/ Những ngọn suối không làm tan bóng lá”. Hữu Thỉnh thành công khi viết về những thân phận cỡ nhỡ, những hẫng hụt bằng lối thơ mang hồn vía dân gian trong ví von, trong giao cảm.

Thưa thầy là một lời thưa cũng chính là lời tự thú. Anh đã nhận ra: “Đã vấp ngã. Thưa thầy nhiều vấp ngã!/ Chẳng ở đâu xa, ở ngay giữa con người “. Câu thơ tự nhiên uốn khúc bậc thang như những chỗ ngoặt của cuộc đời khi mà: “Đời mau quá, vui buồn chưa kịp cũ”. Chỉ với mau và  đã tạo cho ta một trạng thái chênh vênh tốc độ và đậm nhạt thời gian. Vấp ngã ngay giữa con người là cách nhìn thẩm thấu và sâu sắc nhiều trực cảm. Hữu Thỉnh là thế, anh luôn thổn thức với đời bằng lắng lặng lắng sâu, bằng cách nói dung dị nhưng chạm được lõi hạt nhân tình người nhân hậu. Không phải ngẫu nhiên mà nhà thơ đã hai lần thảng thốt nhắc lại: “Đời mau quá“. Mới biết Thương lượng với thời gian(1)là một bản ký kết hết sức ngặt nghèo và tự nguyện. Nhà thơ đưa ra một vài hình ảnh tương phản. “Tóc thầy khói phủ”chứ không phải là tóc bạc và “Giáo án mong manh” đối với “Bão giật đời thường”. Chỉ vài nét chấm phá chan chứa cảm thông đã vẽ nên chân dung người thầy giáo trong gian khó đời thường. Hai câu thơ ám ảnh nhất trong bài: “Cây trước cửa gió ở ngoài trang vở/ Thầy một mình vật vã với văn chương”, lối nói bỏ ngỏ rất gợi của Hữu Thỉnh đã có hiệu quả tối đa chạm tới cõi trắc ẩn của lòng người. Cây trước cửa chứ không phải ngoài cửa vẫn chịu “Gió ngoài trang vở” có thể là cây đời cây người là cây thầy giáo gieo trồng với tay ra là có thể chạm được rưng rưng màu xanh sự sống với bao hi vọng. Bài học không chỉ khuôn trong trang vở; rõ ràng văn chương đích thực bao giờ cũng hướng tới cuộc đời. Người sáng tạo vật vã đã đành, người chuyển tải qua từng trang giáo án cũng vật vã không kém: “Thầy một mình vật vã với văn chương”. Tôi nghĩ khó có thể thay thế được hai từ nào hay hơn vật vã trong văn cảnh này.

Với bài thơ Thưa thầy nhà thơ chỉ gợi mà không tả, chỉ tâm tình mà không đối thoại. Mở đầu bài thơ là con đường xa tắp bắt đầu từ ngọn thước của thầy thì kết thúc là con đường mưa bão trong bài giảng của thầy. Hành trình của Thưa thầy khép lại bằng tiếng giảng Kiều, một áng văn bất hủ bi thương. “Giở trang Kiều thầy giảng chạnh lòng đau”, đau trong day dứt trong nhận thức để mình sống tốt hơn với niềm tin yêu của thầy giáo. Đúng như Thơ chính là kinh nghiệm sống như nhà thơ Hữu Thỉnh đã từng đúc kết.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
2.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

Meera

11/08/2024

Phan Ngọc Khánh Linh chép i xì mạng thì im mẹ mồm

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved