Thạch Lam là một cây bút tiêu biểu thuộc nhóm Tự lực văn đoàn, ông có sở trường về truyện ngắn. Trong các tác phẩm của mình Thạch Lam luôn hướng ngòi bút về những người dân nghèo khổ với một tấm lòng nhân ái sâu sắc. Truyện ngắn “Hai đứa trẻ” được in trong tập “Nắng trong vườn”, xuất bản năm 1938. Tác phẩm đã thể hiện tài năng nghệ thuật độc đáo của nhà văn qua việc xây dựng hình ảnh thiên nhiên và con người nơi phố huyện nghèo.
Truyện ngắn xoay quanh bức tranh thiên nhiên và cuộc sống của những con người nơi phố huyện. Đó là cảnh chiều tàn nơi phố huyện nghèo, là hình ảnh của chị em Liên và An thức đợi chuyến tàu đêm đi qua. Bức tranh thiên nhiên và cuộc sống của những con người nơi phố huyện được miêu tả bằng những câu văn nhẹ nhàng, giàu chất thơ. Thiên nhiên nơi đây mang vẻ đẹp bình dị, quen thuộc nhưng cũng rất đỗi thơ mộng. Cảnh chợ tàn gợi lên sự nghèo nàn, xơ xác; tiếng trống thu không vang lên như dồn nén bao nỗi buồn, nuối tiếc; âm thanh của tiếng ếch nhái ngoài đồng ruộng, tiếng muỗi vo ve,... tất cả đều gợi lên sự tĩnh lặng đến nao lòng. Cuộc sống của những con người nơi phố huyện cũng thật nghèo khó, họ là những kiếp người nhỏ bé, lầm lũi, đáng thương. Chị Tí ngày mò cua bắt ốc, tối lại dọn hàng nước; bà cụ Thi điên nghiện rượu, bác Siêu bán phở, gia đình bác xẩm mù hát rong kiếm sống qua ngày,... Tất cả đều hiện lên với dáng vẻ mệt mỏi, chán chường. Đặc biệt nhất là hình ảnh của chị em Liên. Hai chị em Liên tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã phải trông coi cửa hàng tạp hóa nhỏ để giúp đỡ mẹ. Liên là cô gái nhạy cảm, tinh tế, biết quan sát và cảm nhận mọi thứ xung quanh. Cô cảm nhận được cái mùi riêng của đất, của quê hương; cảm nhận được nỗi buồn man mác trước thời khắc của ngày tàn; cảm nhận được cuộc sống nghèo khổ của những con người nơi phố huyện;...
Điểm nhìn nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” chính là ở cách mà Thạch Lam sử dụng ngôn ngữ. Ngôn ngữ của Thạch Lam vô cùng giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống thường nhật của người dân lao động. Ông sử dụng nhiều từ láy, từ tượng hình, tượng thanh để gợi tả vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng của nhân vật. Ví dụ như: “chiều êm ả như ru”, “tiếng trống thu không”, “đôi mắt Liên bóng tối ngập đầy dần”,… Cách sử dụng ngôn ngữ này đã góp phần tạo nên sức hấp dẫn cho tác phẩm, khiến người đọc cảm thấy thân thuộc, gần gũi.
Bên cạnh đó, điểm nhìn nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” còn được thể hiện ở cách mà Thạch Lam xây dựng nhân vật. Nhân vật trong truyện của Thạch Lam thường không có tên gọi cụ thể, chỉ được gọi bằng những danh xưng chung chung như: chị Tí, bà cụ Thi, bác Siêu, gia đình bác xẩm,... Điều này giúp cho nhân vật trở nên gần gũi, thân thuộc hơn với người đọc. Ngoài ra, nhân vật trong truyện của Thạch Lam cũng thường mang những nét tính cách đặc trưng, điển hình cho số phận của những con người nghèo khổ trong xã hội đương thời. Chị Tí là một người phụ nữ hiền lành, chịu thương chịu khó, ngày mò cua bắt ốc, tối lại dọn hàng nước để kiếm sống qua ngày. Bà cụ Thi là một người già cả, ốm yếu, nghiện rượu, sống trong cảnh cô đơn, lẻ loi. Bác Siêu là một người đàn ông nghèo khổ, làm nghề bán phở, phải nuôi vợ con. Gia đình bác xẩm là một gia đình nghèo khổ, phải mưu sinh bằng nghề hát rong,... Mỗi nhân vật đều mang trong mình một nỗi niềm riêng, nhưng tất cả đều toát lên vẻ đẹp của tình yêu thương, sự sẻ chia.
Cuối cùng, điểm nhìn nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” còn được thể hiện ở cách mà Thạch Lam xây dựng cốt truyện. Cốt truyện của truyện ngắn “Hai đứa trẻ” khá đơn giản, chỉ xoay quanh những hoạt động thường ngày của chị em Liên và những người dân nơi phố huyện. Tuy nhiên, điều đặc biệt là Thạch Lam đã khéo léo lồng ghép vào đó những chi tiết, hình ảnh mang ý nghĩa biểu tượng. Hình ảnh chuyến tàu đêm đi qua phố huyện là một chi tiết, hình ảnh mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Chuyến tàu đêm là biểu tượng cho khát vọng thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ, tăm tối của những con người nơi phố huyện. Nó cũng là biểu tượng cho ánh sáng của ước mơ, hy vọng.
Như vậy, điểm nhìn nghệ thuật đặc sắc trong truyện ngắn “Hai đứa trẻ” đã góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm. Qua điểm nhìn ấy, Thạch Lam đã tái hiện chân thực bức tranh thiên nhiên và cuộc sống của những con người nơi phố huyện nghèo. Đồng thời, ông cũng gửi gắm thông điệp nhân văn về khát vọng thoát khỏi cuộc sống nghèo khổ, tăm tối của những con người nơi phố huyện.