Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Xuân Diệu là nhà thơ mới nhất trong phong trào Thơ Mới, ông có một nguồn cảm hứng dồi dào trước sự biến đổi của thiên nhiên bốn mùa. Bài thơ Vội Vàng được in trong tập “Thơ Thơ” xuất bản năm 1938 là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho hồn thơ đầy yêu đời, ham sống nhưng cũng đầy lo âu của Xuân Diệu. Mở đầu bài thơ, Xuân Diệu đã thể hiện khát vọng mãnh liệt của mình về cuộc sống: “Tôi muốn tắt nắng đi Cho màu đừng nhạt mất; Tôi muốn buộc gió lại Cho hương đừng bay đi.” Nhà thơ sử dụng đại từ nhân xưng “tôi” để khẳng định cái tôi cá nhân độc đáo của mình. Điệp ngữ “tôi muốn” cùng với các động từ mạnh như “tắt”, “buộc” đã nhấn mạnh ước muốn mãnh liệt đó. Nhà thơ muốn tắt nắng để màu không phai nhạt, muốn buộc gió để hương hoa không bay đi. Đó đều là những thứ đẹp đẽ mà nhà thơ muốn níu giữ thời gian để tận hưởng hết vẻ đẹp của nó. Tiếp theo, nhà thơ đã vẽ ra bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống: “Của ong bướm này đây tuần tháng mật; Này đây hoa của đồng nội xanh rì; Này đây lá của cành tơ phơ phất; Của yến anh này đây khúc tình si; Và này đây ánh sáng chớp hàng mi; Mỗi buổi sớm thần Vui hằng gõ cửa; Tháng giêng ngon như một cặp môi gần; Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa: Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.” Bằng việc sử dụng biện pháp tu từ liệt kê kết hợp với các từ “này đây”, “của…” đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân tươi đẹp, căng tràn nhựa sống. Mùa xuân mang đến cho con người niềm vui, hạnh phúc, khiến cho tâm hồn con người trở nên lâng lâng, nhẹ nhàng hơn bao giờ hết. Nhưng bên cạnh đó, nhà thơ còn bày tỏ nỗi băn khoăn, tiếc nuối khi nhận ra rằng: “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua, Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già, Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.” Thời gian vẫn cứ trôi qua một cách vô tình, chẳng ai có thể níu kéo được. Vì vậy, nhà thơ đã tự nhủ lòng mình phải biết trân trọng từng phút giây của tuổi trẻ, của cuộc đời: “Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn, Nếu tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại! Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi, Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời.” Điệp ngữ “xuân” cùng với câu hỏi tu từ đã nhấn mạnh sự chảy trôi của thời gian. Tuổi trẻ chỉ đến một lần duy nhất trong đời, nếu không biết trân trọng thì sau này sẽ hối hận cả đất trời. Qua bài thơ Vội Vàng, ta thấy được một hồn thơ yêu đời, tha thiết với cuộc sống của Xuân Diệu.
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.