Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Bài thơ “Gửi hương cho gió” của Xuân Diệu được viết theo thể thơ bảy chữ rất gần với thể thơ lục bát quen thuộc của dân tộc ta. Bài thơ đã khắc họa vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình khi đứng trước mùa xuân tươi đẹp. Trước thiên nhiên đất trời đang vào xuân, tác giả sử dụng những tính từ chỉ màu sắc để miêu tả sự sống căng tràn trong từng cảnh vật. Đó là màu xanh non biếc rờn của cành lá, màu trắng tinh khôi của hoa lê lại càng làm nổi bật sức sống mãnh liệt của mùa xuân. Trong khung cảnh thiên nhiên ấy, hình ảnh cô gái xuất hiện mang theo vẻ đẹp thanh khiết, trong sáng và đầy cuốn hút. Cô gái trở thành trung tâm, là linh hồn của bức tranh mùa xuân. Vẻ đẹp của nàng khiến lòng người xao xuyến, rung động. Tác giả đã sử dụng hàng loạt các động từ mạnh như “xốn xang”, “thèm”, “đau” để diễn tả cảm xúc của nhân vật trữ tình. Đó là nỗi nhớ da diết, cháy bỏng, luôn thường trực trong trái tim của chàng trai. Nỗi nhớ ấy khiến chàng trai muốn ôm trọn lấy nàng, hòa quyện cùng nàng để tận hưởng trọn vẹn khoảnh khắc hạnh phúc, ngọt ngào. Câu thơ cuối cùng gợi ra một không gian mênh mông, rộng lớn nhưng cũng thật tĩnh lặng. Chàng trai vẫn say đắm trong giấc mộng về tình yêu đôi lứa. Có thể thấy rằng, bài thơ “Gửi hương cho gió” đã khắc họa thành công vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình. Qua đó, chúng ta cũng cảm nhận được tình yêu cuộc sống tha thiết của nhà thơ Xuân Diệu.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
3.0/5(2 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.