Con Chó Xấu Xí là một truyện ngắn đặc sắc của nhà văn Kim Lân, được in lần đầu vào năm 1962. Tác phẩm này đã thể hiện rõ nét tài năng viết truyện ngắn xuất sắc của ông. Trong đó, nghệ thuật kể chuyện chính là yếu tố nổi bật nhất, góp phần tạo nên thành công cho câu chuyện.
Truyện ngắn Con Chó Xấu Xí xoay quanh nhân vật chính là con chó, từ khi nó còn nhỏ đến lúc trưởng thành. Ban đầu, nó có tên là Vàng - một cái tên rất đẹp và đáng yêu. Tuy nhiên, sau khi lớn lên, ngoại hình của nó lại không được như vậy. Nó bị liệt vào loại “khố rách áo ôm” và thường xuyên bị lũ trẻ trêu chọc. Cuối cùng, nó trở nên hung dữ và luôn tìm cách trả thù những kẻ đã làm hại mình.
Nghệ thuật kể chuyện trong Con Chó Xấu Xí được thể hiện qua nhiều phương diện khác nhau. Trước hết, tác giả đã sử dụng ngôi kể thứ ba để kể chuyện. Điều này giúp cho người đọc có thể dễ dàng theo dõi diễn biến của câu chuyện và hiểu rõ hơn về suy nghĩ, cảm xúc của các nhân vật. Bên cạnh đó, tác giả cũng đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi với đời sống hàng ngày để miêu tả các sự kiện, tình tiết trong câu chuyện. Nhờ vậy, người đọc có thể dễ dàng tiếp cận và đồng cảm với các nhân vật trong truyện.
Một điểm nổi bật nữa trong nghệ thuật kể chuyện của Con Chó Xấu Xí là việc tác giả đã xây dựng thành công nhân vật trung tâm - con chó. Nhân vật này được miêu tả chi tiết từ ngoại hình, tính cách đến hành động. Qua lời kể của tác giả, người đọc có thể thấy được sự đáng thương, bất hạnh của con chó khi phải chịu đựng sự ghẻ lạnh, xa lánh của mọi người. Đồng thời, họ cũng cảm nhận được sự dũng cảm, kiên cường của nó khi dám đứng lên chống lại những kẻ đã làm hại mình.
Ngoài ra, tác giả cũng đã sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật khác để tăng sức hấp dẫn cho câu chuyện. Ví dụ như, tác giả đã sử dụng phép so sánh để miêu tả vẻ ngoài của con chó. Ông đã ví nó như một “chú gấu bông bị bỏ rơi”, khiến người đọc cảm thấy xót xa trước số phận bất hạnh của nó. Hay, tác giả đã sử dụng phép ẩn dụ để nói về ý nghĩa của câu chuyện. Ông đã ví con chó như một đứa trẻ mồ côi, bị xã hội ruồng bỏ. Câu chuyện là tiếng kêu cứu của những đứa trẻ bất hạnh, mong muốn được xã hội quan tâm, chăm sóc.
Tổng kết lại, nghệ thuật kể chuyện trong Con Chó Xấu Xí đã góp phần tạo nên thành công cho câu chuyện. Bằng việc sử dụng ngôi kể thứ ba, ngôn ngữ giản dị, gần gũi với đời sống hàng ngày, phép so sánh, ẩn dụ,... tác giả đã khắc họa thành công nhân vật trung tâm - con chó, đồng thời gửi gắm thông điệp sâu sắc về cuộc sống.