
21/10/2024
21/10/2024
Câu 1: Đoạn trích được viết theo thể thơ tự do.
Câu 2: Phép liệt kê được sử dụng trong khổ thơ thứ nhất của đoạn trích là: "con vấp ngã, con ốm đau, con khóc quấy".
Câu 3: Hai dòng thơ: “mẹ sinh ra con giống như thân cây nảy mầm một chiếc lá
đã có gốc rễ lo vun trồng…”
gợi lên hình ảnh mẹ như cái gốc, cái rễ của một thân cây nuôi dưỡng, bảo vệ và che chở cho đứa con – chiếc lá non nớt. Hình ảnh này biểu thị cho sự yêu thương vô điều kiện và sự hy sinh của mẹ dành cho con. Mẹ luôn là nguồn sống, là nền tảng vững chắc để con trưởng thành và phát triển.
Câu 4: Ở vị trí của một người con, điều đó có thể cảm thông chứ không đáng chê trách. Đôi khi, trong quá trình trưởng thành, con cái có thể cảm thấy khó chịu trước sự ân cần hay lo lắng quá mức của cha mẹ, nhất là khi chúng muốn khẳng định sự độc lập. Tuy nhiên, đó chỉ là những cảm xúc nhất thời, và với sự trưởng thành, con cái thường sẽ nhận ra và trân trọng hơn tình yêu thương của cha mẹ.
Câu 5:
Cha mẹ là người đã sinh ra, nuôi nấng và bảo vệ chúng ta từ khi còn nhỏ, giống như cây gốc vững chãi nuôi dưỡng những chiếc lá non. Chính vì vậy, con cái cần có thái độ biết ơn, trân trọng và yêu thương cha mẹ. Chúng ta không nên chỉ nghĩ về bản thân, mà cần hiểu và cảm thông cho sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ. Trong cuộc sống hiện đại, nhiều người trẻ bận rộn với công việc và cuộc sống cá nhân mà quên đi trách nhiệm quan tâm, chăm sóc và dành thời gian cho cha mẹ. Là con cái, chúng ta không chỉ cần tôn trọng, vâng lời mà còn phải biết san sẻ niềm vui, nỗi buồn với cha mẹ, đồng thời luôn giữ gìn và phát huy giá trị gia đình, là nơi tình cảm cha mẹ và con cái mãi mãi là chỗ dựa vững chắc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
26 phút trước
1 giờ trước
Top thành viên trả lời