### So sánh hai đoạn thơ "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điềm và "Đất nước" của Tạ Hữu Yên
Trong nền thơ ca Việt Nam hiện đại, hai tác phẩm "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điềm và "Đất nước" của Tạ Hữu Yên đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Cả hai đoạn thơ đều thể hiện tình yêu quê hương, đất nước, nhưng mỗi tác giả lại có cách tiếp cận và thể hiện cảm xúc riêng biệt.
**Đề tài và cảm hứng**
Đoạn thơ "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điềm mở đầu bằng hình ảnh đất nước đã có từ lâu, gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ. Tác giả sử dụng hình ảnh cụ thể như "miếng trầu", "cái keò, cái cột" để khắc họa sự gắn bó giữa con người và đất nước. Đất nước không chỉ là một khái niệm trừu tượng mà còn là những hình ảnh cụ thể, gần gũi, thân thuộc trong đời sống hàng ngày. Cảm hứng trong đoạn thơ này mang tính chất tự hào, khát vọng và gắn liền với lịch sử, văn hóa dân tộc.
Ngược lại, trong "Đất nước" của Tạ Hữu Yên, cảm hứng chủ đạo lại là nỗi đau và sự mất mát. Tác giả không chỉ nói về vẻ đẹp của đất nước mà còn thể hiện nỗi đau của những người mẹ tiễn con ra trận, những người đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Hình ảnh "giọt đàn bầu nghe dịu nỗi đau của mẹ" hay "ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ" thể hiện sự trăn trở, lo lắng của người mẹ, đồng thời cũng là nỗi đau chung của dân tộc. Cảm hứng trong đoạn thơ này mang tính chất trữ tình, sâu lắng và đầy cảm xúc.
**Nhân vật trữ tình**
Nhân vật trữ tình trong "Mặt đường khát vọng" là một người trẻ, đang trên hành trình khám phá và nhận thức về đất nước. Họ không chỉ là người chứng kiến mà còn là người tham gia vào quá trình xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Hình ảnh "đất nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc" thể hiện sự tự hào về sức mạnh của dân tộc, sự trưởng thành của đất nước qua từng giai đoạn lịch sử.
Trong khi đó, nhân vật trữ tình trong "Đất nước" của Tạ Hữu Yên lại là một người mẹ, một biểu tượng cho những người phụ nữ Việt Nam chịu đựng nỗi đau mất mát trong chiến tranh. Họ là những người âm thầm hy sinh, chịu đựng để bảo vệ quê hương. Sự lặng im của người mẹ trong thơ Tạ Hữu Yên không chỉ là nỗi đau cá nhân mà còn là nỗi đau chung của cả dân tộc. Điều này tạo nên một chiều sâu cảm xúc, khiến người đọc cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng của những người phụ nữ trong cuộc chiến giành độc lập.
**Kết luận**
Tóm lại, cả hai đoạn thơ "Mặt đường khát vọng" của Nguyễn Khoa Điềm và "Đất nước" của Tạ Hữu Yên đều thể hiện tình yêu quê hương, đất nước nhưng từ những góc nhìn khác nhau. Nguyễn Khoa Điềm mang đến một cái nhìn lạc quan, tự hào về sự trưởng thành của đất nước, trong khi Tạ Hữu Yên lại khắc họa nỗi đau và sự hy sinh của con người trong cuộc chiến. Qua đó, cả hai tác giả đã góp phần làm phong phú thêm bức tranh thơ ca Việt Nam, thể hiện sâu sắc tâm tư, tình cảm của người dân đối với quê hương, đất nước.