câu 1: - Thể thơ : lục bát
- Cách gieo vần chủ yếu là vần chân
câu 2: Trong khổ thơ thứ hai của bài "Chiều Xuân", Anh Thơ đã sử dụng các hình ảnh và từ ngữ để thể hiện nỗi nhớ về trường xưa. Những chi tiết như "cỏ non tràn biếc cỏ" và "đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ" tạo nên không gian yên bình và tĩnh lặng, gợi lên cảm giác thanh thản và nhẹ nhàng. Hình ảnh này có thể được hiểu là sự hồi tưởng về thời kỳ học sinh tươi đẹp và vô tư, khi mọi người còn trẻ trung và chưa phải lo lắng nhiều đến cuộc sống. Từ ngữ như "vu vơ" và "thơ thẩn" cũng góp phần tăng cường hiệu quả biểu đạt cho đoạn văn, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tâm trạng của nhân vật chính.
câu 3: Trong hai câu thơ "Nắng nghịch ngầm giấu nét chữ xinh tươi/ Mưa hờn dỗi tìm mấy ngày chẳng thấy", tác giả sử dụng biện pháp nhân hóa để miêu tả nắng và mưa như những sinh vật có cảm xúc, hành động giống con người.
- Nhân hóa nắng: Tác giả dùng động từ "nghịch ngầm" - hành động thường thấy ở trẻ em để miêu tả nắng. Nắng không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn được ví như một đứa trẻ tinh nghịch, thích đùa giỡn với mọi thứ xung quanh. Điều này tạo nên hình ảnh nắng vui tươi, đầy sức sống, mang đến sự ấm áp cho bức tranh thiên nhiên.
- Nhân hóa mưa: Tác giả dùng động từ "hờn dỗi" - trạng thái tâm lý của con người để miêu tả mưa. Mưa không chỉ là hiện tượng thời tiết mà còn được ví như một cô gái đang giận dữ, khó chịu vì không thể tìm thấy đối tượng yêu thương. Sự hờn dỗi của mưa tạo nên bầu không khí buồn bã, u ám, gợi lên nỗi nhớ nhung da diết.
Biện pháp nhân hóa đã góp phần tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ. Nó giúp người đọc dễ dàng hình dung cảnh sắc thiên nhiên mùa xuân với nắng vàng rực rỡ, mưa phùn nhẹ nhàng, tạo nên một khung cảnh đẹp đẽ, lãng mạn. Đồng thời, nó cũng thể hiện tâm trạng của con người khi đón nhận vẻ đẹp của thiên nhiên, vừa vui sướng, phấn khởi, vừa nuối tiếc, lưu luyến.
câu 4: Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là tình yêu thiên nhiên, quê hương đất nước.
câu 5: Mạch cảm xúc của bài thơ là sự kết hợp giữa hai yếu tố chính: miêu tả cảnh vật mùa xuân và tình yêu quê hương đất nước. Bài thơ bắt đầu bằng việc miêu tả khung cảnh mùa xuân với hình ảnh mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng, đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi, quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời. Những chi tiết này tạo nên một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, thanh bình và yên tĩnh. Tuy nhiên, ẩn sau đó là nỗi buồn man mác của tác giả khi nhìn thấy vẻ đẹp của quê hương đang dần phai nhạt theo thời gian.
câu 6: Chủ đề: Bức tranh thiên nhiên mùa xuân thanh bình yên ả nơi làng quê Bắc Bộ.
- Căn cứ vào nội dung chính được thể hiện xuyên suốt tác phẩm.
câu 7: Bài thơ "Chiều Xuân" của Anh Thơ đã mang lại cho tôi nhiều cảm xúc sâu sắc về vẻ đẹp thanh bình và yên tĩnh của làng quê Việt Nam vào mùa xuân. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tinh tế để miêu tả cảnh vật tự nhiên như mưa, bến, dòng sông, quán tranh, cỏ non, đàn sáo, cánh bướm, trâu bò, lúa xanh, và cò con. Những hình ảnh này tạo nên một bức tranh sống động về sự tươi mới và sức sống của thiên nhiên. Bài thơ cũng gợi lên tình yêu và niềm tự hào đối với quê hương. Tôi cảm nhận được sự trân trọng và tôn vinh mà tác giả dành cho vùng đất thân thương này. Ngoài ra, bài thơ còn truyền tải thông điệp về sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Hình ảnh những chú trâu bò thong thả gặm cỏ, những đàn chim bay lượn tự do, và những bông hoa nở rộ đều phản ánh mối quan hệ mật thiết giữa con người và môi trường xung quanh. Từ bài thơ này, tôi học được rằng chúng ta cần phải bảo vệ và chăm sóc thiên nhiên, bởi vì nó là nguồn sống và hạnh phúc của chúng ta.
câu 8: Bài thơ Chiều Xuân là bức tranh thiên nhiên mùa xuân thanh bình yên ả nơi làng quê thân thương. Cảnh vật như được lọc qua ánh sáng dịu nhẹ, thoáng buồn của buổi chiều xuân. Trong đó nổi bật lên hình ảnh thiếu nữ đang chăm chỉ lao động. Khung cảnh chiều xuân mang vẻ đẹp đặc trưng của không gian làng quê Bắc Bộ với bến nước con đò, quán nước - những thứ đã quá quen thuộc với người dân. Không gian rộng lớn nhưng tĩnh lặng đến lạ thường. Con đò nằm im lìm, quán nước vắng khách, dòng sông lững lờ trôi... Tất cả đều rất đỗi yên bình. Nhưng sự sống vẫn hiện hữu khắp mọi nơi. Trên mặt nước sông trong trẻo, có thể nhìn thấy cả những đám rong rêu mọc dưới đáy sông, những chú cá nhỏ đang tung tăng bơi lội. Những bông lau ven bờ khẽ đung đưa theo làn gió mát lành của mùa xuân. Bức tranh thiên nhiên chiều xuân thật đẹp đẽ biết bao!
câu 9: Bài thơ Chiều Xuân là bức tranh thiên nhiên mùa xuân với vẻ đẹp bình dị, quen thuộc, tĩnh lặng và thanh bình ở vùng nông thôn Việt Nam vào thời điểm cuối xuân. Bài thơ đã vẽ lên một khung cảnh chiều xuân với những hình ảnh đặc trưng như mưa bụi, bến nước, dòng sông, quán tranh, hoa xoan, đường đê, cỏ non, trâu bò, cánh bướm, lúa, cò trắng,... Tất cả những hình ảnh đó đều mang nét đẹp giản dị, mộc mạc nhưng cũng rất đỗi nên thơ của làng quê Bắc Bộ. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo như nhân hóa, so sánh, điệp ngữ,... để tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt. Nhờ vậy, người đọc có thể dễ dàng hình dung được khung cảnh thiên nhiên buổi chiều xuân yên bình, thơ mộng. Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện tình yêu thiên nhiên, quê hương đất nước sâu sắc của nhà thơ Anh Thơ.
câu 10: Bài thơ Chiều Xuân là bức tranh thiên nhiên mùa xuân yên bình, tĩnh lặng nơi làng quê Bắc Bộ. Dưới ngòi bút tài tình của Anh Thơ, cảnh vật hiện lên thật sinh động với màu sắc hài hòa, đường nét cân đối, nhịp điệu khoan thai. Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả cảnh vật như có tâm hồn, có linh hồn. Những hình ảnh quen thuộc của làng quê Việt Nam được tác giả khắc họa một cách tinh tế, gợi lên vẻ đẹp thanh bình, yên ả của cuộc sống thôn dã. Bài thơ cũng thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của nhà thơ. Qua đó, ta thấy được tài năng nghệ thuật của Anh Thơ và tình yêu quê hương đất nước sâu sắc của bà.