câu 1: Đoạn trích trên viết về vấn đề nạn mại dâm thời Pháp thuộc.
câu 2: Một số biện pháp đặc trưng của thể loại phóng sự được Vũ Trọng Phụng sử dụng trong đoạn trích:
- Sử dụng ngôn ngữ đối thoại trực tiếp: "Mày không muốn nhận tao làm chồng bà này tên ở khai sinh là gì không rõ; cái xã hội các me ở thị cầu cứ gọi là bà kiểm lâm thì tôi cũng đành cứ gọi là bà kiểm lâm."
- Sử dụng lời kể theo ngôi thứ nhất: "Tôi, tôi đã thấy một cái mặt... hai cái mặt như thế đấy!"
- Sử dụng chi tiết cụ thể, chân thực: "bà kiểm lâm gục đầu xuống bàn một lúc lâu. Tôi tưởng bà ta khóc. Nhưng khi bà ta ngẩng lên, nét mặt chỉ thoáng mấy nét bơ thờ..."
câu 3: Hình tượng nhân vật me Tây Kiểm Lâm hiện lên qua đoạn trích là một người phụ nữ bất hạnh, chịu nhiều tổn thương và mất mát trong cuộc sống. Bà từng trải qua nhiều biến cố, từ việc bị phản bội trong hôn nhân đến việc phải đối mặt với bạo lực gia đình. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là bà luôn giữ vững tinh thần kiên cường và quyết tâm vượt qua khó khăn. Mặc dù đã trải qua nhiều đau đớn và thất vọng, bà vẫn giữ được niềm tin vào bản thân và hy vọng vào tương lai tốt đẹp hơn.
câu 4: Thái độ và sự đánh giá của tác giả Vũ Trọng Phụng đối với "Kỹ nghệ lấy Tây" qua đoạn trích trên là phê phán, châm biếm, mỉa mai, đả kích gay gắt. Tác giả sử dụng ngôn ngữ sắc bén, hình ảnh ẩn dụ, so sánh để vạch trần bản chất xấu xa, tàn bạo của xã hội thực dân nửa phong kiến. Ông lên án thói hư tật xấu, sự bất công, phân biệt giai cấp, đồng thời khẳng định phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
câu 5: Đoạn trích "Kỹ Nghệ Lấy Tây" của Vũ Trọng Phụng là một tác phẩm văn học đầy sức sống và ý nghĩa. Tác giả đã khéo léo miêu tả cuộc sống của những người phụ nữ Việt Nam trong thời kỳ Pháp thuộc, đặc biệt là những người phụ nữ đã chọn con đường "lấy tây" để mưu sinh.
Tác phẩm mở đầu bằng hình ảnh của bà Kiểm Lâm, một người phụ nữ xinh đẹp và tài năng nhưng đã trải qua nhiều biến cố trong cuộc đời. Bà đã từng kết hôn với một người đàn ông giàu có, nhưng cuối cùng lại rơi vào cảnh ly dị và trở nên nghèo khó. Để nuôi sống bản thân và gia đình, bà đã quyết định theo đuổi nghề "lấy tây".
Vũ Trọng Phụng đã thông qua lời kể của bà Kiểm Lâm để tái hiện lại cuộc sống khắc nghiệt và bất công đối với những người phụ nữ trong thời đại đó. Họ bị coi thường, bị lợi dụng và thậm chí bị bạo hành. Tuy nhiên, bà Kiểm Lâm không chấp nhận số phận và luôn đấu tranh để tồn tại.
Một điểm nhấn quan trọng trong tác phẩm là mối quan hệ phức tạp giữa bà Kiểm Lâm và những người đàn ông mà bà đã kết hôn hoặc hẹn hò. Những người đàn ông này đều mang trong mình những bí mật và mâu thuẫn riêng, tạo nên một mạng lưới rối ren và đầy kịch tính.
Ngoài ra, tác phẩm còn đề cập đến vấn đề đạo đức và luân lý trong xã hội. Bà Kiểm Lâm đã phải đối mặt với sự phê phán và chỉ trích từ phía cộng đồng, nhưng bà vẫn kiên cường và không ngừng nỗ lực để vượt qua khó khăn.
Cuối cùng, tác phẩm khép lại với hình ảnh của bà Kiểm Lâm, người vẫn đang tiếp tục chiến đấu để giành lấy hạnh phúc và tự do cho chính mình. Qua đó, tác giả gửi gắm thông điệp về sự kiên nhẫn, nghị lực và niềm tin vào khả năng thay đổi vận mệnh của con người.