Khánh Ngọc Nguyễn Hình ảnh "em" trong bài thơ "Gửi em dưới quê làng" của Hồ Ngọc Sơn không chỉ là một cô gái cụ thể mà còn là biểu tượng của vẻ đẹp hồn nhiên, trong sáng của người con gái nông thôn Việt Nam. "Em" hiện lên với vẻ đẹp giản dị, gần gũi qua những chi tiết đời thường: mái tóc "đen nhánh", đôi mắt "thương mến", nụ cười "rạng rỡ". Tuy nhiên, vẻ đẹp ấy không chỉ dừng lại ở hình thức bên ngoài. Qua những câu thơ, ta cảm nhận được tâm hồn trong sáng, tình cảm chân thành của "em". Tình yêu quê hương, đất nước được thể hiện một cách tự nhiên, không màu mè, sáo rỗng. "Em" yêu mến những cánh đồng lúa, dòng sông quê hương, những con người thân quen. Sự hồn nhiên, trong sáng ấy chính là sức hút, là điểm nhấn tạo nên vẻ đẹp thuần khiết của nhân vật. "Em" không chỉ là đối tượng mà còn là nguồn cảm hứng, là động lực cho tình cảm của người viết. Hình ảnh "em" góp phần làm nên vẻ đẹp trữ tình, sâu lắng của bài thơ, khơi gợi những xúc cảm đẹp đẽ về tình yêu quê hương, đất nước và tình người.