phần:
câu 1: - Thể thơ tự do.- Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm.- Đề tài: Tình yêu quê hương đất nước.- Hiệu quả của phép tu từ nhân hoá:+ Làm cho câu thơ trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.+ Hình ảnh vầng trăng được miêu tả như một con người có tâm hồn, biết chia sẻ với nỗi lòng của người chiến sĩ.+ Qua đó, tác giả bộc lộ niềm vui sướng khi gặp lại vầng trăng sau nhiều năm xa cách.+ Đồng thời, cũng khẳng định vẻ đẹp bất tử của vầng trăng, của quá khứ nghĩa tình.
phần:
câu 2: . Chỉ ra dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích: Thể thơ tự do Phương thức biểu đạt: Biểu cảm Đề tài của bài thơ: Tình yêu quê hương đất nước qua hình ảnh người lính Trình bày hiệu quả của phép tu từ nhân hóa trong khổ thơ cuối: - Phép nhân hoá được sử dụng trong câu thơ "Bỗng ngời ngời chóp núi" đã làm nổi bật vẻ đẹp rực rỡ, tráng lệ của ánh trăng trên đỉnh núi. Hình ảnh này gợi liên tưởng đến sự soi sáng, dẫn đường của vầng trăng đối với người lính. Sự kết hợp giữa hai yếu tố "ngời ngời" và "chóp núi" đã tạo nên một bức tranh đêm trăng đầy ấn tượng, vừa hùng vĩ, vừa lãng mạn. Hiệu quả của phép nhân hoá trong câu thơ này là tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ, giúp người đọc dễ dàng hình dung được vẻ đẹp của ánh trăng trên đỉnh núi. Đồng thời, nó còn góp phần thể hiện tâm trạng vui tươi, phấn khởi của người lính khi được ngắm nhìn vầng trăng trên đỉnh núi cao. Nêu sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong đoạn trích: Nhân vật trữ tình trong đoạn trích có sự vận động cảm xúc từ buồn bã, cô đơn sang vui tươi, lạc quan. Ban đầu, nhân vật trữ tình đứng trên đỉnh núi cao, nhìn xuống cảnh vật bên dưới, thấy mình như bị tách biệt khỏi thế giới. Điều này khiến nhân vật cảm thấy buồn bã, cô đơn. Tuy nhiên, sau đó, nhân vật lại bắt gặp hình ảnh vầng trăng trên đỉnh núi. Ánh trăng tỏa sáng rực rỡ, mang đến cho nhân vật cảm giác ấm áp, vui tươi. Nhân vật cảm nhận được sự gần gũi, thân thuộc của vầng trăng, giống như một người bạn tri kỷ. Từ đó, nhân vật trở nên lạc quan, yêu đời hơn. Suy nghĩ về mối quan hệ giữa thiên nhiên và người lính: Thiên nhiên và người lính luôn có mối quan hệ gắn bó mật thiết. Người lính thường phải sống và chiến đấu trong điều kiện khắc nghiệt của thiên nhiên. Thiên nhiên không chỉ là nơi trú ẩn, che chở mà còn là nguồn động viên, tiếp thêm sức mạnh cho người lính. Ngược lại, người lính cũng có vai trò bảo vệ thiên nhiên, giữ gìn môi trường sống cho muôn loài. Mối quan hệ này thể hiện tinh thần đoàn kết, tương trợ lẫn nhau giữa con người và thiên nhiên. Nó cũng khẳng định ý nghĩa to lớn của cuộc sống hòa bình, độc lập.