02/01/2025
01/06/2025
Câu 1:
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người con xa quê.
Câu 2:
Một số hình ảnh miêu tả dấu quê trong bài thơ là:
Câu 3:
Phép hoán dụ “bàn chân nhẵn Bắc, Nam” chỉ hình ảnh người con đi nhiều nơi, trải nghiệm nhiều vùng đất.
Tác dụng: Làm nổi bật hình ảnh người con xa quê, đã đi khắp nơi nhưng vẫn luôn nhớ về quê hương giản dị, thân thương.
Thể hiện sâu sắc nỗi nhớ quê và tình yêu quê hương da diết.
Câu 4:
Bài thơ thể hiện nỗi nhớ thương tha thiết của người con xa quê với những hình ảnh bình dị, mộc mạc của quê hương. Đó là những “dấu quê” in đậm trong tâm hồn, là cội nguồn yêu thương nâng bước người đi trên đường đời.
Câu 5:
Quê hương tooi là một vùng quê yên bình với cánh đồng lúa bát ngát, con sông nhỏ uốn quanh làng và những hàng cau cao vút. Nhớ tiếng gà gáy mỗi sáng, nhớ những buổi chiều chăn trâu, tắm sông cùng bạn bè. Mùi rơm mới, vị canh rau ngót mẹ nấu là những hương vị không bao giờ quên. Quê tôi dẫu không có gì sang trọng, nhưng luôn là nơi đem lại cảm giác bình yên và ấm áp nhất. Mỗi khi đi xa, tôi luôn mang theo trong tim những dấu ấn quê hương giản dị mà sâu đậm ấy.
02/01/2025
Diệu Linh Câu 1:
Nhân vật trữ tình trong bài thơ là tác giả, hoặc có thể coi là một "tôi" trữ tình đại diện cho tác giả, đang thể hiện những cảm xúc, suy tư và hoài niệm về quê hương, về những kỷ niệm, và tình cảm sâu nặng đối với nơi chôn rau cắt rốn.
Câu 2:
Những hình ảnh miêu tả dấu quê trong bài thơ bao gồm:
Câu 3:
Tác dụng của phép tu từ hoán dụ trong dòng thơ:
"Bàn chân nhẵn Bắc, Nam rồi
Thương về cái cổng các ngồi dầm mưa!"
Câu 4:
Nội dung cơ bản của bài thơ là một cuộc hành trình trở về với quê hương, nơi có những ký ức, hình ảnh, âm thanh và tình cảm gắn bó sâu sắc với nhân vật trữ tình. Qua bài thơ, tác giả thể hiện nỗi nhớ quê hương, niềm yêu thương với đất làng, nơi có những giá trị giản dị mà thiêng liêng. Hình ảnh quê hương không chỉ là nơi chốn mà còn là biểu tượng của tình cảm, của cội nguồn không thể nào quên. Câu 5:
Dấu ấn về quê hương của tôi không chỉ là những hình ảnh đẹp đẽ, mà còn là những cảm xúc sâu sắc, khó quên. Quê hương tôi là nơi có những buổi sáng tinh mơ, khi màn sương còn vương trên từng ngọn cỏ, là những tia nắng đầu tiên chiếu sáng trên những mái nhà tranh vách lá. Mùi đất, mùi cỏ thơm ngào ngạt, lan tỏa trong không khí, khiến tôi cảm thấy như được chào đón mỗi khi quay về. Tôi nhớ những buổi chiều tà, khi nắng xiên qua những tán cây cổ thụ, những con đường làng mờ dần trong ánh hoàng hôn, tôi ngồi bên hiên nhà, lắng nghe tiếng gió thổi xào xạc qua những rặng tre, tiếng chim về tổ, tất cả hòa quyện tạo nên một không gian yên bình đến lạ. Quê tôi có những cánh đồng lúa xanh bát ngát, những chiếc thuyền nhỏ xuôi ngược trên dòng sông hiền hòa. Những đêm trăng sáng, tôi cùng bạn bè ngồi bên bờ ao, nhìn những con cá đớp bóng trăng, hay cùng nhau đuổi bắt đom đóm. Mỗi lần về quê, tôi lại được thưởng thức những món ăn giản dị nhưng đậm đà tình quê, như bát canh mồng tơi, món rau muống luộc chấm mắm tôm, hay những quả chuối chín mọng sau vườn. Quê hương tôi cũng là nơi tôi đã chứng kiến bao đổi thay, nhưng nó vẫn giữ nguyên vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của riêng mình. Dù có đi đâu xa, mỗi lần nhớ về quê, tôi lại cảm nhận được sự ấm áp, thân thương mà chỉ quê hương mới mang lại. Những hình ảnh đó, những kỷ niệm đó, luôn sống mãi trong tôi, là nguồn động viên lớn lao giúp tôi vững bước trên con đường đời, để luôn nhớ về cội nguồn, nơi có tình yêu thương vô bờ bến.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời