20/01/2025

20/01/2025
20/01/2025
Bài thơ "Mộ" (Chiều tối) của Hồ Chí Minh là một bức tranh thu nhỏ về cuộc sống nơi núi rừng trong thời gian Người bị giam cầm. Vẻ đẹp của bài thơ không chỉ nằm ở những hình ảnh chân thực, giản dị mà còn ở tấm lòng nhân ái, tinh thần lạc quan của Bác. Khung cảnh chiều tối được phác họa bằng vài nét chấm phá: "Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ/ Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không". Hai câu thơ gợi lên một không gian tĩnh lặng, bao la của núi rừng. Hình ảnh cánh chim mỏi mệt trở về tổ ấm và chòm mây lững lờ trôi trên bầu trời cao rộng đã diễn tả một cách tinh tế quy luật của tự nhiên, đồng thời cũng gợi lên nỗi cô đơn, nhớ nhà của người tù nơi đất khách.Tuy nhiên, điểm sáng của bài thơ lại nằm ở hai câu cuối: "Cô em xóm núi xay ngô tối/ Xay hết, lò than đã rực hồng". Hình ảnh cô gái xay ngô trong ánh lửa bập bùng của lò than đã xua tan đi cái tĩnh lặng, cô đơn của buổi chiều tà. Ánh lửa ấm áp không chỉ sưởi ấm không gian mà còn sưởi ấm cả lòng người, mang đến một cảm giác ấm áp, gần gũi và hy vọng. Vẻ đẹp của bài thơ còn nằm ở sự vận động của thời gian và không gian, từ tĩnh sang động, từ bóng tối sang ánh sáng. Đặc biệt, qua hình ảnh cô gái xay ngô, ta thấy được sự cảm thông, sẻ chia của Bác với những người lao động nghèo khổ. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, Bác vẫn luôn hướng về cuộc sống, hướng về con người với một tấm lòng nhân ái bao la. Chính điều này đã tạo nên sức sống mãnh liệt cho bài thơ, khiến nó trở thành một viên ngọc quý trong nền văn học Việt Nam.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
13/12/2025
13/12/2025
13/12/2025
Top thành viên trả lời