Apple_UBLODRFNNHWBTVaDUXiuTsVACgi2 Truyện ngắn "Bánh chưng gốc của cao xuân sơn" của tác giả Nam Cao là một tác phẩm nổi bật trong nền văn học Việt Nam, phản ánh sâu sắc cuộc sống và con người Việt Nam vào thế kỷ 19. Chủ đề của truyện nằm ở việc tái hiện chân thực cuộc sống khổ cực của người thôn, đặc biệt là những người làm nghề thợ làm mười, và sự tàn khốc của nạn đói.
Tác phẩm được kể lại qua lời của nhân vật Hộ, một người thợ làm mười già cả đời. Qua lời kể của Hộ, chúng ta được chứng kiến cuộc sống nghèo khổ, bấp bênh của người dân nông thôn khi phải đối mặt với nạn đói. Những hình ảnh như "đói khát nước mắt tuột", "đói đến cả nước bọt" không chỉ thể hiện sự khát khao cơ bản mà còn là biểu tượng của nỗi buồn, sự tuyệt vọng trong lòng người dân.
Chủ đề của truyện cũng nhấn mạnh sự tàn khốc của nạn đói, khi mà nó không chỉ là một vấn đề về thực phẩm mà còn là một vấn đề về đạo đức, khi mà con người phải đối mặt với sự lựa chọn giữa việc giữ gìn nhân tính hay trở thành kẻ săn mồi. Sự kiện Hộ phải giết bạn đồng nghiệp để giữ lấy mạng sống cho bản thân và gia đình là một minh chứng rõ nét cho điều này.
Ngoài ra, truyện còn đề cập đến vấn đề đạo đức, khi mà con người phải đối mặt với sự lựa chọn giữa việc giữ gìn nhân tính hay trở thành kẻ săn mồi. Sự kiện Hộ phải giết bạn đồng nghiệp để giữ lấy mạng sống cho bản thân và gia đình là một minh chứng rõ nét cho điều này.
Tóm lại, "Bánh chưng gốc của cao xuân sơn" không chỉ là một câu chuyện về nạn đói mà còn là một câu chuyện về con người, về sự lựa chọn giữa việc giữ gìn nhân tính hay trở thành kẻ săn mồi. Tác phẩm đã thành công trong việc phản ánh chân thực cuộc sống và con người Việt Nam vào thế kỷ 19, đồng thời đặt ra những câu hỏi sâu sắc về đạo đức và nhân tính.