
06/02/2025
20/02/2025
Trong hành trình văn học, nhà văn không chỉ đơn thuần là người sáng tạo ra tác phẩm mà còn là người dẫn dắt độc giả khám phá những giá trị nhân văn sâu sắc. Nhận định của nhà văn Pautôpxki, “Niềm vui của nhà văn chân chính là người dẫn đường đến xứ sở của cái đẹp”, khẳng định rằng nhà văn không chỉ sáng tạo nghệ thuật mà còn có trách nhiệm giúp độc giả nhận thức vẻ đẹp và những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống. “Xứ sở của cái đẹp” không chỉ là một địa điểm, mà là một khái niệm biểu trưng cho tình yêu, sự thấu hiểu và lòng bao dung.
Câu nói trên của Pautôpxki không chỉ mang tính chất triết lý mà còn có sức mạnh truyền cảm hứng. Nhà văn như một người dẫn đường, họ không chỉ cung cấp thông tin hay kể chuyện mà còn khơi gợi trong lòng người đọc cảm xúc chân thành, giúp họ cảm nhận được vẻ đẹp trong những điều giản dị và bình thường của cuộc sống hàng ngày. Nhà văn chân chính là người có thái độ nghiêm túc trong lao động và sáng tạo nghệ thuật. Họ có lương tâm, trách nhiệm với nghề, và tạo ra những tác phẩm văn chương có giá trị cả về nội dung tư tưởng lẫn nghệ thuật.
Người dẫn đường ở đây là người định hướng tư tưởng, cảm xúc cho bạn đọc. Xứ sở Cái đẹp là vẻ đẹp của một tác phẩm văn học, được thể hiện qua hai phương diện: nội dung và hình thức. Vẻ đẹp nội dung là vẻ đẹp muôn hình muôn vẻ của cuộc đời mà nhà văn phản ánh trong tác phẩm. Đó có thể là vẻ đẹp của tự nhiên, con người, lao động, chiến đấu mà nhà văn mang tới cho người đọc. Vẻ đẹp hình thức là khả năng xây dựng những hình tượng nghệ thuật sinh động, độc đáo, hấp dẫn; khả năng kết cấu chặt chẽ, xây dựng tình huống hợp lý; khả năng sử dụng ngôn từ điêu luyện. Ý kiến của Pautôpxki nhấn mạnh vai trò của nhà văn trong việc dẫn dắt, định hướng và bồi đắp tư tưởng, cảm xúc thẩm mỹ cho bạn đọc. Từ đó, giúp bồi đắp tâm hồn, tình cảm đẹp đẽ tiến tới giá trị nhân văn, nhân đạo.
Quan điểm của Pautôpxki rằng "Niềm vui của nhà văn chân chính là người dẫn đường đến xứ sở của cái đẹp" thể hiện vai trò quan trọng và cao quý của nhà văn trong xã hội. Nhà văn không chỉ đơn thuần là người viết, mà còn là người khảo sát và khám phá những giá trị tốt đẹp của cuộc sống, của con người và thiên nhiên. Qua những trang viết của mình, họ dẫn dắt độc giả vào những thế giới đầy màu sắc và ý nghĩa, giúp họ tìm thấy sự an ủi, niềm vui hay những triết lý sâu sắc về cuộc sống. Đằng sau từng câu chữ là trách nhiệm mang đến cái đẹp, sự thật và nghệ thuật, khơi gợi cảm xúc và tưởng tượng trong lòng người đọc. Vì thế, niềm vui của nhà văn chính là khi tác phẩm của họ có khả năng chạm đến trái tim độc giả, mở ra những chân trời mới đầy hứng khởi và cảm xúc.
Câu chuyện ngắn về người cha chỉ đề cập đến một chi tiết nhỏ: việc người mẹ thỉnh thoảng nướng bánh mì cháy khét khi người con trai lên tám, chín tuổi. Tuy nhiên, chi tiết này lại hé mở một “xứ sở cái đẹp” mà nhà văn muốn gửi gắm. Sự việc tưởng chừng như nhỏ nhặt, bình thường ấy lại hàm chứa tình yêu thương, sự bao dung và vị tha của người cha. Người cha không hề phàn nàn hay khó chịu trước những chiếc bánh mì cháy khét, mà ngược lại, ông vẫn ăn ngon lành, thể hiện sự yêu thương, cảm thông với sự vất vả của người vợ. Chính sự bao dung, vị tha này của người cha mới là “cái đẹp” mà nhà văn muốn hướng đến.
Trong nhiều tác phẩm văn học, tình yêu thương của người cha thường không được thể hiện trực tiếp qua lời nói mà thông qua những hành động, cử chỉ. Câu chuyện về người cha trong tác phẩm này cũng vậy. Mặc dù ông ít khi bày tỏ tình cảm của mình một cách công khai, nhưng những hành động chăm sóc, bảo vệ gia đình và con cái của ông đủ để nói lên tất cả. Chẳng hạn, dù mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả, ông vẫn không ngần ngại dành thời gian chăm sóc cho con cái, trò chuyện, dạy dỗ, và đưa ra những lời khuyên giá trị. Cái đẹp của tình cha không phải là lời nói, mà là những hành động âm thầm, những khoảnh khắc giản dị nhưng ấm áp, làm cho cuộc sống trở nên trọn vẹn hơn.
Câu chuyện "Chiếc bánh mì cháy" kể về việc người cha luôn ăn bánh mì cháy mà vợ mình nướng và không hề phàn nàn. Người con thắc mắc và được cha giải thích về việc chấp nhận những khiếm khuyết của người khác để duy trì mối quan hệ tốt đẹp. Người cha trong câu chuyện là một người chồng yêu thương, chia sẻ với những vất vả của vợ. Ông không hề trách móc vợ khi bà nướng bánh mì cháy, thậm chí còn nói nhẹ nhàng rằng ông thích ăn bánh mì cháy. Đây là một hành động đầy yêu thương và sự cảm thông, giúp duy trì tình cảm gia đình ấm áp.
Thông qua phân tích nhân vật người cha trong câu chuyện, chúng ta có thể cảm nhận được "xứ sở của cái đẹp" mà nhà văn muốn truyền tải. Cái đẹp trong tác phẩm này không chỉ là vẻ đẹp bề ngoài mà là vẻ đẹp của tình cảm, của những hành động thầm lặng và sự hi sinh. Nhà văn chính là người dẫn dắt chúng ta đến với một thế giới nơi con người sống có trách nhiệm, yêu thương và gắn bó với nhau, tạo nên một “xứ sở của cái đẹp” thực sự.
Thái độ của người cha đối với con cái rất dịu dàng và kiên nhẫn. Ông quan tâm đến bữa tối, hỏi han về bài tập và những việc ở trường học của con. Khi con hỏi về việc ông thích bánh mì cháy, ông kiên nhẫn giải thích và truyền đạt những bài học quý giá về cuộc sống. Người cha dạy con cách chấp nhận những sai sót và khuyết điểm của người khác, tránh những lời chê bai, trách móc cay nghiệt. Ông chia sẻ rằng cuộc đời đầy rẫy những điều không hoàn hảo và khuyên con hãy biết cảm thông và ủng hộ những khác biệt của mọi người xung quanh.
Nhân vật người cha trong câu chuyện được khắc họa với nhiều đặc điểm nổi bật, phản ánh những giá trị nhân văn sâu sắc mà nhà văn muốn gửi gắm về "xứ sở cái đẹp". Ông là hình mẫu của sự khiêm tốn và tự nhận thức, luôn thừa nhận những thiếu sót và sai lầm của bản thân mà không cảm thấy tự ti. Dù không nhớ ngày sinh nhật hay các kỷ niệm quan trọng, nhưng ông vẫn thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm đến gia đình bằng những hành động nhỏ nhặt. Sự bao dung của người cha được thể hiện qua việc ông không chê bai chiếc bánh mì cháy, mà ngược lại, ông xem đó là điều bình thường trong cuộc sống. Đó không chỉ là biểu hiện của tình yêu mà còn là một bài học lớn về cách chấp nhận những khiếm khuyết của người khác. Nếu như ông phàn nàn, có lẽ gia đình sẽ trải qua một bầu không khí căng thẳng. Nhưng nhờ vào sự thấu hiểu và bao dung của ông, bữa ăn trở thành một khoảnh khắc ấm áp, nơi mọi người có thể chia sẻ và gắn kết với nhau.
Không chỉ là việc chấp nhận chiếc bánh mì cháy, người cha còn truyền đạt cho con cái hiểu rằng “cuộc đời đầy rẫy những thứ không hoàn hảo”. Những lời dạy bảo của ông khiến cho người con nhận ra rằng những điều nhỏ bé trong cuộc sống cần được trân trọng và rằng việc chê trách chỉ mang lại nỗi buồn cho người khác. Tình yêu thương và sự ủng hộ lại là điều cần thiết hơn bao giờ hết...
Như vậy, nhận định của Pautôpxki về niềm vui của nhà văn là người dẫn đường đến xứ sở của cái đẹp đã được thể hiện rõ trong câu chuyện. Và qua đó, chúng ta thấy rằng cái đẹp mà nhà văn muốn truyền tải chính là cái đẹp của lòng nhân ái, sự hy sinh và tình yêu thương vô bờ bến.
✧ധօղ-վօմղℊ
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời